Chương 24: Hoàng Tước Tại Hậu
Một chút phòng bị cũng không có, Phạm Thiên sau lưng bị một đạo cự lực “Phanh” một tiếng đánh trúng. “Phốc xuy” há miệng phun ra một ngụm tiên huyết, hắn cả người như đạn pháo bắn thẳng ra phía trước. Thân thể “Ầm…Ầm…” v·a c·hạm xuyên phá vô số quái thạch tạo thành nhất tuyến bụi mù.
“Uỳnh” một cái, mạng nhện vết nứt phủ đầy phía trên, Phạm Thiên thân thể bị huyết sắc tường thành chặn lại.
“Khục khục”. Gian nan từ trong đống gạch đá vụn vỡ bò ra, xương cốt răng rắc kêu vang, cơ thể hắn dường như muốn tan thành từng mảnh, sau lưng một đạo chưởng ấn lõm sâu hằn in trên đó. Vội vàng lấy ra đan dược chữa thương nuốt vào. Hỗn Nguyên Thân quyết vận chuyển luyện hóa dược lực.
Hắn ngưng trọng đưa mắt nhìn lên thiên không. Một Ngân, một Kim hai vị lão giả, bề ngoài y đúc, tu vi đạt đến Đấu Hoàng đỉnh phong, khí thế tùy ý phóng thích, tứ ngược xung quanh, chậm rãi đạp không tiến đến. Ngân sắc lão giả ngạc nhiên nói:
“Nhận một kích toàn lực của lão phu mà vẫn sống sót”.
“Thật là một bộ cường hoành thể phách”.
“Bất quá không sao, một chưởng không được, vậy liền năm chưởng, mười chưởng, lão phu không tin không đánh nát được thân thể ngươi”.
“Kim Ngân nhị lão, cường giả c·hiếm đ·óng hai vị trí đầu của Hắc Bảng”. Nhìn thấy khuôn dung hai lão đầu này, Phạm Thiên trong lòng rất nhanh đã có đáp án.
Sắc mặt bỗng chốc khó coi, hắn cảm thấy mình dường như đã bị dính vào một âm mưu nào đó. Mà nguồn cơn, rất có thể chính là kim sắc quyển trục kia.
Không để cho hắn tiếp tục suy nghĩ, Kim Ngân nhị lão thân ảnh được hắc bạch nhị khí bao phủ sau đó ẩn độn vào hư không biến mất. Phạm Thiên hồn lực lan tỏa nhưng không phát hiện được gì. Hắn khẩn trương thủ thế đề phòng, Sharingan đảo qua mọi phía quan sát từng tia năng lượng biến động.
Trong phút chốc, Phạm Thiên đột ngột xoay người, song quyền hướng về phía trước oanh kích.
“Phanh… Phanh…”
Quyền đầu v·a c·hạm với Hắc Bạch thủ chưởng, Phạm Thiên thân thể không chống đỡ được b·ị đ·ánh bay về phía sau.
Hai tay bám trụ trên mặt đất, mạnh mẽ định trụ lại thân hình, Phạm Thiên tóc gáy dựng đứng, kinh hồn táng đảm đạp mạnh hai chân đẩy ngươi lui về phía sau né tranh công kích từ Ngân bào lão giả.
Thân thể đang ở trên không trung, cảm giác nguy hiểm lại một lần nữa xuất hiện, không chút do dự, hữu thủ nâng lên oanh kích về phía bên phải mượn lực di chuyển sang trái kịp thời tránh được bạch sắc kiếm mang.
Bay người một vòng tiếp đất, Sharingan bắt được một đạo thân ảnh lóe nên rồi biến mất, Phạm Thiên chỉ kịp đan tay trước người phòng thủ.
“Bành” một tiếng cả người hắn liền b·ị đ·ánh bay lăn lộn liên tục vài vòng mới dừng lại. Hai tay lập tức kết hổ hình thủ ấn hướng về trời cao đánh ra Trú Hổ ngăn lại Kim Bào lão giả kiếm khí trảm kích.
“Ầm…Ầm…” tiếng năng lượng bạo phá nổ vang không ngừng. Một chút thời gian trì hoãn cũng không dám, hắn đột nhiên hóa thành tiểu cự nhân thân cao năm mét, cả người cơ bắp bạo tạc ẩn chứa kinh khủng lực lượng, huyết, lôi hai loại năng lượng cuồng bạo che phủ toàn thân.
“Haaaaaa”. Phạm Thiên gào thét, dày nặng đấu khí cấp tốc ngưng tụ sau lưng hình thành một phần khải giáp, căng người cứng rắn đón đỡ công kích đến từ phía sau của Ngân Bào lão giả.
“Bành”. Trọng kích âm thanh sau lưng vang lên. “Phốc” Phạm Thiên không kìm nén được lần nữa thổ huyết. Mượn lực trùng kích, chịu đứng tạng phủ tổn thương, chân đạp Du Long Bộ, Phạm Thiên hóa thành một đầu huyết long tiến lên phía trước nới rộng khoảng cách với Kim Ngân nhị lão.
Thân hình lúc này cũng đã thu nhỏ trở về Hóa Long trạng thái, cả người uể oải vô cùng. Vừa rồi, Long Vũ thi triển thần thông – Đại Tiểu Như Ý trong thời gian ngăn bộc phát sức mạnh vượt qua giới hạn thành công đón đỡ nhất kích của Ngân Bào lão giả.
Đổi lại, hắn giờ phút này, cơ bắp, kinh mạch toàn thân đứt gãy, mí mắt mệt mỏi không chịu được mà có chút cụp xuống.
Kim Ngân nhị lão quả nhiên danh bất hư truyền, chiến lực của hai lão đầu này đã tiếp cận Đấu Tông, quỷ dị độn thuật, âm dương nhị khí công kích. Phạm Thiên không hề có cơ hội chống đỡ.
Ánh mắt hiện ra hung ác quang mang, Phạm Thiên lấy hai hai viên đan dược, thần thái đôi chút rằng co nhưng hắn rất nhanh liền kiên định, một ngụm nuốt vào đan dược.
“Đã không thể trốn, vậy chỉ có thể liều mạng”.
“ Ta muốn tại trong t·ử v·ong tìm kiếm đột phá”.
Vận chuyển công phá nhanh chóng thôn phệ năng lược đan dược, đấu khí mạnh mẽ cuồng bạo du tẩu trong kinh mạch làm cho thân thể hắn liên tục vang lên những tiếng ken két. Hai mắt tà quang che lấp, cả người toát lên vẻ điên cuồng, sát khí bao phủ toàn thân.
Thức hải Nê Hoàn, hồn lực của hắn đang bị một tầng hắc vụ chi khí che phủ ăn mòn. Huyết Sát lực tán loạn công kích tinh thần, khiến hắn bắt đầu trầm luân, ý thức bị sát lục thôn phệ. Trung tâm nhất vị trí hồn lực hải dương, chỉ còn duy nhất một điểm quang mang bổn nguyên tinh thần bằng vào tiểu đỉnh duy trì thần trí chầm chậm chìm vào ngủ say. Đây là lá bài cuối cùng của hắn, tại lúc tối hậu dùng để c·ướp lại quyền điều khiển thân thể. Hiện tại, hắn muốn hóa thân Tu La sống sót trong trận chiến này.
Đan dược mà hắn vừa dùng là lục phẩm đỉnh phong Đấu khí Đan, lục phẩm đỉnh phong Sát Đan đều được tiểu đỉnh tinh chế Phạm Lao tên kia mà ra.
Luyện hóa Đấu Khí Đan đột phá tu vi, sau đó lợi dụng tiểu đỉnh năng lượng chữa trị thưởng tổn. Đồng thời, mượn thuần túy sát ý của Sát Đan cùng áp lực từ Kim Ngân nhị lão khiến cho tinh thần cảm xúc b·ạo đ·ộng để Sharingan có cơ hội đột phá thành Mangekyo Sharingan.
Bất kỳ biện pháp nào thành công đều có thể giúp hắn có năng lực vượt qua sóng gió lần này. Bây giờ, liền phấn huyết mà chiến đi. Tia ý thức cuối cùng biến mất. Phạm Thiên lúc này triệt để hóa thân thành Ác ma.
“Gàoooooo”. Như dã thú thanh âm nộ hống. Khóe miệng tà mị điên cuồng, Phạm Thiên không chút kiêng kị thi triển cực hạn thần thông Đại Tiểu Như Ý, thân thể không ngừng cất cao, cả người như ngọn tiểu sơn, từng sợi huyết dịch thông qua lân giáp thoát ra ngoài hình thành huyết vụ bao phủ lấy hắn.
Trong đầu chỉ còn lại sát lục khái niệm, hồn lực dũng động lan tỏa khóa chặt thân hình hai người Kim Ngân Nhị lão, đấu khí, huyết khí cùng lúc bạo phá mà ra, chí cương hủy diệt năng lượng khiến không khí xung quanh hắn có một loại bốc hơi nóng chảy thị giác, thậm chí hai loại năng lượng bắt đầu có dấu hiệu ma hợp lại với nhau tạo thành từng đạo huyết lôi di động trên người, đất đá xung quanh bị từ trưởng lực lượng của hắn làm cho thoát ly trọng lơ lửng bốn phía.
“Xoát”. Phạm Thiên lập tức biến mất tại chỗ, Du Long bổ triển khai, cả người như huyết sắc ma long bay lượn cửu thiên, chớp động xuất hiện tại Kim Ngân nhị lão phụ cận, nâng quyền công kích.
Kim Bào lão giả phản ứng cực nhanh, dưới chân bạch khí phát quang, thân ảnh như mãnh liễu trong gió, lay động thân thể, trong sát na lui về phía sau, đồng thời nhấc lên bạch kiếm trảm ra một đạo kiếm quang.
Phạm Thiên toàn thân huyết diễm bao phủ, hai tay bắt thủ ấn, triển khai Thể thuật – Trú Hổ.
“Hống…Hống…”
Bạch sắc hổ hình mới ra, cuồn cuộn kình khí mang theo mênh mông quyền phong xé mở thương vũ chớp động lao đến Kim Bào lão giả cùng kiếm khí kịch liệt v·a c·hạm giống như ma thú lẫn nhau chém g·iết, xuyên kim liệt thạch, lại như biển gầm rung trời, lần này v·a c·hạm chính là như thế kinh thế hãi tục.
Kim Bào lão giả cầm kiếm mà đứng trên mặt sát khí hiển hiện cùng Ngân Bào lão giả một chỗ hắc bạch nhị khí bao phủ cả hai, hai tay tàn ảnh trong phút chốc kết thành vô số đạo thủ ấn.
Hư không đột nhiên chấn động, triệt để ngưng trệ, tựa như có vô hình cấm chế đem xung quanh Phạm Thiên một mảnh hư không cầm cố lại, thậm chí ngay cả hắn đều như hổ phách bên trong sâu kiến, bất lực giãy dụa.
“Không được…Vẻn vẹn như vậy ngăn không được hắn!” Cảm thụ lực lượng khủng bố chất chứa bên trong cự đại thân ảnh kia, một đạo ý niệm đồng thời xuất hiện trong đầu Kim Ngân nhị lão.
Quả nhiên, chỉ nghe “Răng rắc” một tiến, Phạm Thiên huyết sát chi khí cuồng nộ bạo phát mà ra, hư không cầm cố như thủy tinh nổ tung, vỡ nát tứ phương.
Hai người sắc mặt nghiêm túc, chân đạp bộ pháp lập tức lui lại.
“Hống…Hống…” Nộ hống không ngừng, Phạm Thiên đùi phải lăng không đạp mạnh, trong hư không tựa như sấm động rền vang, nặng nền cước lực khiến hai người nhịp tim đều theo một tiếng sấm này mà chấn động theo.
Nhị lão thân thể khẽ run lên, hắc bạch nhị khí kiệt lực đối kháng. Sau một khắc, hai người đồng thời nâng lên bảo kiếm, hắc bạch nhị khí không ngừng áp súc ngưng tụ tại trên thân kiếm chém ra một bạch, một hắc hai đạo cự đại kiếm khí trảm về phía Phạm Thiên.
“Đấu kỹ - Âm Dương Huyền Quang Trảm”.
Huyết quang bắn phá thiên khung khiến ngươi ta vô pháp nhìn thẳng, Phạm Thiên cả người khí tức khủng bố tuyệt luân, không ngừng tăng cao, tu vi đã vào lằn ranh đột phá, xách lên ma đao triển khai sắc bén nhất tuyệt sát:
“Đấu kỹ - Cửu trọng lôi đao”.
Đao quang kiếm khí v·a c·hạm khiến phiến thiên địa này đều nhanh rách rời, như họa quyển đang run rẩy, tùy thời bị xé nứt hình thành một cái vòng xoáy khổng lồ thôn nạp mọi thứ.
Thế nhưng Hắc Bạch kiếm quang kết hợp uy lực vô cùng sắc bén giằng co một chút liền trảm phá ma đao nện thẳng lên người hắn.
“Phốc…Xẹt…” Kiếm khí công phạt phá mở lân giáp trên người, Phạm Thiên trước ngực vỡ tan, huyết dịch thành dòng chảy ra, thân thể bay ngược ra ngoài.
Kinh tâm động phách chiến đấu diễn ra như chớp giật. Nhìn đạo khủng bố v·ết t·hương gần như xé mở nồng ngực của mình, Phạm Thiên thần trí càng thêm cuồng bạo, ra sức thôn phệ dược lược của Đấu Khí Đan, không nói một lời rống giận xông lên, hướng về Kim Ngân nhị lão trùng sát mà đi, hư không đùng đùng nổ vang, Phạm Thiên một bước khí thế mạnh hơn một bước. Khi hắn đến bên người Nhị lão tu vi thình lình đã đột phá Đấu Linh thất tinh.
Tiểu đỉnh trong Nê Hoàn cung cũng ngay lập tức phun trào năng lượng chí thuần rèn luyện cốt tủy Phạm Thiên. Xá Lợi chớp lấy thời cơ bắt đầu điên cuồng bổ sung năng lượng tiêu hao. Khí thế cất cao không ngừng.
Cảm nhận Phạm Thiên khí thế ngày càng kinh khủng, Kim lão thần sắc ngưng trọng quyết định: “Không thể để hắn tiếp tục đột phá”.
Ngân lão ở bên tâm linh hữu thông cùng lúc làm ra phản ứng, đấu khí toàn thân thiêu đốt lên, hắc bạch nhị sắc giao thoa, một cái Đại Ma Bàn như thái dương đồng dạng rừng rực chiếu sáng khắp Mộ Chi Thành khiến cho mọi người đều không thể mở mắt nặng nề từ trên cao đè ép xuống.
“Đấu kỹ - Âm Dương Đại Ma Bàn”.
Phạm Thiên không có tránh né, trong cơ thể khí huyết sôi trào, huyết diễm che đậy thân thể, cương kình bá đạo cuồn cuộn đánh ra Thần Long Kích xuyên qua thiên khung lao về phía Đại Mà Bàn đang áp xuống.
“Oanh…Oanh…Oanh” Hư không băng liệt ầm vang, Đại Ma Bàn năng lượng bộc phá hủy diệt hết thảy Thần Long kích, không có gì có thể ngăn cản mang theo phô thiên cái địa lực lượng khiến mỗi tấc không gian rung động không thôi tiếp tục lao về phía Phạm Thiên.
Kim Ngân nhị lão hai người liên thủ bổ sung hỗ trợ, không phải một cộng một đơn giản như vậy, chiến lực đã đạt đến Đấu Tông cấp bậc công kích.
“Ngao... Rống…”
Phạm Thiên bên dưới, hai tay không ngừng huy động, huyết sắc lôi điện mang theo hỏa tinh hóa thành một đầu huyết lôi hỏa diễm không tước gào thét đón lấy cái kia Đại Ma Bàn.
“Ầm…Ầm…”
Liệt Thiên Toái Địa, Tinh không ảm đảm, Khổng tước cùng Đại Ma Bàn đồng quy vu tận phá diệt, thổi bay tất cả.
“Phốc…Phụt” Phạm Thiên dốc hết toàn lực đối kháng, trong khoảnh khắc thương thế càng thêm nghiêm trọng, thổ huyết liên tục, thân hình lảo đảo lui lại mấy bước, quyền đầu lân giáp xé nứt, chảy ra từng sợi tiên huyết.
“Hống…Hống” Mất đi lý trí, Phạm Thiên đau đớn kêu gào giống như một đầu dã thú, bên ngoài thân thể khí huyết không ngừng sôi trào hóa thành một tòa huyết khí hồng lô hừng hực thiêu đốt.
“Đáng sợ, kẻ này quá mức đáng sợ”.
“Một đường cuồng chiến đến giờ vẫn còn vững vàng đối trọng cùng huynh đệ bọn hắn”.
“Tu vi rõ ràng chỉ là Đấu Linh, ngay cả Đấu Vương đều không phải”.
“Vậy mà có thể có như vậy chiến lực, thật là yêu nghiệt tột cùng”.
Ngân bào lão giả đứng trong hư không trong lòng cảm khái. Kim Bào lão giả thân anh giờ phút này đã không thấy đâu. Hắn từ lúc nào không hay âm thầm Âm Dương độn thuật thi triển, thân ảnh qua lại vô ngân hư không, bất tri bất giác đến bên người Phạm Thiên, từ trong hư không đi ra vung lên bảo kiếm ngưng tụ như hóa thành thực chất đấu khí muốn đem Phạm Thiên diệt sát.
"Hết thảy kết thúc, tiểu tử".
Trực giác điên cuồng cảnh báo nhưng thân thể không kịp làm ra phản ứng, ánh mắt phản chiếu sâu trong đồng tử đạo bạch sắc kiếm khí kia xé rách không gian băng băng mà tới. Tử vong khí tức bao phủ lấy Phạm Thiên, tầm thần bỗng chốc trở lên hoảng hốt, đủ loại hình ảnh kiếp trước kiếp này như một thước phim đen trắng chợt hiện lên trong đầu. Mọi thứ xung quanh đột nhiên trở lên im ắng, chậm chạp. Bên trong hốc mắt, Sharingan liên tục xoay tròn, vào thời điểm này xuất hiện biến hóa.