Ở trên đỉnh thạch thát, Lục Thiên Tôn nhắm hai mắt lại, sau đó khẽ cau mày thân thể trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu, tựa hồ như nhận ra điều gì đó.
Ở trên đỉnh Yên Phong, tại một sơn mạch hoang sơ, Nhạc Thành dùng thần thức vô tình cảm ứng được gì đó tuy nhiên hắn vẫn không dừng lại mà tiếp tục đi tới.
Nhìn thấy bộ dáng của Nhạc Thành, ba người Trần Vân cũng dừng lại, cả ba dùng linh hồn lực theo dõi thì trong mắt Trần Vân đột nhiên hiện ra lãnh ý:
- Đã tới thì đừng có lén lén lút lút, mau đi ra đi.
Thanh âm của Trần Vân vừa thốt lên thì có bảy đạo thân ảnh đột ngột xuất hiện ở trên bầu trời, bảy đạo thân ảnh này tràn ngập khí tức cường hãn, nhìn thấy bảy người này, Nhạc Thành cũng nhí mày lại, bảy người này chỉ có hai người là Nhạc Thành không nhận ra.
Ở phía trước nhất chính là một người mặc hắc bào, thần tình lạnh lùng, đúng là Lục Thiên Tôn, hai người bên cạnh Nhạc Thành cũng đã gặp qua, chính là hai trong Hắc Ám Tam Lão, còn bốn người còn lại, một người là Minh U Vương của viễn cổ MInh Xà tộc, một người là Hổ Bá Chủ của viễn cổ Hổ Tộc.
Mà hai lão già, Nhạc Thành dùng thần thức theo dõi thì mày cũng nhíu lại, hai lão già kia có thực lực thất tinh Đấu Thánh, mà tử bào lão giả thì có thực lực bát tinh Đấu Thánh, thực lực không hề dưới Lục Thiên Tôn.
- Khặc khắc, ta sớm biết các ngươi sẽ tới, ta vẫn luôn chờ các ngươi, Trần Vân, Tôn Phong, Vũ Văn Lê, các ngươi tự mình tơí, thật là bất ngờ cho ta.
Lục Thiên Tôn đánh giá xung quanh rồi tiếp tục nói:
- Nhạc Thành, ta đang muốn tìm ngươi, mà ngay cả ngươi cũng tới, cũng tiết kiệm thời gian cho ta.
Thấy Lục Thiên Tôn nhìn mọi người xong, Trần Vân, Tôn Phong,Vũ Văn Lê bọn họ hai mặt nhìn nhau, tựa hồ bọn họ cũng không ngờ có nhiều người chờ bọn họ như vậy.
- Minh U Vương, Long Đằng, Hổ Quyết, ba người này ở cùng một chỗ với Hắc Ám Thần Điện, chẳng lẽ các ngươi lại không còn sợ Nhạc Thiên đi tới nơi ở của các ngươi một lần nữa sao?
Trần Vân chăm chú nhìn vào ba người Minh U Vương mà nói.
- Hừ, Nhạc Thiên tuy không chết nhưng hai trăm năm trước đã bị hắc ám điện chủ đánh cho gần chết, hiện tịa cũng chẳng qua là luyện chế một thân thể mới mà thôi, thực lực sao bằng như trước được, chúng ta cần gì phải sợ hắn.
Tử bào lão giả kia nghe thấy Trần Vân nói thì lạnh nhạt trả lời.
Nhạc Thành hơi kinh hãi trong lòng, không ngờ lão giả tử bào lại biết được như vậy. Nhạc Thiên lão tổ hiện tại đúng là do linh hồn sống lại, tuy nhiên không phải như bọn họ nghĩ, Nhạc Thiên lão tổ sau khi sống lại thực lực không hề kém đi.
Hơn thế nghe thấy Trần Vân nói chuyện thì cũng biết lão giả tử bào này là người của Toan Nghê tộc, mà lão giả tóc dài kia chính là người của hổ tộc.
- Khặc khặc, Trần Vân, Vũ Văn Lê, Tôn Phong ba người các ngươi hôm nay phải ở lại đây, các ngươi chết rồi thì Trần gia, Vũ Văn gia, Tôn gia kể như cũng xong đời.
Lục Thiên Tôn cất tiếng nói với ba người Trần Vân.
- Lục Thiên Tôn ,chỉ dựa vào ngươi sao?
Tôn Phong lạnh lẽo nhìn Lục Thiên Tôn mà nói.
- Sao vậy, Tôn Phong ngươi vừa mới đột phá tới bát tinh Đấu Thánh mà thôi, trong bát tinh Đấu Thánh cũng có mạnh có yếu, đợi chút nữa ngươi sẽ biết, còn Nhạc Thành, hôm nay ta cũng không bỏ qua cho ngươi.
Lục Thiên Tôn lạnh lùng nhìn Tôn Phong sau đó đưa mắt sang nhìn Nhạc Thành.
- hừ, ngươi còn không xứng.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười, thần sắc của hắn cũng không quá để ý tới.
- Khặc khặc, không bằng chúng ta làm giao dịch, ngươi giao Thái Dương Chân Hỏa cho ta, ta tha chết cho ngươi, thế nào?
Lục Thiên Tôn cất tiếng nói.
Nhạc Thành lúc này cả kinh, Lục Thiên Tôn quả nhiên là biết đến Thái Dương Chân Hỏa. Thái Dương Chân Hỏa cái tên này ở Huyền Thiên nội lục tựa hồ như không có ai biết, ngay cả Hỏa Lão, Đại Song, Tiểu Song chỉ khi mình đề cập tới bọn họ mới biết mà thôi.
- Ngươi biết Thái Dương Chân Hỏa, ngươi làm sao mà biết được?
Nhạc Thành mỉm cười sau đó nói với Lục Thiên Tôn.
- Nhìn dáng vẻ của ngươi xem ra cũng biết Thái Dương Chân Hỏa, khặc khặc, xem ra trận bàn cũng nhất định ở trên người của ngươi, giao ra trận bàn, ta sẽ cho ngươi toàn thây. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lục Thiên Tôn biến đổi thần sắc, tựa hồ như hắn cũng kinh ngạc về việc Nhạc Thành biết đến Thái Dương Chân Hỏa.
- Hừ, vậy còn phải xem bản lĩnh của ngươi.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, nhìn dáng vẻ của Lục Thiên Tôn xem ra hắn biết không ít chuyện.
- Hôm nay các ngươi cũng đừng hòng chạy, mọi người mau động thủ.
Lục Thiên Tôn lạnh nhạt cười một tiếng, thân ảnh đánh về phía Nhạc Thành, nhìn dáng vẻ của Lục Thiên Tôn thì hiện tại hắn để ý tới Nhạc Thành nhiều nhất.
- Lục Thiên Tôn, hôm nay để ta xem ngươi mạnh tới đâu.
Thân ảnh của Trần Vân nhanh nhơ chớp biến mất ngay tại chỗ, Đấu đế phong lôi mạch của Trần gia quả nhiên rất nhanh.
- Xuy.
Trần Vân xuất hiện, Lục Thiên Tôn cũng chống lại. Mà Trần Vân lão tổ hiện tại đang dùng hỏa hệ ma pháp, thực lực ma pháp sư cấp chin hậu kỳ.
Cũng đúng lúc này, tử bào lão giả cũng đánh về phía Tôn phong. Hổ Quyết thì đánh về phía Vũ Văn Lê. Trong nháy mắt sáu người đã giao thủ với nhau, 0
Mà lúc này Nhạc Thành không có đối thủ, Minh U Vương, Hổ Bá Chủ bọn họ do dự một chút, còn hai lục tinh Đấu Thánh của Hắc Ám Thần Điện nữa, bọn họ cũng đang nhìn Nhạc Thành.
- Tiểu tử, hôm nay ta xem ngươi chạy trốn đi đâu, hôm nay không có Nhạc Thiên cứu ngươi nữa đâu.
Minh U Vương sau đó cười lạnh, sau đó đã xuất hiện trước người của Nhạc Thành.
- Minh U Vương, ngươi cẩn thận một chút, tên tiểu tử này có thực lực rất mạnh.
Hắc Ám Tam lão nhắc nhở Minh U Vương, Hắc Ám Tam Lão là người biết rõ thực lực của Nhạc Thành nhất.
- Hai người các ngươi không cần phải sợ tên tiểu tử này, ban đầu nếu không phải Phượng Tôn khinh thường thì tên tiểu tử này cũng không cách nào đánh chết được y. Hôm nay, ta sẽ vì những tộc nhân của viễn cổ MInh Xà tộc mà báo thù.
Minh U Vương không để ý tới hảo ý nhắc nhở của hắc ám tam lão, hắn tiếp tục đánh về phía Nhạc Thành, mà Hổ Bá Chủ cũng tiến tới bao vây Nhạc Thành. Hắc Ám Tam Lão hai người thấy vậy cũng đành chịu mà tiến lên.
- Muốn vây công sao, ta mặc dù không sợ nhưng vì không muốn phí phạm thời gian, chúng ta một chọi một đi, như vậy tốt hơn.
Đúng lúc này Nhạc Thành nở ra một nụ cười quỷ dị, thủ ấn của hắn cũng biến đổi.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Ba đạo quang mang xuất hiện, ngay sau đó một bong hình xinh đẹp cùng với hai nhân ảnh dễ thương nhỏ nhắn xuất hiện trên bầu trời, chính là Yêu Huyên, Thanh Đồng và Hồng Loan.
Nhạc Thành mấy ngày trước từ trong miệng của Thông Thiên Thử và Tứ Sí Ma Ưng biết được rằng Toan nghê tộc, viễn cổ MInh Xà tộc còn có hổ tộc đã đến đỉnh Yên Phong cho nên hắn đành để cho Yêu Huyên, Thanh Đồng và Hồng Loan ba người ủy khuất ở trong trữ vật giới chỉ, đề phòng vạn nhất.
- Ba ba, trữ vật giới chỉ kia quá nhỏ, làm cho con bức bối muốn chết, lần sau con không vào đó nữa đâu.
Hồng Loan tức giận nhìn Nhạc Thành mà nói, trữ vật giới chỉ này dĩ nhiên không thoải mái bằng Hạo Thiên Tháp.
- Lần sau sẽ không cần nữa đâu.
Nhạc Thành cười nói.
- Đáng chết.
Sau khi nhìn thấy Yêu Huyên, Thanh Đồng, Hồng Loan, Minh U Vương Hổ Bá Chủ bọn họ thầm mắng một tiếng.
- Yêu Huyên, Thanh Đồng, Hồng Loan không cần nương tay, quyết chiến.
Nhạc Thành nghiêm nghị nói với bọn họ, phía trước là Yên Phong, trên đó không thiếu cường giả, mặc dù mình không sợ nhưng cũng có rất nhiều phiền toái, quyết chiến bây giờ là hay nhất. Nhạc Thành vẫn muốn đối phó với Lục Thiên Tôn kia, nếu có thể lấy được linh hồn của hắn thì mình sẽ biết được không ít chuyện.