Chương 48: Đấu giá hội Hắc Giác Vực
“ Chào các vị, đã khiến các vị chờ lâu rồi. Đã như vậy ta cũng không dám nói vòng vo nữa để khỏi khiến các vị nóng ruột thêm”
Một lão giả tóc bạc trang phục chỉnh tề, ánh mắt lão luyện quét một vòng qua toàn bộ hội trường đông nghịt người, cuối cùng tập trung về phía những thế lực ngồi trên hàng ghế đầu mà dõng dạc hô, thanh âm hùng hậu vang vọng.
Lão già tóc bạc vỗ tay, lớn giọng nói: “Đại hội đấu giá do Bát Phiến môn chúng ta chủ trì lần này, tất nhiên cũng sẽ không làm cho mọi người phải thất vọng. Ta tuyên bố, Hắc Ấn thành đại hội đấu giá, chính thức bắt đầu”.
Lão già vừa dứt lời thì trên đài thủy tinh thật lớn ngay lập tức xuất hiện một thanh kiếm màu xanh đậm. Thanh kiếm này dưới ánh sáng của những ngọn đèn lại ánh lên nét sáng bóng rực rỡ. Theo năng lượng ba động quanh thanh kiếm thì hiển nhiên đây là một thanh ma hạch v·ũ k·hí đã được danh sư tỉ mỉ rèn luyện.
“ Kiếm này tên hàn phong, do huyền thiết luyện thành, chém sắt như chém bùn. Ngoài ra còn khảm thêm tam phẩm băng hệ ma hạch ...”
“ Giá khởi điểm, mười vạn kim tệ”
Vật phẩm đấu giá đầu tiên nhanh chóng được một người ra giá mười lăm vạn mua về.
Sau đợt đấu giá đầu tiên thuận lợi hoàn hành, kế tiếp trên đài thủy tinh lại xuất hiện thêm nhiều loại bảo vật khiến mọi người phải đỏ mắt thèm thuồng. Bảo giáp, đấu kĩ, công pháp, dược liệu, đan dược lần lượt xuất hiện.
Những vật này đối với người khác thì quý nhưng đối với Trần Lâm thì không hề hứng thú, hắn nếu muốn thì chỉ cần đổi điểm với Hệ thống, bao nhiêu cũng có, chỉ cần có đủ điểm.
Trần Lâm nhoẻn miệng cười nhìn Huyết Tông và Thiên Xà Phủ tranh giành loạn cả lên, hắn bất giác nhìn về góc hội trường xa xa, nãy giờ hắn cũng không thấy Tiêu Viêm ra giá vật phẩm nào, hắn đang hứng thú muốn biết tên Tiêu Viêm này đang muốn tìm vật gì.
“ Ha ha ... Vật phẩm kế tiếp thật ra có chút kỳ quái. Bởi vì ngay cả chúng ta cũng không rõ ràng vật này đến tột cùng là có tác dụng gì. Tuy nhiên, trải qua sự suy đoán khá cẩn thận của đấu giá hội chúng ta, dù thế nào đi nữa vật này cũng không phải là một tấm bản đồ cất giấu vật gì tầm thường” lão già tóc bạc vừa nói vừa lấy ra một cái khay bạc, vén tấm vải nhung đang che phủ lên, hiện ra một mảnh da cũ kỹ ố vàng.
Nghe thấy âm thanh cười chê của mọi người trên hội trường, lão già vẻ mặt thoáng chút ngượng ngùng, vội giơ mảnh da cũ kỹ lên, ngón tay chỉ vào ký hiệu kỳ quái trên tấm da: “Theo như phán đoán của chúng ta, tấm bản đồ này hẳn có năm phần, đây là một phần. Tuy rằng cũng không rõ ràng nó chỉ dẫn đến cái gì nhưng nhiều khả năng là một loại cổ vật không tầm thường ...”
Trần Lâm liếc mắt nhìn qua mảnh da cũ kỹ, lập tức nhận ra nó là một mảnh tàn đồ Tịnh Liên Yêu Hỏa, giống y hệt như hai mảnh tàn đồ trong nạp giới, hắn không khỏi âm thầm kích động trong lòng.
“ Tiểu tử, nhớ ra giá mua được tấm da cũ kỹ đó, ta nghi nó là bản đồ dẫn đến một loại dị hỏa vô cùng mạnh, Tịnh Liên Yêu Hỏa” Dược Trần nhìn chằm chằm tấm da trên tay lão già tóc bạc, thấp giọng nói.
“ Tịnh Liên Yêu Hỏa lợi lại như vậy sao sư phụ ?” Tiêu Viêm nghi hoặc hỏi.
“ Đúng vậy, đó là một dị hỏa vô cùng khủng bố. Ta nghe nói, dưới ảnh hưởng của loại yêu hỏa như thế này cho dù là đấu tông thậm chí cả đấu tôn cường giả cũng chỉ biết run rẩy sợ hãi. Có được nó, Phần Quyết của con chắc chắn sẽ đạt Thiên giai cao cấp công pháp” Dược Trần truyền âm nói.
“ Nếu vậy thì phải lấy cho bằng được, tuy nhiên con sợ tên Trần Lâm cũng sẽ phát hiện” Tiêu Viêm nói.
“ Dựa theo giá đặt ra, tấm da cũ này giá thấp nhất là mười vạn kim tế, bắt đầu đấu giá đi” lão già tóc bạc thấy mọi người có vẻ không hứng thú với vật phẩm này thì lắc đầu cười nói.
Thanh âm lão già tóc bạc vừa dứt, trong hội trường đấu giá trở nên im lặng, một số người quét ánh mắt về phía đài, trên miệng cười khẩy, ai sẽ tiêu tốn mười vạn kim tệ đi mua một mảnh da nát, ngay cả thật giả còn chưa biết, vật này đích xác là vô dụng.
Sự im lặng kéo dài năm phút đồng hồ, ngay khi lão già tóc bạc muốn hủy bỏ lần đấu giá này thì một thanh âm vang lên: “ Mười một vạn”
Trần Lâm phát hiện người ra giá chính là Tiêu Viêm, hắn bất ngờ là Tiêu Viêm cũng đã nhận ra tấm tàn đồ này, quả thật dân trong nghề có khác.
“ Hai mươi vạn” ngay lập tức Trần Lâm liền giơ thẻ lên ra giá, tấm tàn đồ này phải là của hắn.
Tiêu Viêm và Dược Trần nghe Trần Lâm ra giá thì thầm lắc đầu, bọn họ nhận ra Trần Lâm cũng đã biết lai lịch của tấm tàn đồ này rồi.
“ Hai tên này bị ngu a, vật vô dụng này lại bỏ tiền ra mua” đám đông quan sát âm thầm bàn tán khi thấy Tiêu Viêm và Trần Lâm ra giá.
“ Ba mươi vạn” thanh âm lại vang lên, vẫn là Tiêu Viêm trong bộ áo trùm màu đen.
Trần Lâm nhoẻn miệng cười, hô lớn: “ Năm mươi vạn”
Các thế lực lớn ở trong hội trường thấy hai người ra giá thì thoáng nghi ngờ, lập tức cũng ra giá theo.
“ Năm mươi lăm vạn”
“ Sáu mươi vạn”
“ Sáu mươi hai vạn”
“ Bảy mươi vạn”
“ Một trăm vạn”
Lão già tóc bạc há hốc mồm, lão không thể ngờ tấm da này vậy mà có người ra giá cao tới như vậy, lòng mừng khấp khởi nói.
“ Một trăm vạn lần thứ nhất, có ai ra giá cao hơn”
Trần Lâm lập tức hô lớn: “Hai trăm vạn”
Nghe cái giá này, hội trường thoáng im phăng phắc, ngay cả Tiêu Viêm lúc này cũng đã bỏ cuộc, hắn không có đủ số tiền này.
“ Hai trăm vạn lần thứ nhất, có người nào ra giá cao hơn?”
“ Hai trăm vạn lần thứ hai, có người nào ra giá cao hơn ?”
“ Hai trăm vạn lần thứ ba ... thành giao, vật phẩm này đã thuộc về đại nhân ở vị trí 10978” lão già tóc bạc gõ cái búa gỗ xuống bàn, chỉ tay về phía Trần Lâm cười tươi nói.
Lúc này trong hội trường, đa số mọi người vẫn chằm chằm nhìn Trần Lâm như nhìn một gã ngốc, bỏ ra hai trăm vạn để lấy một vật vô dụng thật là không đáng, phải biết là phía sau còn có rất nhiều vật phẩm quý giá chờ đấu giá.
“ Vật phẩm kế tiếp chính là Tâm Hỏa Chi, dược liệu này vô cùng khó kiếm, vẻn vẹn chỉ sinh tồn tại đáy núi lửa. Hấp thu hỏa năng lượng và hỏa chi tâm mà lớn dần, chuyên dùng luyện chế đan dược cao cấp. Dựa theo đánh giá, gốc Tâm Hỏa Chi này quy định giá khởi điểm là bảy mươi vạn. Các vị, bắt đầu đi” lão già tóc bạc nói giá xong sau đó híp mắt nhìn bốn phía hội trường.
“ Bảy mươi vạn”
“ Tám mươi vạn”
...
Thời gian chậm rãi trôi qua, các phương cạnh tranh cũng dần dần vơi đi bởi giá cả ngày một cao. Đến cuối cùng chỉ còn lại hai người đang tranh đoạt, mà lúc này, giá đã được nâng lên đến một trăm lẻ bảy vạn.
“ Một trăm hai mươi vạn” ngay lúc này Tiêu Viêm trong bộ áo trùm màu đen đột ngột ra giá, làm cho cả hội trường không khỏi bất ngờ.
Sau khi hỏi ba tiếng không có ai ra giá cao hơn, lão già tóc bạc đập mạnh chiếc búa gỗ xuống bàn. Tâm Hỏa Chi rốt cục rơi vào tay Tiêu Viêm.
Trong thời gian kế tiếp, một số vật phẩm có thể chân chính xưng là bảo vật liên tiếp xuất hiện, đủ loại công pháp, đấu kĩ, thậm chí là phương thuốc. Làm người tham gia có chút hoa mắt, thanh âm kích động không ngừng vang lên. Đôi lúc có người vì không cam lòng đã rút kiếm ra động thủ nhưng bị người của phòng đấu giá dùng thủ đoạn lôi đình ngăn chặn lại ngay.
“ Vật phẩm kế cuối này là Thân Pháp Đấu Kỹ, Tam Thiên Lôi Động, địa giai cấp thấp”
Địa giai đấu kỹ rốt cục xuất hiện trên trường đấu giá, các phương thế lực mắt nhìn chằm chằm vào quyển trục màu tím trên đài thủy tinh. Bầu không khí trong phòng đấu giá chợt sôi động hẳn lên.