Nó là một ổ cờ bạc sao?」〈Makoto〉
Đập vào mắt tôi là một cảnh tượng khá giống chốn ẩn náu của những con bạc.
Các quý ông và quý bà đang ngồi trên nền trải chiếu tatami quanh một cái bàn với những bàn tay bận rộn.
Đây chắc chắn là một ổ cờ bạc.
Không có những bộ bài hay gì đó tương tự, nhưng cái bầu không khí thì không lẫn vào đâu được.
Câu lạc bộ người hâm mộ đâu?
「Lime, phải chăng đây là sòng bạc trá hình đội lốt một fan clup? Có vẻ mọi thứ ở đây đều được xây dựng dựa trên sở thích của Tomoe…」〈Makoto〉
「Aah… không ạ. Đây không phải là một ổ cờ bạc. Tôi hiểu rồi, thì ra hôm đó cũng giống như hôm nay. Thảo nào cái hộp lại lớn đến thế.」〈Lime〉
「?」
「Boss, nơi này không hề cho phép gian lận, và đây là một cuộc đấu một lần hoàn toàn chỉ dựa vào may mắn. Một dạng trò chơi mì ăn liền-ssu ne.」〈Lime〉
「…Không không không.」〈Makoto〉
Đừng có chuyển chủ đề chứ.
「Ừm, hãy cứ theo dõi đi ạ. Nơi đó, ừm, nếu được Ane mô tả, nó sẽ là trò cờ bạc chẵn-lẻ thưa ngài. 」〈Lime〉
「Nếu là tôi, tôi cũng sẽ nghĩ thế. Rõ ràng là họ đang lắc xí ngầu xành xạch kìa…」〈Makoto〉
「Nhưng những gì họ đang cá cược không phải là tiền-ssu.」〈Lime〉
「??」
Hmm?
Tôi có thể thấy đó là những đồng tiền trông khá hợp pháp mà?
Đó về căn bản là một viên chip, phải chứ?
「Những đồng tiền đó do chính câu lạc bộ người hâm mộ làm ra và được gọi là tomoemon. Chúng được phân phối bởi những người đứng đầu hàng tháng, và đó là một trong những phương pháp họ thực hiện,vì thế fan clup không trực tiếp sử dụng tiền mặt thưa ngài.」〈Lime〉
「T-Tomoemon à…」〈Makoto〉
Cái tên vãi thật.
Điều này đã ở mức độ Kaiji rồi.{Tobaku Mokushiroku Kaiji(1996)- một bộ manga Action + Cờ bạc}
「Do luật bất thành văn nhất định không cho phép fan clup này trở thành nơi những người giàu nứt đố đổ vách có thể vét sạch hàng hóa với những cái túi tiền, họ đã nghĩ ra thứ này. Tôi thấy ý tưởng đó hay đấy chứ.」〈Lime〉
「Mọi thứ với những cái túi tiền, huh.」〈Makoto〉
Chà, việc người giàu có được tất cả là cái lẽ đương nhiên của xã hội rồi.
Ngay cả khi bạn có điều chỉnh thế nào, bản thân nguyên tắc đó sẽ luôn bất di bất dịch.
Ngoài ra, ngay cả khi bạn không giàu, số tiền bạn kiếm được sẽ có khác biệt tùy thuộc vào số tiền bạn bỏ ra.
Tôi cảm thấy rằng những fan cuồng bỏ tiền ra so với những người giàu nghiền nát mọi thứ bằng tiền thì rất khác nhau… Tôi nên nghĩ xem đâu là tiền sạch hay đâu là tiền bẩn dưới góc nhìn của một thương nhân.
「Không có nhiều nơi có sự khác biệt về kinh tế với thành phố này thưa ngài.」〈Lime〉
「Đúng thế.」〈Makoto〉
「Ở đây, bằng cách cung cấp thông tin và hàng hóa liên quan đến Ane,người ta sẽ có được những con ma thú tùy thuộc vào độ hiếm và khoảng cách. Bằng cách sử dụng chúng, người ta sẽ có được những món hàng hóa khác, có thể dự trữ để sử dụng sau này, và, nó giống như món tiền tiêu vặt của đám fan.」〈Lime〉
「Vậy thì, cảnh tượng đỏ đen khi nãy là sao?」〈Makoto〉
「Đó là một kiểu đấu giá thưa ngài.」〈Lime〉
「Đấu giá?!」〈Makoto〉
「Cần một khoản phí từ 5-10 mon để tham gia, và ai được công nhận là người được yêu thích nhất bởi quý cô may mắn có thể nhận được một món hàng liên quan đến Ane. Đây là cơ hội thu lời thứ hai, và ai đứng ở vị trí cao nhất của cuộc đấu sẽ nhận được phần thưởng tương đương với số tomoemon mà bản thân có từ trước.」〈Lime〉
Món hàng liên quan đến Tomoe hả…
「Theo tất cả những gì anh đã nói, lần duy nhất người ta phải chi tiền ra là để trả lệ phí tham dự hử.」〈Makoto〉
「Chính xác ạ-ssu.」〈Lime〉
「… Anh cứ trả lời như không vậy… Tôi hiểu được chút rồi, nhưng mà cái khoảng cách đó là sao?」〈Makoto〉
「Kẹp tóc của Ane sẽ là không có khoảng cách, đúng không? Vào thời điểm một món đồ như thế xuất hiện, sức nóng của cuộc đấu giá sẽ không như thế này đâu.」〈Lime〉
Thì ra khoảng cách là như vậy sao…?
Ơ, chẳng phải những người này đều hoàn toàn trở thành những kẻ điên cuồng sao?
Không có gì “hoàn toàn” về điều đó cả, huh.
Họ đã đi quá xa rồi.
Lime liên tục gật đầu như một lẽ tự nhiên.
「Vì vậy, anh có ý rằng nếu khoảng cách của món đồ càng gần cơ thể họ, giá trị lại càng cao ư?」〈Makoto〉
「Nếu tính bằng đồng tomoemon, thì đúng vậy ạ.」〈Lime〉
「Vậy thì, nếu có một chiếc cốc mà Tomoe từng dùng để uống rượu ở khu ăn uống…」〈Makoto〉
Lời nói của tôi bắt đầu trở nên kì lạ, nhưng tôi vẫn đang duy trì sự tỉnh táo của mình.
「…Sao nữa ạ?」〈Lime〉
「Nếu đó là chiếc cốc dùng một lần, tất nhiên cô ấy sẽ vứt nó đi, nhưng…」〈Makoto〉
「…」
「Có khi nào những thứ đó được mang đến đây và được xem như những món đồ quý hiếm không?」〈Makoto〉
Điều này là để xem liệu họ có phải là một tổ chức cần bị nghiền nát toàn bộ hay không. Điều này đang ở mức độ đáng báo động rồi đây.
「Boss, đó là trường hợp khá cấm kị ạ-ssu. Có thể có những người có gu dị thường như vậy, nhưng tại đây những vật phẩm như thế được chọn lọc ra. Tuy nhiên, nhóm thiểu số ở thế giới ngầm có thể có những loại vật phẩm đó.」〈Lime〉
Lime hồi đáp ngay tắp tự với khuôn mặt thẳng thắn.
Anh ấy nói phần cuối với một giọng rất thấp và với một giọng điệu ân hận.
「Vì vậy, có những sự phân định phù hợp ở phía cổng ngoài, huh.」〈Makoto〉
「Vâng. Những thứ như kẹp tóc, chuôi kiếm katana và dây buộc thắt lưng cho obi dường như đã được Ane tặng cho một người nào đó trong Gia đình Tomoe. Rằng họ được tặng cho lúc hỏi xin chị ấy khi chị ấy định quăng chúng đi. Nó truyền từ người này sang người khác. Chà, có thể điều đó nằm trong vùng xám, nhưng họ không làm những việc như lục tung thùng rác như ngài đã đề cập trước đây, thưa Boss.」〈Lime〉
「…Tôi hiểu rồi. Nhân tiện, cái này…」〈Makoto〉
「?!」〈Lime〉
「Tác phẩm điêu khắc thủ công nhỏ của Tomoe. Nó là thứ mà cô ấy đã hoàn thành khá sớm khi bắt đầu thực hành việc điêu khắc. Có phải anh đang nói những thứ như vậy là hàng hiếm tại đây chăng?」〈Makoto〉
「…Tôi nghĩ nó sẽ rơi vào khoảng 2.000 mon thưa ngài.」〈Lime〉
「…Đúng như mong đợi từ một Chuyên gia tư vấn. Anh biết rất nhiều đấy.」〈Makoto〉
Nhưng tôi không biết giá trị đó là khoảng bao nhiêu.
「Về việc trưng bày nó và trở thành thành viên số 0 thì sao ạ?」〈Lime〉
「Đùa không vui đâu, Lime à. Tôi không nghĩ mình sẽ tới đây lần nữa, vì vậy hãy giao việc này cho quản lý của Tomoe Family sau. Chỉ cần nói rằng đó là một lời chào từ một nhà nghiên cứu.」〈Makoto〉
Bằng cách đó, vị trí của Lime sẽ tăng lên một chút.
Tôi sẽ giao việc giám sát nơi này cho anh ta.
Tôi cảm thấy như nếu tôi đến đây thường xuyên, cơn ớn lạnh trên lưng mà tôi đang cảm thấy sẽ trở thành một căn bệnh mãn tính mất.
「…Tôi xin vinh dự đón nhận nó thưa ngài.」〈Lime〉
「Được rồi. Và rồi, sau khi kiểm tra các hàng hóa thực sự xung quanh đây, tôi cũng muốn đến nơi của Mio.」〈Makoto〉
「Đã hiểu. Ở đây ạ.」〈Lime〉
Tôi đã đi qua nơi có sự nhiệt tình kỳ lạ đang quay cuồng trong khi đi theo Lime.
Fumu… lũ chuột của Aion đã bị đá đít khỏi đây, nhưng… tôi hiểu rồi…
Tôi có thể nghe thấy những từ như Tomoe-sama, Nee-san, và Ane văng vẳng đây đó.
Ngoài ra, khi nói đến các chủ đề trò chuyện, nó sẽ xoay quanh Tomoe hoặc Mio.
Có vẻ như họ không có cảm xúc đối nghịch với Mio, và đó chỉ đơn giản là một đám người thích Tomoe hơn mà thôi.
Có vẻ như họ cũng không đàm tiếu gì về Mio.
Họ không nâng cao Tomoe, và cũng không hạ thấp Mio.
Yup, với tư cách là một fan clup, điều đó thật tuyệt vời.
Ngoài ra, bởi vì nằm trong số những người bị nhuốm màu trên thế giới này, những người đang cố gắng hòa nhập vào đây tạm thời bị nổi bật.
Có những người là fan nhưng về sau vẫn chưa thể quen với bầu không khí của nơi này.
Tất nhiên, cả lũ chuột đó cũng sẽ gặp khó khăn.
Hầu hết về sau sẽ được chọn lọc.
Và đám tàn dư đã được Lime gột sạch.
Việc tiếp theo – là đống hàng hóa.
Sẽ là một chuyện nếu đó là những thứ không cần thiết, nhưng khi đã là hàng hóa được lưu thông, có cảm giác như nó sẽ rất dễ dàng bị buông thả.
Nếu có thứ trông giống như lót chuột ngực… tôi có nên đặt nó ở mức chấp nhận được không?
Hay không ta?
Hmm, khó khăn thật đấy.
「Các bức họa, huh.」〈Makoto〉
Ở xó hàng mà tôi được dẫn tới, có những bức họa Tomoe mang kích thước của tấm bưu bưu thϊếp được xếp dàn hàng tại đây.
Điều này thực sự lành mạnh. Những thứ như khi cô ấy đang sải bước trên các con đường của thành phố, và chế độ chiến đấu có chút phù hợp của cô ấy khi cô ấy chuẩn bị rời khỏi vùng đất hoang.
Họ không vẽ cô ấy trong bộ đồ bơi hay bất cứ thứ gì tương tự.
「Đây là thứ phổ biến nhất-ssu ne. Đó thường là những thứ có kích thước mà người ta có thể giữ kín. Thông thường, họ sẽ trao đổi với những đồng tomoemon mà tôi đã nói với ngài trước đây, nhưng có một số loại cũng có thể mua được bằng tiền mặt. Họ nhận được một số tiền khá lớn từ các khoản quyên góp cho chi phí quản lí, vì vậy không phải là họ gặp vấn đề về tiền tệ… Đây là yêu cầu nồng nhiệt của những người giàu, những người không gặp may mắn và muốn nhiều hàng hóa hơn số tomoemon mà họ kiếm được, được hình thành-ssu ne.」〈Lime〉
「…Tôi hiểu rồi. Giờ tôi nhìn kỹ lại, xét về kích thước của cái xó này, quy mô tiền bạc nằm ở mức thấp hơn so với số lượng hàng hóa mà nó có.」〈Makoto〉
「Tôi nghĩ rằng sự cân bằng sẽ từ từ thay đổi trong tương lai, nhưng hiện tại nó đang là như vậy thưa ngài.」〈Lime〉
「Tôi cảm thấy chắc chắn nó sẽ là 50-50 trong tương lai. Rốt cuộc thì, việc quản lý một tập hợp quy mô và tổ chức các sự kiện như thế này hẳn phải thực sự khó khăn.」〈Makoto〉
「Tôi chắc chắn rằng họ phải cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng ngài đang nói những lời ấy, Boss à.」〈Lime〉
Ngoài ra còn có một tấm mề đay hơi chút lớn mang họa tiết Tomoe, hàng loạt các bức vẽ khác nhau có dạng tấm bưu thϊếp, các con búp bê với nhiều loại kích thước, thanh kiếm bằng gỗ mang hình dáng thanh katana.
Ghim ư? Không, chốt bấm sao? Chà, cả thứ kim loại nhỏ đó nữa.
Không có thứ gì thực sự nguy hiểm cả.
Có một bức tượng Tomoe với tỉ lệ gần như là 1:1, nhưng… tôi không thấy gì đâu.
Nó được làm từ mythil và có vẻ như nó hẳn phải đáng giá một lượng đồng xu kha khá, nhưng tôi hơi sợ khi xác nhận xem nó có phải để bán hay không.
「Có vẻ như không có bất kỳ vấn đề nào.」〈Makoto〉
「Tôi và một số người khác đang theo dõi nhóm này để đề phòng bất kỳ điều gì xảy ra, vì vậy đừng lo lắng ạ.」〈Lime〉
「Được thôi. Vậy thì, chúng ta cũng hãy đến tới chỗ của Mio nào, Chuyên gia tư vấn.」〈Makoto〉
「Hãy cứ giao cho tôi!」〈Lime〉
Chúng tôi rời khỏi khu vực nhà kho và bên trong các con phố.
Gia đình Tomoe dường như có một sự kiện nên họ đang ở khu nhà kho khu ngoại ô, nhưng tôi hiểu rằng… họ thường tụ tập ở thành phố, nơi dễ tụ tập hơn.
Tôi gật đầu với điều này, và sau đó thử hỏi điều gì đó chợt nảy ra trong đầu mình.
「Này, Lime, về Gia đình Tomoe…」〈Makoto〉
「?」
「Tại sao dù là fan của Tomoe nhưng họ lại không làm nghệ nhân gốm sứ? Tôi cảm thấy như cô ấy sẽ đến buổi họp mặt người hâm mộ với niềm vui sướng nếu đó là về nghệ thuật gốm sứ. Anh có thể dạy họ về nghệ thuật gốm sứ, phải chứ?」〈Makoto〉
「…」
「Lime?」〈Makoto〉
「Boss à.」〈Lime〉
「Sao thế?」〈Makoto〉
「Ngài đúng là thiên tài, Boss.」〈Lime〉
「… Phần nào khiến anh nghĩ vậy?」〈Makoto〉
「Tất nhiên rồi! Ane thực sự đam mê nghệ thuật gốm sứ!」〈Lime〉
「Ừ, Tomoe và Beren cũng vậy. Tôi nghĩ nó đã trở thành một sở thích phổ biến ở Asora. Anh cũng nằm trong số đó, phải không?」〈Makoto〉
「…Tôi hiểu rồi. Vì vậy, đó không hẳn là một điều gì đó phải được giấu kín…」〈Lime〉
「Đúng vậy, thực sự có thể có những người cũng thích nó ở Tsige nữa. Giờ hãy thử với những người của Gia đình Tomoe trước… Thời kỳ độc quyền của nó đã qua. Thay vào đó, sẽ tốt hơn khi đặt nền móng cho sự khai sinh của những tác phẩm nghệ thuật đáng kinh ngạc, và nó có thể được coi là tác nhân kíƈɦ ŧɦíƈɦ cho Asora.」〈Makoto〉
「…Và sau đó, đối với những tác phẩm mà Ane đã phê duyệt qua, chúng ta có thể đặt tên của chị ấy cho một vài… Đúng rồi, còn việc chỉ cần sử dụng cái tên Tomoe thôi thì sao ta…」〈Lime〉
「? Lime?」〈Makoto〉
Có vẻ như Lime-kun không nghe.
「Gia đình Tomoe sẽ trở thành câu lạc bộ người hâm mộ hàng đầu, bất di bất dịch!」〈Lime〉
「…Lime? Chỉ để hỏi thôi nhưng… anh đã trở thành Chuyên gia tư vấn để theo dõi bọn họ, phải chứ?」〈Makoto〉
「…」
「Này?」〈Makoto〉
「T-Tất nhiên thưa ngài-ssu!」〈Lime〉
「…Hiểu rồi. Vậy thì cứ thế nhé.」〈Makoto〉
「Boss?!」〈Lime〉
Tôi băn khoăn bên Mio thì sẽ như thế nào.
Nếu là một fan clup hâm mộ cô ấy, lẽ nào chủ yếu là vì tài nấu nướng chăng?
Tôi muốn cung cấp điều mà cũng sẽ làm cho sự hiện diện của Lime trong câu lạc bộ người hâm mộ của Mio trở nên mạnh mẽ hơn.
Bây giờ, trước tiên tôi phải kiểm tra bên đó, nếu không tôi sẽ chẳng biết được gì.
Ngoài ra, anh chàng Lime đó, anh ta thực sự cũng đang là Chuyên gia tư vấn cho phía Mio sao?
===END CHAP===