「Ai mà biết được Lime cũng sẽ thay đổi chứ.」(Makoto)
「Những người quen cũ đã cầu xin tôi hết người này đến người khác, và cuối cùng tôi không thể từ chối họ nữa… Xin lỗi ngài. ‘Chúng tôi sẽ dừng lại nếu chuyện đi quá xa. Chúng tôi sẽ không làm phiền cậu’, đó là những gì họ nói, vậy nên tôi đã làm điều đó.」(Lime)
「Tôi thậm chí còn không biết về sự tồn tại của họ cho đến ngày hôm nay và không phải tôi đang nghĩ đến việc nghiền nát họ đâu, vì vậy đừng lo lắng. Tôi chỉ thấy phiền phức bởi bầu không khí thôi.」(Makoto)
「Tôi chỉ có thể dẫn ngài đến hai trong số những nhóm lớn mà tôi biết, nhưng… nếu ngài muốn, tôi có thể điều tra thêm chút về họ từ ngày mai.」(Lime)
「Không, trước hết chúng ta sẽ để mắt tới họ.」(Makoto)
「Đã rõ. Vậy thì, tôi sẽ dẫn ngài đến câu lạc bộ người hâm mộ hàng đầu của Ane-san, Certain Kill Tomoe Family.」
Ngay cả khi tôi đột ngột tới thành phố, tôi cũng không biết mình nên thu thập thông tin về các câu lạc bộ người hâm mộ của Tomoe và Mio ở đâu.
Giờ nghĩ lại, tôi không có nhiều kinh nghiệm trong việc tự mình thu thập thông tin.
Khi tôi gọi Lime, người mà tôi bắt gặp, và mang đến chủ đề về các câu lạc bộ người hâm mộ, phong thái của anh ta rõ ràng đã thay đổi.
Vẻ mặt của anh ta không thay đổi nhiều từ bên ngoài, nhưng nhờ quen biết anh ta từ lâu, tôi có thể cảm nhận được… nói thế nào nhỉ? Tâm Trạng của Lime? Cảm Xúc? Tôi có thể đoán được anh ta đã bị lung lay mạnh mẽ.
Vì vậy, khi tôi hỏi một chút, dường như anh ta đã biết về sự tồn tại của họ, và anh ta cũng biết chi tiết về họ ở một mức độ nhất định.
Tôi đã cố gắng xác nhận xem anh ta có phải là thành viên hay không, và rõ ràng anh ta đã phủ nhận nó.
Anh ta đã tiết lộ rằng anh ta đang giữ vai trò chuyên gia tư vấn cho hai câu lạc bộ người hâm mộ hàng đầu.
Theo một nghĩa nào đó còn tệ hơn một thành viên – điều mà khiến tôi muốn ôm đầu đau đớn, và Lime tự giải thích rằng đó là một việc anh ta được yêu cầu và anh ta không có nhiều lựa chọn… Chà, tôi quyết định tạm chấp nhận nó vào lúc này.
「Đây không phải là Hiệp hội Mạo hiểm giả sao?」(Makoto)
「Chà, ngài thấy đấy, có vài bước cần thực hiện… Hãy che mặt lại một chút với thứ này.」(Lime)
「…Hiểu rồi. Tôi sẽ để nó cho anh.」(Makoto)
Nơi mà Lime dẫn tôi đến là Hiệp hội Mạo hiểm giả.
Hơn nữa, là chi nhánh không quản lí vùng đất hoang.
Lime có thể là một mạo hiểm giả trước đây, nhưng anh ta là người thường xuyên có mặt ở vùng đất hoang, vì thế anh ta xa lạ đối với nơi này.
Dù sao, nơi này không phồn thịnh bằng.
Có thể có những mạo hiểm giả ở đây, nhưng thực tế là bọn họ đều còn khá trẻ.
Nhìn thoáng qua, tôi có thể đoán được ngay nó là một nơi tụ tập toàn lính mới.
Bản thân thành phố sẽ ngày càng lớn hơn, vì vậy cơ hội để họ mở rộng sẽ trở nên khá hạn chế. Hội có thể sẽ được chuyển đến gần một góc của thành phố.
「Nó có thể sẽ được coi như một kiểu trải nghiệm mới mẻ tại một cơ sở khác…」(Makoto)
Tôi lẩm bẩm điều này khi theo sau Lime.
Tôi che đầu bằng một mảnh vải lớn trong khi chỉ để lộ đôi mắt của mình.
Bây giờ, Lime…anh ta nhìn vào một yêu cầu… và đi đến quầy lễ tân?
Đó là một cảnh tượng kỳ lạ, nhưng tôi đã giao lại cho anh ta, vì vậy điều duy nhất tôi nên làm là theo dõi anh ta.
「Chào mừng. Ngài tới đây vì công việc gì ạ?」
「Có gì bên trong Fuji của ngày hôm nay?」(Lime)
「… Có đỏ, nghịch đảo và trắng.」
「Tôi sẽ chọn màu trắng.」(Lime)
Sau khi trao đổi một cuộc trò chuyện bí ẩn giống như ngôn ngữ mật mã, Lime và lễ tân cụng tay nhau giữa quầy.
Lại thêm những động thái bí mật khó hiểu hơn…
「Đã lâu không gặp, Chuyên gia tư vấn Latte!」
「Heya. Cuộc họp hôm nay ở đâu vậy? Tôi đã suy nghĩ về việc ra mặt vì đã được một thời gian rồi.」(Lime)
「Có vẻ như hôm nay họ sẽ trưng bày hàng hóa mới, vì vậy chúng tôi đã đảm bảo một vị trí lớn. Xem nào…khu vực nhà kho thứ 4.」
「Thuộc sở hữu của Công ty Oaks sao?」 (Lime)
「Đúng vậy! Không hổ danh là chuyên gia tư vấn!」
「Cảm ơn. Tôi sẽ mang theo một chút quà khi quay về.」(Lime)
「!Cảm ơn rất nhiều!! Mà này, người đó là ai vậy?」
「Thành viên mới đó. Tôi đã được yêu cầu theo dõi anh ta bởi người mà tôi không thể chống lại.」(Lime)
「… Một người nữa cho Gia đình Tomoe! Chúng tôi rất trông chờ điều đó!!」
「Ừ!!」 (Lime)
Khu vực nhà kho thứ 4.
Ra là họ không thực sự có một cơ sở cố định.
Như kiểu một trụ sở chính thức của một câu lạc bộ người hâm mộ gì đó.
Ah, bây giờ tôi nghĩ về nó, họ đang nói về những điều như thứ hạng đầu, vân vân và mây mây, nhưng tất cả đều không chính thức.
Vì vậy, làm tất cả một cách trơ tráo là không nên, huh.
Tôi tự hỏi vị thế của một câu lạc bộ người hâm mộ không chính thức dành cho một người nổi tiếng là gì?
Nó giống như một đường tròn manga trong một tác phẩm nghệ thuật 2D chăng?
(Mình đã bỏ việc chú thích, nói đùa và chỉ tập trung vào nguyên văn vì nhận được khá nhiều lời phàn nàn. Nhưng vì chắc là đa số sẽ không hiểu câu này nên mình sẽ nói qua 1 chút: Nếu bạn biết về ngành công nghiệp manga và illustration thì nó sẽ dễ hơn, nhưng về cơ bản cứ coi như nó cách so sánh về việc biến một đường tròn thành một quả cầu trên giấy mà không cần phải thêm bất cứ một chi tiết phụ nào(như cái nét đứt mà các bạn học trong môn hình không gian ấy))
Hmm, không rõ.
Khu vực nhà kho thứ 4 là một nơi khá lớn.
Đây là một trong những kho chứa vật liệu từ vùng đất hoang được cất giữ tạm thời rồi sau đó lấy ra, nên khâu vận chuyển vào vật liệu khá là gay gắt.
Tôi nghe nói rằng từ các kho thứ 10 trở đi được dùng để tạm chứa các mặt hàng đến từ Đại lộ Vàng tới Tsige.
Công ty Kuzunoha không sử dụng các khu vực kho hàng, vì vậy tôi gần như mù tịt về chúng. Đây là lần đầu tiên tôi đến khu vực nhà kho.
「Khu vực nhà kho thứ 4… Có những cuộc tụ tập cả vào ban ngày sao?」(Makoto)
「Họ đã nói điều gì đó về việc đấu giá mặt hàng mới, vì vậy rất có thể họ đang cường điệu hóa nó từ sáng sớm.」(Lime)
…
Đây có phải là một trò lừa bịp như ở trong truyện không?
「Khu vực nhà kho thứ 4 tập trung xung quanh vùng đất hoang, phải chứ? Tôi không biết nhiều về Công ty Oaks. Họ có mở cửa vào thời điểm này không?」(Makoto)
「Rốt cuộc thì sự luân chuyển của mọi thứ ở đó khá dữ dội. Tai nạn ở đó xảy ra như cơm bữa. Họ phải nhắm vào một trong những khoảng trống mà họ đã tạo ra. Họ có thể là một câu lạc bộ người hâm mộ, nhưng nếu họ không có một quy mô đàng hoàng, thì việc sử dụng nguyên một kho hàng là một điều liều lĩnh.」(Lime)
Và anh đang nói rằng điều đó hoàn toàn có thể xảy ra đối với Certain Kill Tomoe Family.
Hy vọng họ không quẩy lightstick trong màn đêm hay những điều tương tự…
「…Ồ?!」 (Makoto)
Khi tôi bước vào khu vực nhà kho, rốt cục tôi đã thốt lên.
Bởi vì ở đó có một cảnh tượng khá bất ngờ.
「! Boss?!」 (Lime)
「Ồ, xin lỗi. Ừm, Lime này…」(Makoto)
「Vâng?」(Lime)
「Cái nhà kho đó… đang tỏa ra một bầu không khí hoàn toàn khác với những cái còn lại, phải không? Nó như thể là một nơi thường xuyên có xung đột, hoặc như thể nó đã bị tấn công vào ngày hôm qua. Có khói, tàn dư của ma lực và những thanh kiếm xuyên qua nó đó, anh thấy đấy… Đó là một cảnh tượng khá kỳ bí.」(Makoto)
Đó là… vì đây là nhà kho đó và nó nằm ở phía kia… đây là nhà kho thứ 8, huh.
Đây là kho thứ 8 trong Khu vực nhà kho thứ 4.
Chuyện gì đang xảy ra ở đó vậy chứ…?
Đừng bảo là cái đó nhá…
「Aah.」(Lime)
「Anh biết sao?」(Makoto)
「Đó là kho của chúng ta thưa ngài.」(Lime)
「’Của chúng ta’ hả? …Ể? Của chúng ta?! Dưới danh công ty Kuzunoha sao?!」(Makoto)
「Vâng. Ane-san phàn nàn rằng số 4 không may mắn và không muốn nó, nhưng khi chị ấy nghe được cái kho thứ 8 đã được mở, chị ấy nói rằng ‘nó tốt rồi’.」(Lime)
「…Cái cô Tomoe đó. Tôi không thể hiểu nổi cô ấy.」(Makoto)
「Chị ấy đã nói những thứ như ‘48 động tác’ và ‘bốn mươi tám’. Rằng cô ấy sẽ không muốn nó nếu chỉ có con số 4, nhưng nếu có số 8 đi chung, thì tốt rồi.」(Lime) {Đại diện cho 48 động tác trong sumo, và nó được coi là ‘những con số mang tới nhiều thịnh vượng’.}
…
Tôi rất ngạc nhiên khi biết công ty của chúng tôi có một cái nhà kho, nhưng tôi cũng ngạc nhiên rằng Tomoe đang chơi một trò chơi con số kì lạ với những cái kho.
「Chà, giờ thì tôi hiểu đó là nhà kho mà chúng ta đã mượn, nhưng… tại sao nó lại ở trạng thái đó?」(Makoto)
「Nó đã bị tấn công hàng ngày ạ. Chúng ta đang xử lý các sản phẩm khá nổi bật bất chấp quy mô của mình, vì vậy những tên trộm có thể tấn công chúng ta mà không cần lo lắng nhiều. Hầu hết sẽ rơi từ Ane-san, Mio-neesan và Shiki-danna, nhưng cũng có Mondo, tôi, Aqua và Eris, và những người lùn. Chúng tôi tự hào về sức mạnh của mình, nhưng nếu không có đủ sự giúp sức, những loại người đó sẽ xuất hiện không ngừng. Nó đang được Đội bảo vệ Eldwa nghiêm chỉnh bảo vệ, vì vậy phía chúng ta đã không có tổn thất nào.」(Lime)
「Tôi hiểu. Đó là bởi vì chúng ta đang thực hiện các giao dịch với một số lượng hàng hóa mà sẽ rất rắc rối để giải thích nếu chúng ta không mượn tạm một cái kho, huh.」(Makoto)
「Đúng là vậy-ssu.」(Lime)
「Nhân tiện, các anh để những gì ở bên trong?」(Makoto)
Nếu các cuộc tấn công diễn ra thường xuyên, chúng ta không nên để những thứ quá quan trọng.
「Trống rỗng ạ-ssu.」(Lime)
「Rỗng, huh.」(Makoto)
「Vâng. Chúng tôi đã tung thông tin rằng chúng ta đang đưa mọi thứ vào đó và đôi khi chúng tôi hành động như thể đang lấy ra mọi thứ từ đó. Trên thực tế, trong các kho sản phẩm thông thường ở phía bên kia, kho thứ 13 của Khu vực kho thứ 13 cũng là của chúng ta, và nó cũng trống rỗng.」(Lime)
「Điều đó có hơi… nếu một cuộc đột nhập thành công một cách thần kì, thì sẽ rất đáng thương cho đám trộm đấy…」(Makoto)
「Số phận của những tên trộm đều đã an bài là những kẻ đáng thương-ssu.」(Lime)
「…Đúng vậy. Nhân tiện, có phải Tomoe là người đã chọn cái kho chứa sản phẩm thông thường không?」(Makoto)
Cái thứ 13 của thứ 13.
「Không, cái kho đó được quyết định bởi Mio-neesan vì nó tình cờ được mở ra.」(Lime)
「Aah, lần này là Mio. Tôi hiểu rồi.」(Makoto)
Cần bao nhiêu chi phí bảo trì để thuê hai nhà kho có quy mô như vậy chứ?…Chờ đã, rõ ràng là nó phải nằm trong cuốn sổ kế toán mà tôi thường xuyên kiểm tra.
Nó có phải là một số tiền mà tôi thậm chí sẽ đọc lướt qua không?
Không, hãy tự thừa nhận rằng tôi đã sơ suất khi bỏ qua tất cả các mục không có con số quá cao trong đó.
Tôi nên suy ngẫm về nó.
「Ồ, đây rồi-ssu ne.」 (Lime)
「… Đó là một nhà kho trông rất bình thường trong số các nhà kho bình thường. Liệu nó có phải là một tổ chức mật không?」(Makoto)
「Theo một nghĩa nào đó, đúng là vậy. Quy tắc sắt đá trong các hoạt động của câu lạc bộ người hâm mộ là không gây ra bất kỳ rắc rối nào cho người của mình. Có khả năng là Ane-san và Mio-neesan đã nhận ra nó và đã để yên vì họ thấy nó dễ thương.」(Lime)
「…Tôi hiểu rồi.」(Makoto)
Có phải là Bro Code không?
Họ có thể là một đám người tốt hơn tôi nghĩ.
Hoặc không, vì thế tôi nên dừng những kì vọng mờ nhạt lại.
「Vậy thì, ta vào thôi.」(Lime)
「Thứ lỗi, nhưng nhà kho này không nhập thêm hay xuất ra chút hàng hóa nào nữa đâ- ồ! Chuyên gia tư vấn Latte!」
「Osu. Buổi đấu giá mặt hàng kia diễn ra tốt đẹp chứ?」(Lime)
「Xin lỗi vì sự thô lỗ vừa rồi. À, và đó là ai vậy?」
「Một thành viên mới tiềm năng. Là yêu cầu từ một người tôi không thể từ chối.」(Lime)
「Nếu được tiến cử từ Chuyên gia tư vấn, không có vấn đề gì hết! Xin mời! Hiện có chút chuyện đang xảy ra, nhưng nó sẽ sớm… oh.」
「Hm?」(Makoto)
Cảm thấy sự hiện diện của mọi người, tôi di chuyển ra xa, và một số người bay qua giữa chúng tôi và một người có vẻ là nhân viên gác cổng.
Một cuộc ẩu đả sao?
「Mày dám cả gan đem ma túy tới câu lạc bộ người hâm mộ của Tomoe-sama!」
Ma túy?!
Màn comeback của Phố Hoàng hôn sao?
「Cả mày đấy. Đừng có đem ba cái chuyện buôn bán quái đản ra xàm xí khắp nơi nữa!」
Aah… những kẻ tụ tập vì những thứ như câu lạc bộ người hâm mộ các kiểu – mang ấn tượng rằng họ có những túi tiền rất lớn.
「Người sực toàn mùi Aion. Mày thích thế nào. Lần này mày đang cố gắng lẻn vào hàng ngũ của chúng tao và nghĩ đến việc mó máy ba cái thứ mờ ám sao?…Có muốn tao xóa sổ mày không?」
Aion…
Aion đã chấp nhận lời mời tới Tsige bất chấp việc đã hoàn toàn bị đánh bại trong cuộc chiến, vì vậy chúng phải có lý do khi chấp nhận nó.
Tất nhiên là chúng sẽ cố gắng cài các gián điệp của mình vào Tsige, huh.
…Chúng thực sự không chịu rút kinh nghiệm.
Việc để mắt đến Tomoe có nghĩa là chúng có con mắt khá sáng suốt, tuy nhiên, chẳng có vẻ gì là chúng đã tính đến tỉ lệ thành công cả.
Không chỉ thế, chúng còn bị xử lí ngay lập tức. Đúng là nực cười.
「Có vẻ như cuộc ẩu đã đã kết thúc, vậy thì…Chuyên gia tư vấn, và thành viên mới tiềm năng, vui lòng tiếp tục và nhập cuộc.」
「Được rồi. Chỉ ở mức đủ xua đuổi chúng đi thôi, được không?」(Lime)
Lime vẫy tay với những người đang bao quanh những kẻ bị thổi bay, và tiến vào nhà kho.
Giờ thì, cuối cùng đã đến lúc vén màn sự thật.
「Bộ phận lau chùi-ssu ne! Chuyên gia tư vấn, cảm ơn vì đã trò chuyện với chúng tôi-ssu !! 」
… Hệ thống phân bậc, hệ thống giáo dục thể chất.
Bộ phận lau chùi; đây là kiểu Edo sao?
Một kiểu trừng phạt đày ải.
Họ cũng ủng hộ Lime khá nhiều bất chấp những gì anh ta nói.
Trong khi nén lại chút bất an trong lòng, tôi cũng bị nuốt chửng bởi bóng tối sâu bên trong nhà kho.
===END CHAP===