Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 385: Cái tên cần thay đổi gấp




Tsige 5.

Đó là nhóm trình diễn đã đột nhiên trở nên thật sự nổi tiếng tại Tsige.

Trong mắt tôi, đó lại là một nhóm nhạc thần tượng mà bạn có thể tìm thấy ở bất cứ đâu…

Điều thường thấy tại Nhật Bản, tôi không nghĩ là bản thân được chứng kiến điều đó tại một thế giới của kiếm và ma thuật.

「Vậy… ừm… tôi có thể hỏi ngài điều này không?」

Không đời nào, phải không?

Thật khó tin khi một trong số họ đã đến công ty của chúng tôi và nói chuyện với tôi

「Tôi đã nghe được từ rất nhiều người rằng cha tôi đã tỏ ra thô lỗ với ngài, vì thế tôi lo sợ ngài sẽ cho rằng con gái của ông ta cũng thô lỗ y như vậy! Những giờ mọi chuyện đã thành ra thế này – bất kể có vô lí đến mức nào – tôi muốn làm mọi thứ đúng cách!」

Tôi cứ ngỡ là người lạ, hoá ra cô ấy là lễ tân của Hiệp hội Mạo hiểm giả, người mà tôi đã từng gặp mặt trực tiếp nhiều lần.
Chà, khá nhiều nét tình cách hội tụ trong cô gái này.

Khi được hỏi tên đầy đủ, cô ấy nói với tôi rằng bản thân là con gái của Đại diện Công ty Batoma, người mà dạo gần đây tôi cũng có gặp mặt vài lần.

Là con gái của một công ty lớn và là lễ tân của Hiệp hội.

…Khá là liên quan.

Nhưng có vẻ như cô ấy đang làm việc nghiêm túc, và cô ấy thực sự là một cô gái chăm chỉ đến mức tôi thấy đồng cảm.

Có thể đây là kĩ năng diễn xuất của cô ấy.

Trong trường hợp đó thì tôi đang rơi thẳng vào cái bẫy của cô ấy.

Tôi mời cô ấy vào phòng ít nhất là để nghe những gì cô ấy muốn nói, và điều đầu tiên Ates Batoma-san nói ra là một yêu cầu bất ngờ.

「Uhm, Raidou-sama, ngài đang lắng nghe chứ?」〈Ates〉

「À, ừ. Tất nhiên rồi.」〈Makoto〉

「… …」

「…」

「Thế tên của nhóm mà tôi đang làm việc là?」〈Ates〉
「Tsige 5, đúng không? Cá nhân tôi khuyên rằng cái tên chính thức của các cô nên đổi thành cái gì đó khác.」〈Makoto〉

「…Vậy ngài thực sự đã lắng nghe. Thi thoảng các thương nhân chỉ gật đầu trong khi nghĩ về một thứ gì đó khác, nên tôi có hơi chút bực bội… xin lỗi.」〈Ates〉

Cô ấy đang ám chỉ cha mình à?

Dù có vài phần tôi mà không nhớ được.

Cô ấy có một nền tảng vững chắc như vậy, cộng thêm việc ở trong một nhóm thần tượng, việc chúng tôi quen biết nhau, và hơn cả–là con gái của một đối tác kinh doanh, vậy nên tác động của nó khiến tôi hơi lo lắng.

Cú sốc này lớn hơn so với chị em nhà Rembrandt một chút.

Tôi đã nghe cô ấy nói về Yuno và Rembrandt-san nhiều lần, vậy là bạn của cô em gái sao. Khá ngạc nhiên đấy.

「Khác với mấy nhóm còn lại, các cô không sử dụng bất kì Kĩ năng hay hiệu ứng nào trong các buổi biểu diễn của mình. Lo lắng về tương lai là điều dễ hiểu khi mà chỉ cần nhảy múa và ca hát trên sân khấu. Có vẻ như các cô đã hiểu rõ – trên những sân khấu hào nhoáng như thế, đây không phải là công việc một con người có thể tiếp tục đến hết cuộc đời mình.」〈Makoto〉
Đích thị là một thần tượng.

Xét về độ tuổi kết hôn phù hợp tại thế giới này, công việc này chính là định nghĩa của sự nở rộ trong chốc lát rồi tàn lụi ngay sau đó.

「Vâng…」〈Ates〉

「Cô muốn học cung đạo như một phần cá tính hả… một ý tưởng ngẫu hứng thật đấy.」〈Makoto〉

Đúng vậy. Ates tới đây vì cô ấy muốn học cung đạo.

Khi tôi hỏi rằng cô ấy lấy thông tin này đâu ra, câu trả lời là từ Elf của nhóm mạo hiểm giả Alpine, Louisa, đã kể cho cô trong một bữa tiệc rượu.

Ates cũng là một cư dân của Tsige. Có thể cô ấy không có khả năng đặt chân tới vùng đất hoang, nhưng cô cũng đã thăng cấp độ mạo hiểm giả của bản thân đến một mức nhất định, và chức nghiệp của cô ấy hẳn là Cung thủ.

Do đó, cô ấy đã cảm thấy hứng thú, và khi cô ấy nhìn thấy bộ trang phục cung đạo mà tôi đưa cho Louisa, cô ấy cảm thấy rằng chính là nó!
Cô vội vã cho biết thêm, điều đó cũng là vì cung đạo là một môn thể dục lành mạnh giúp giữ cho thân hình cân đối.

Thật khó để có thể cảm thấy ghét cô ấy.

Tự đánh giá bản thân là một người từ tốn, nhưng từ những gì tôi thấy, cô ấy thực sự là một cô gái rất siêng năng.

「Tôi đã học được một số lượng kha khá Kĩ năng liên quan đến cung, và tôi đã nghĩ rằng cung đạo rất có thể là thứ tốt nhất cho mình. Louisa-san đã nói với tôi rằng đối với ngài cung đạo là một chủ đề khá khó tiếp cận… và cô ấy cũng đã dặn dò tôi đừng có coi thường nó. Nhưng tôi hoàn toàn không thỉnh cầu ngài về điều này với những cảm xúc nửa vời…」〈Ates〉

「Được thôi, tôi sẽ dạy cô.」〈Makoto〉

「Đúng như dự đoán! Ngài không chỉ là một người đàn ông bận rộn, việc dạy dỗ con gái của Batoma sẽ chỉ–hả?」〈Ates〉
「Tôi không phiền dạy cô đâu. Cung đạo theo một nghĩa nào đó là một điều thiêng liêng đối với tôi, Louisa đã đúng ở điểm đó, nhưng nó không có nghĩa là tôi sẽ áp đặt tư tưởng đó lên những người khác. Bất kể vì mục tiêu gì, nếu cô thực lòng muốn học cung đạo, tôi hoan nghênh điều đó.」

「Th-Thật sao?」〈Ates〉

「Ừ. Tuy nhiên, như cô vừa nói, không phải là tôi có nhiều thời gian rảnh. Vì vậy hãy nhớ rằng tôi sẽ không thể dạy trực tiếp, và tôi muốn cô vẫn tiếp tục sau khi đã dạy cô đến một mức nhất định… nếu đồng ý với điều đó, tôi sẽ dạy cô cung đạo.」〈Makoto〉

Hay nói cách khác, Louisa sẽ không trở lại.

Chính xác hơn, toàn bộ thành viên của Alpine sẽ không trở lại.

Nếu họ quay về, tôi cảm giác mình sẽ chỉ cần giới thiệu cô ấy với Louisa là xong.
Được thôi.

Về cung đạo, thi thoảng tôi đã dạy nó cho Cô nhi viện Weitz dưới hình thức một bài thể dục nhịp điệu theo radio.

Cô ấy chỉ cần tự thêm mình vào đó thôi là được.

Khi lũ trẻ lớn lên và trở thành những mạo hiểm giả, sẽ tốt hơn khi chúng làm quen được với nhiều loại vũ khí.

Chuẩn bị những trò chơi bắn cung như thế là đang đi săn không phải là thứ có thể thực hiện thường xuyên, nhưng bắn cung có thể được thực hiện rất tốt trong một thành phố .

Bởi cái kiểu bắn cung của tôi quá trịnh trong đối với thế giới này, nên tôi đã dùng một phiên bản rút gọn hơn để truyền lại, bỏ qua Louisa.

Ates sẽ xử lý được thôi.

「Yoshaaa!」〈Ates〉

「Cô vừa mới ‘Yosha’ hử.」〈Makoto〉

「!!……」〈Ates〉

「…Ừm, vậy thì, tôi phải đi chuẩn bị, vậy nên hãy cho tôi biết khi nào cô rảnh vào ngày kia, được chứ?」〈Makoto〉
「Tôi muốn bắt đầu luôn vào ngày kia. Ừm, và, xin hãy quên những gì ngài đã nghe thấy lúc nãy. Tôi vẫn còn chưa kết hôn, ngài thấy đấy.」〈Ates〉

「Nếu cô cứ tiếp tục công việc thần tượng này, cô sẽ sớm có thể lựa chọn bất kì đối tượng nào mà bản thân muốn. Ok, vậy thì ngày kia. Tại Cô nhi viện Weitz nhé.」〈Makoto〉

「Weitz…! Hiểu rồi.」〈Ates〉

Có lẽ vì cảm thấy nhẹ nhõm, con người thật của cô ấy bắt đầu được thể hiện ra.

Cô ấy là một lễ tân của một Hội không giải quyết các vấn đề về vùng đất hoang.

Vui vẻ, tốt bụng, và kĩ năng giao tiếp tốt.

Ngoại hình của cô ấy cũng tốt, phù hợp với công việc của một lễ tân.

Đó là một công việc mà bạn phải đối phó với những mạo hiểm giả phần lớn là đám ồn ào, vì vậy những khả năng ấy là bắt buộc phải có, và cô ấy có một bộ mặt khác vào nhũng lúc nghỉ.
Có thể nó không hoàn toàn trái ngược, nhưng khá dễ hiểu khi cô có những mặt không được bộc lộ ra trong khi làm việc.

Tôi hiểu rồi, điều đó có nghĩa là cô ấy có đủ điều kiện của một thần tượng.

Tôi không biết bao nhiêu phần trăm của nó được tính toán và bao nhiêu trong số đó được tiết lộ vì ở đây chúng ta đang nói đến Rembrandt-san, nhưng tôi nghĩ Ates là một lựa chọn thực sự tốt.

Tôi vẫn còn nghi ngờ việc liệu các thần tượng có thể thực sự trở nên phù hợp ở Tsige hay không.

「Xin lỗi vì đã làm phiền.」〈Mio〉

「Aah, Mio.」〈Makoto〉

「Mi! Mi-Mi-Mi-Mi-Mio-sama?! Aah, không đời nào, tôi thậm chí không phải là khách mời, vì thế đừng bận tâm đến tôi! Tôi sẽ rời đi sớm, vì vậy không cần phải tiếp nước tôi đâu…haaaaah…」〈Ates〉

Oi.

Thái độ khi đối diện Mio có hơi khác biệt so với tôi đấy, Ates?
… Chà, Mio thường xuyên lui tới Hiệp hội Mạo hiểm giả ngay cả khi tôi không ở Tsige.

Tôi có thể hiểu cô ấy nổi tiếng đến mức nào.

Nhưng sự khác biệt vẫn quá to lớn.

Hơn nữa…cái biểu cảm đó là sao?

Thay vì sợ hãi, trông cô giống với bối rối vì phấn khích hơn, cô biết chứ?

「Em mang trà tới ạ.」〈Mio〉

「Cảm ơn em.」〈Makoto〉

「…Ngài đang tư vấn gì sao?」〈Mio〉

「Eh, ừ. Cô gái này là một lễ tân của Hiệp hội Mạo hiểm giả. Tên cô ấy là Ates. Cô ấy hẳn đã được chọn làm một trong những thành viên đã biểu diễn trực tiếp ở chỗ các bức tường bên ngoài vào ban đêm.」〈Makoto〉

「Ồ. Nếu em nhớ chính xác thì… đó là nhóm được đặt một cái tên thảm thương như Tsige 5.」〈Mio〉

「Hahahaha…」〈Ates〉

Cô vừa mới ‘Hahaha’ hả.

Tại sao mặt cô lại đỏ bừng vậy, Ates?
Cô sẽ không nói ra điều gì đó như ‘một người phụ nữ thích một người phụ nữ có gì sai’, phải chứ??

Cô đã có một rổ tính cách rồi, vì vậy việc có thêm vài cái nữa là khá liều lĩnh đấy, cô biết chứ?

Mới lúc nãy thôi cô còn nói về những thứ như hôn nhân, vì thế hãy kiềm chế bản thân đi.

「Đúng vậy. Và vì vậy, chúng tôi đã nói chuyện về việc làm thế nào tôi có thể học cung đạo như là một cá tính của một thần tượng.」〈Ates〉

「Heeh, cung đạo, huh. Được riêng Waka-sama dạy ư?」〈Mio〉

「Không, anh đang nghĩ đến việc dạy cô ấy chung với đám trẻ ở Nhà trẻ Weitz. Sẽ không như với Louisa đâu.」〈Makoto〉

「Vậy cô ấy sẽ được chèn vào việc mà ngài vốn đang làm, huh. Ôi trời, nhưng mà…」〈Mio〉

Ồ, không hổ danh là Mio.

Có vẻ cô ấy đã chọn được điều tôi muốn hỏi.
Điều này khiến tôi khá hạnh phúc.

「Anh cần em làm điều này, được chứ?」〈Makoto〉

「Đã hiểu ạ. Em sẽ sắp xếp. Đành vậy thôi vì lịch sẽ là vào buổi sáng ngày kia rồi.」〈Mio〉

「Nhờ em nhé.」〈Makoto〉

「Vậy thì, em xin phép. Ates, vì ta đã chuẩn bị trà rồi, nên cô chỉ cần nếm thôi cũng được. Cứ thong thả.」〈Mio〉

Được rồi.

Cứ thế này, trang phục cung đạo của Ates sẽ ổn thôi.

Không còn điều gì để nói nữa, nên hãy ngồi tán dóc trong khi uống trà trước khi kết thúc nào.

「T-T-Tôi đã nói chuyện! Nói chuyện trực tiếp với Mio-sama!」〈Ates〉

…Vừa rồi cũng được tính là một cuộc hội thoại sao?

Tôi không nghĩ vậy đâu…

「Cô ấy là một nhân viên của chúng tôi, vậy nên đó là điều tất nhiên nếu cô có ý định đến đây.」〈Makoto〉

「Raidou-sama, về Mio-sama, ngài thấy đấy…!」〈Ates〉
「Eh, ah… làm sao?」〈Makoto〉

Và rồi, tôi được kể rất nhiều truyền thuyết đô thị về một phần của bóng tối sâu sâu thẳm của thành phố này.

Theo một ý nghĩ nào đó thì nó còn bám rễ sâu hơn cả Phố Hoàng hôn, và nó đã ăn sâu vào cuộc sống thường nhật của tôi mà tôi không hề hay biết.

======END CHAP======