Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 375: Hướng dẫn độc lập 2




Trans: Iwy

Edit: Schwarzer

Rút kinh nghiệm để giúp anh em không bị đau đầu khi phải vắt óc suy nghĩ như chap Maxon ở hội đồng tham mưu Aion. Mình quyết định nói qua về chap này.

Bắt đầu bằng một cuộc trò chuyện của những kẻ đào ngũ trong đội của Maxon sau khi anh nhận được bức thư từ chương trước đó. Bọn họ đã gặp được Rokuya đang đứng đợi khi trốn thoát khỏi chiến trường thành công.

===

Với tất cả những gì Maxon Riny đang có, anh ta đang tán dương cho quyết định của mình vào hôm qua .

Toàn trung đội của anh đang chạy hết tốc lực.

「Đội trưởng! Tôi mong chúng ta thực sự ổn nếu cứ bỏ chạy như này đấy!」〈Ura〉

「Nếu cậu muốn quay lại chiến đấu, tôi không cản đâu! Ít nhất thì những gì ông ta nói cho đến giờ không phải là dối trá! Thật tốt khi được quen biết cậu, Ura!」〈Maxon〉(Ám chỉ đến nhưng gì mà Maxon đọc được về diến biễn và chiều hướng của cuộc chiến mà Rembrandt hẳn đã đề cập đến trong thư)
「Đám tôm tép như chúng ta bỏ chạy thì thêm được ích lợi gì cơ chứ?」〈Amilla〉

「Chịu đấy! Nếu muốn, thử hỏi mấy thằng đang chạy cùng phía chúng ta đi, Amilla!」〈Maxon〉

「Nếu tôi sống sót ngày hôm nay…」〈Dendo〉

「Im đi! Đừng có nói thêm gì nữa! Khâu cái miệng lại và nhanh chân chạy đến bức tường đi! Đó là điều duy nhất cần làm lúc này đấy, Dendo!」〈Maxon〉

Ngay cả khi được vũ trang đến tận răng và đang chạy thục mạng, họ vẫn có thể trò chuyện.

Họ sẽ không thể được như vậy nếu chểnh mảng trong việc tập luyện.

Trong khi nghĩ rằng〚 Đám gà này chưa từng ra trận à ? 〛, Maxon trả lời từng người trong trung đội.

Những Ma thuật nghi thức được thi triển khớp với chuyển động của hình chiếu Rembrandt-san lẽ ra phải tan biến… nhưng thay vào đó, chúng đã tiếp đất.
Đám người này,sau khi nghe được các mật mã và tín hiệu trong bài phát biểu của Rembrandt thì họ đã nắm bắt được(tình hình) và đang chạy hết tốc lực về phía bức tường mà họ .

Trông họ như đang tiến đánh trực diện vậy, nhưng, không phải. Chỉ đơn giản là cuộc chạy xô của những kẻ đào ngũ.

Maxon, người nhận được một bức thư từ Tsige, đã hoang mang tột độ trong khi đang hành quân cho tới khi đến vùng chiến sự, và cả khi trông thấy bức tường.

Aion đang dẫn đầu một lượng binh lính đáng sợ để nghiền nát Tsige.

Nói thẳng ra thì, đây không phải là số lượng phù hợp để mang đi chiếm đánh một thành phố.

Thậm chí nói Aion đang mang quân đi quyết chiến với Quỷ tộc còn dễ tin hơn nhiều.

Ngay cả khi chỉ đơn giản vì họ đang chiến đấu với cả Tsige lẫn quân cách mạng, Trung đội trưởng Maxon cũng không tài nào hiểu nổi.
Tuy nhiên… anh ta vẫn ổn cho đến đêm cuối trước trận chiến.

Thực tế của cái tình hình khiến anh quyết định đào ngũ.

Với thế mạnh chuyên môn về mảng chiến tranh tình báo, họ sẽ tước bỏ kế hoạch của kẻ thù và chinh phục chúng bằng số lượng; đó là chiến lược bất khả chiến bại của Aion.

Tuy nhiên, Maxon đã nhận được một đề nghị đào ngũ, và anh đã dẫn theo đám quân của mình mà không bị chỉ trích hay thẩm vấn. (Bị sao được, đào ngũ kiểu chạy thẳng vào đất địch thì giờ mới thấy đấy XD)

〚Ông ta thực sự đã sắp đặt trước một cái gì đó! Nếu ông ta có thể bắn ma thuật nghi thức như ý muốn, nó thậm chí sẽ không phải là một cuộc chiến !!〛〈Maxon〉

Maxon đã thấy cách mà đội kỵ binh xông tới trước bức tường khổng lồ biến mất như thế nào.
Và sau đó, một trong những cấp dưới của anh ta la hét lên khi báo cáo các pháp sư đang đối phó với loạt phép thuật nghi thức tiếp theo đã bị gϊếŧ.

Mặc dù các pháp sư đã bắt đầu niệm chú để hoàn tất nhiệm vụ của mình, những người được cho là đang bảo vệ họ đã vung lưỡi dao sát thủ vào chính họ.

Rất dễ hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Maxon cũng chỉ cần ngẫm một tí là hiểu.

Nếu họ không thể mua chuộc các pháp sư, họ có thể mua chuộc các vệ sĩ và yêu cầu họ gϊếŧ các pháp sư.

Đơn giản.

Ý tưởng này thực sự hay và đơn giản.

〚Nhưng họ sẽ tự bảo vệ bản thân trước đống ma thuật nghi thức kia kiểu gì nếu họ gϊếŧ đi các pháp sư?! Chấp nhận phản bội ngay cả khi điều đó dẫn đến cái chết…điều đó thực sự có thể sao?!!〛〈Maxon〉

Không có điều gì kì lạ về bức tường của Tsige ngoài quy mô của nó.
Thật khó tin khi đám kị binh và bộ binh đã vượt qua được bức tường đó, nhưng ít nhất thì nó có vẻ bình thường.

Có những cây cột trông như những toà tháp ở những khoảng cách cố định với nhau, và ở giữa chúng có những bức tường.
chapter content

Và Rembrandt-san hẳn đã có những mật mã lẫn trong bài phát biểu của mình.

〚…Ông ta chắc chắn đã sắp đặt mọi thứ trong khi chúng ta hành quân, trước khi khởi hành, thậm chí trong cuộc họp tại hội đồng chiến tranh! Mình chỉ có thể giải mã được một phần của bài phát biểu hôm nay! Nếu mình hiểu sai, điều đó thật ngu ngốc!; Bức tường thứ 12, lá cờ màu lam; Mình không còn lựa chọn nào khác, đi thôi!〛〈Maxon〉
Át chủ bài được tiết lộ trên chiến trường là một điều thường thấy.

Aion đã không để những con át chủ bài đó bị lật tẩy, và đó là cách họ tiến xa đến nhường này.

Giờ thì Maxon đang chạy về phía Tsige trước khi lá bài tiếp theo được tung ra.

Cầu nguyện một cách tuyệt vọng: nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên!

Trước khi họ bắn phát tiếp theo, trước khi anh ta chết, vì mục đích sống còn.

Ít nhất, họ cũng chưa bị phát hiện là đám phản bội, vậy nên không cần phải trông chừng phía sau lưng.

Trung đội của Maxon đang bỏ trốn khỏi cuộc chiến, nhưng trong mắt đồng minh của họ, thì trông như đang rất anh dũng xông vào. ( ͡° ͜ʖ ͡°)

Tuy nhiên, chẳng biết được điều gì sẽ xảy đến khi hiểu lầm đó lắng xuống.

「Đội trưởng!」

「Sao vậy, Amilla?」〈Maxon〉

「Có động tĩnh từ bức tường phía ngoài ạ! Có vẻ đơn vị phòng thủ đã xuất quân!」
「Chết tiệt!」〈Maxon〉

Thực ra, khi Amilla hỏi 「Đám tôm tép như chúng ta bỏ chạy thì thêm được ích lợi gì cơ chứ?」 mới lúc nãy, anh ta đã nhận ra một trong những lí do.

Về cơ bản, những người này không phải là một thành phần quan trọng có thể ảnh hưởng đến kế hoạch của Tsige. Họ được chọn đơn giản vì họ là một phần của chiến trường.

Nếu họ sống sót, họ sẽ được chào đón với vòng tay rộng mở; nếu họ chết, đó sẽ là một điều hổ thẹn. Đó là tất cả những giá trị họ đang được nhìn thấy.

Họ là những nhân tố không hệ trọng tới mức mà… phía Tsige không thèm liên lạc trước, và kéo dài quyết định này cho đến tận ngày khai chiến.

Cách Tsige hành động ngay cả với sự khác biệt về sức mạnh từng khiến anh ta cảm thấy bực bội, nhưng giờ Maxon đang cắn môi.
〚‘Các anh có chút siêng năng và luyện tập chăm chỉ, vì vậy chỉ ít chúng tôi sẽ gửi một lá thư cho các anh’ hẳn mấy người đã suy nghĩ vậy phải không?! Arghh, chết tiệt chết tiệt bà mẹ nó!…? Oi oi oi oi oi! Không có chiến lược gia nào ở Tsige có tâm một chút à?! 〛〈Maxon〉

Sự đối đãi với họ sẽ ổn hơn một chút nếu họ hồi âm lá thư nhanh hơn mà không phải bận tâm nghi ngờ điều gì.

Trong khi vừa ôm cục tức này và nguyền rủa nó, những gì Maxon thấy là… quân lính Aion đang chuẩn bị cho những cuộc tấn công tầm xa.

Họ đang đứng phía ngoài bức tường và nhìn vào.

「?! Vào những lúc như thế này, điều gì sẽ xảy ra với Phước lành?」

「… Thứ đó không biết mất cho đến khi hết thời gian. Nói cách khác…」

「Trận chiến giữa những người nắm giữ Phước lành sao?!」
「Và giờ mục tiêu của chúng ta đã hiện hữu. Có vẻ như tính cách của ngôi nhà mới của chúng ta tệ hơn cấp trên chúng ta nhiều lần!」

Không còn nghi ngờ gì, những người lính tấn công tầm xa được lệnh gây sát thương cho quân đội Aion từ giờ cho đến khi Phước lành của họ tan biến.

Maxon cảm thấy ớn lạnh từ tận sâu trong cơ thể.

Những từ như ‘nhân cách tồi tệ’ hay ‘thủ đoạn’ là những thứ nằm trên bề nổi của tảng băng, nhưng chúng chả là gì so với bản chất thật sự sau tất cả.

Như thể họ đang muốn nói rằng ‘mặc cho đó là đồ vật hay con người, chúng tôi đều sẽ sử dụng một cách hiệu quả dù là bằng cách nào’.

Những phương pháp mà người ta không thể cảm nhận được một chút cảm xúc trong nó, thêm cả kế sách khiến những người vệ sĩ của các pháp sư nghi thức đâm lén sau lưng họ.
〚Mình không muốn làm kẻ thù của họ.〛

Những cảm xúc chân thật từ thâm tâm Maxon lộ ra ngoài.

「Nếu họ bắt đầu tấn công ngay lúc này, nó sẽ là một canh bạc để cố gắng tiếp cận họ!」

「Cậu đang nói gì vậy? Đó là điều hiển nhiên ngay từ đầu! Chúng ta đã nói về nó đêm qua! Ngay cả khi chúng ta thoát ra khỏi đây một cách an toàn, vẫn có khả năng sẽ bị gián điệp Aion ám sát! Tự thân chúng ta đã đặt cược mạng sống mình trong giây phút đưa ra quyết định, vì vậy đừng nghĩ đến cá cược hay bất kì điều gì! 」

〚Ổn thôi. Nếu có thể vượt qua loạt bắn đầu tiên, chúng ta sẽ đến kịp. Chỉ cần một nỗ lực cuối cùng.〛

Anh ta cố khích lệ bản thân, và tăng tốc.

Một nỗ lực cuối cùng.

『!』

Những mũi tên và phép thuật lướt qua ngay trên đầu nhiều nhóm đang chạy song song với họ và những nhóm chạy theo sau.
Sự cứu trợ đã đến với những người nỗ lực đến thời khắc cuối cùng.

Và rồi, Maxon và nhóm của anh tự quyết chí và băng qua bức tường.

Họ không biết những gì nằm ở phía bên kia.

Nhưng giờ vấn đề vượt qua các bức tường đã được giải quyết. Họ đã thành công đào ngũ một cách an toàn.

◇◇◆◆◇◇◆◆◇◇◆◆◇◇◆◆

「Ooh, làm tốt lắm! Xin lỗi vì đã hỏi ngay khi các anh vừa tới đây, nhưng xin hãy chỉ hạ vũ khí của mình xuống được chứ?」

「Haaah haah haah haaah…」

「Ngay cả khi có Phước lành, vẫn khá khó khăn để chạy hết sức đến đây nhỉ. Ừm… Maxon Riny. Trung đội trưởng đúng chứ. Hiểu rồi.」

Thậm chí không có lấy chút thời gian để phản ứng, Maxon buông vũ khí của mình trong khi còn thở khò khè.

Các tiểu đội trưởng trong trung đội, những người có thâm niên, và tân binh làm theo hành động của đội trưởng và buông vũ khí của họ.
Thực tế việc họ không bị bắt phải cởi bỏ cả áo giáp hẳn là đang ám chỉ rằng họ sẽ phải nhận lệnh tấn công những người đồng đội(phe aion) của mình, đó là điều mà những người vẫn còn bối rối đều hiểu được.

「Để nghĩ rằng… tên của một kẻ như tôi được biết tới… thật ngạc nhiên.」

「Tất nhiên rồi. Nếu các anh tiến vào mà không có sự hiểu rõ trước từ phía chúng tôi, e rằng chúng tôi sẽ phải khử các anh.」

「…Phải rồi.」

Maxon nhìn xung quanh.

Có những người lính Tsige với trang bị vượt trội hơn cả họ đang ở vị trí chiến đấu.

Mặc dù Maxon có lợi thế lớn khi có được Phước lành, nhưng Maxon không có động lực để làm bất cứ điều gì…

〚Tất nhiên là sẽ bị gϊếŧ nếu không được gọi trước mà đến. 〛

Bây giờ khi quan sát đàng hoàng, anh ta có thể nhìn thấy xác của những người lính Aion.
Ồ, hẳn đó là những vị khách không mời.

Maxon cảm thấy ớn lạnh, nhắc nhớ rằng đám người kia hoàn toàn không thể lường trước điều này.

Sau đó, anh thấy một lượng lớn đồ ăn chất như núi ở phía góc tầm nhìn của mình. (Nghi là đống karaage mãi vẫn chưa hết =)))

「? Tại sao lại có đồ ăn ở một nơi như thế này vậy?」

「Đó là phần của mấy người đấy. Chúng ta là đồng chí từ hôm nay, phải không? Chúng tôi cũng có những túp lều chất lượng dành cho mấy người đó – nhưng phải tự thân dựng chúng lên nhé.」

「… Chẳng phải chúng tôi sẽ bị bắt phải tấn công quân đội Aion từ trên các bức tường sao?」

「Hô, anh cũng có cái đầu khá đấy. Nhưng còn vài chặng nữa mới đến lượt của các anh cơ. Khi tới lượt, chúng tôi sẽ gọi, vì thế cứ tiếp tục và hoàn thành việc sắp xếp chỗ ngủ đi. Có thể lấy thức ăn nếu đến đằng kia và cho họ biết số thứ tự của mình. Các anh có thể tự chuẩn bị nước chứ? Nếu anh chưa kiếm đủ dùng cho một trung đội, chúng tôi có thể hỗ trợ thêm… 」
Anh ấy rất thẳng thắn, và cũng rất tháo vát.

Người đàn ông nói với họ những phương pháp để liên lạc.

「Anh… có vẻ khá mạnh. Anh có phải là mạo hiểm giả của Tsige không?」

‘Đừng nghĩ về những mạo hiểm giả đã thách thức vùng đất hoang như một con người. Tại thời điểm đó, họ đã có một nửa là quái vật’, là những gì người dân Aion rỉ tai nhau về họ.

Người đứng trước mặt anh ta với một tấm bảng gỗ trong tay không mang lại cảm giác nửa vời như thế.
chapter content



{ đính kèm trên là danh sách những người được chọn }

Anh ta cảm thấy rằng, ngay cả khi cả trung đội của anh vây quanh người này, họ sẽ không có được chút cơ may chiến thắng nào. Đó là thứ sức mạnh vô tận mà anh cảm nhận được từ người đó.
Không thể tránh khỏi việc cuối cùng anh ấy sẽ nghĩ về những mạo hiểm giả thách thức vùng đất hoang như những kẻ điên rồ.

「Không, tôi được thuê – chỉ là lính đánh thuê từ một vùng quê nhỏ.」

「…Tôi hiểu rồi.」

〚Thật nhảm nhí! 〛, đó là những gì Maxon nghĩ, nhưng anh không theo đuổi chủ đề này.

Việc không nói bây giờ nghĩa là anh ta không có ý làm vậy.

「Ồ, những vị khách không mời, huh. Tôi không nên vui mừng, nhưng tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì kế hoạch của người đàn ông đó đã bị chệch đi một chút. Vậy thì, gặp lại sau, Maxon. Hãy nghỉ ngơi thật thoải mái và chuẩn bị cho cuộc chiến.」

Những âm thanh từ cuộc chiến bắt đầu vang vọng xa hơn.

Người đàn ông đưa cái bảng cho người phụ nữ bên cạnh và chạy đến nơi phát ra âm thanh.

So sánh tốc độ chạy nước rút của Maxon và nhóm của anh ta với tốc độ chạy của người lính đánh thuê kia sẽ là một sự sỉ nhục.
「Hiện tại, chúng tôi đã cố gắng để có thể sống sót. Nhưng tôi không biết liệu bản thân có nên nói rằng bây giờ chúng tôi đã an toàn hay không. Cô nghĩ sao?」

「Ai biết. Những cuộc chiến đôi khi nghiêng về tính may rủi. Chúng tôi hiện đang có lợi thế, nhưng chúng tôi không biết về sau sẽ ra sao. Tôi nghĩ các anh nên hợp tác với tất cả khả năng của mình để có thể nghĩ rằng các anh đã thật sự an toàn.」

「Đụng độ với những người có Phước lành, huh. Tính cả việc thành công với ma thuật nghi thức nữa… trận chiến hôm nay chắc chắn chiến thắng thuộc về phía các cô.」

Không đời nào một cuộc chiến tranh với quy mô như thế này sẽ được gói gọn trong một ngày. (Chiến tranh hồi xưa trông bé bé chứ cũng đánh cả tháng ‘-‘. Mấy cái chiến tranh mới bắt đầu đã kết thúc coi nó mất chất)
Tuy không thể biết trước tương lai sẽ xảy ra điều gì, nhưng có một điều rõ như ban ngày là phía Tsige đã giành chiến thắng trong đợt công kích đầu tiên.

Maxon nghĩ rằng phe chiến thắng trong ngày đầu tiên đã rõ.

「… Chỉ vậy thôi… 」

「?」

「Mấy người thực sự đã rất may mắn vì có thể đến được đây trong tình thế này.」

「Ý cô là như thế nào?」

「Cấp trên của tôi đã nói ‘nghiêng về tính may rủi’ có nghĩa là các người phải đối đầu với các yếu tố thất thường trên chiến trường.」

Người phụ nữ vừa được giao cái bảng gỗ có những trang bị hạng nhẹ.

Cô ấy trông không giống một mạo hiểm giả hay là một người lính.

Trực giác của Maxon mách bảo rằng cô là một thương nhân đã được thuê vì chiến trường.

「Thất thường, huh. Chà, điều đó đúng là một chuyện.」
「Đúng thế. Tất cả các yếu tố khác có thể được kiểm soát ở một mức độ nhất định và có thể dự đoán, vì vậy điều duy nhất đáng sợ trong chiến trường là các yếu tố thất thường, đó là những gì ngài ấy nói.」

「…」

「Trong cuộc chiến lần này, cấp trên của chúng tôi tuyên bố: “Yếu tố bất thường lớn nhất của cuộc chiến này đã được kìm hãm. Đối với những sự thay đổi nhỏ khác… chúng ta có thể xử lí với sự chuẩn bị”.」

Người phụ nữ nói với vẻ thờ ơ khi nhìn về phía những người đã trở nên im lặng.

Ngay cả khi không biết đó là trung đội hay là tiểu đội, bọn họ vẫn bị áp chế quá nhanh.

Maxon và nhóm của anh ấy chỉ có thể nở những nụ cười gượng gạo như thể họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.

「…」

「Dù nó vượt xa khả năng của tôi, nhưng có vẻ như cấp trên của chúng tôi đã nhìn thấy kết cục của trận chiến này. Tôi có thể nói thẳng ra ở đây, nhưng ngài ấy hầu như không bao giờ sai lệch trong các dự đoán của mình, vì vậy tôi chắc chắn rằng sẽ có một tương lai tốt đẹp cho các anh. Điều đó cũng phụ thuộc vào việc các anh làm.」
「Nhân tiện, ai là cấp trên của cô?」

「Đại diện của Công ty Rembrandt, Patrick Rembrandt.」

「… Aah, tôi hiểu rồi.」

「Thêm nữa, có vẻ như anh zai đây đã quên mất, vì vậy tôi có một điều phải nói thêm.」

「Vâng?」

「Sự phản bội thứ hai sẽ không được tha thứ. Nếu anh định phản bội Tsige, hãy chuẩn bị cho hậu quả.」

「Đã hiểu.」

Ngựa quen đường cũ. Người đã từng phản bội sẽ lại phản bội.

Có tồn tại quan điểm đó, nhưng có vẻ Tsige sẽ tha thứ cho lần thứ nhất.

Ngay cả khi đó chỉ là những lời nói bâng quơ, quả thật là trái tim của họ sau khi phản bội quân đội Aion đã nhẹ đi đôi chút vì những lời đó.

「Bây giờ, điều đầu tiên chúng tôi yêu cầu các anh làm là nghỉ ngơi thật tốt.」

Người phụ nữ bình tĩnh kia và những người lính Tsige đang vây nửa vòng quanh họ giải tán.
Maxon đã vô cùng ngạc nhiên trước sự đối xử thật khó tin mà họ đang nhận được, nhưng là ngạc nhiên theo nghĩa tốt.

「Mấy người nghe họ nói rồi đấy. Chúng ta sẽ ăn và nghỉ ngơi trước!」

Những lời của trung đội trưởng cất lên giữa những thành viên trung đội đã sống sót, và những tiếng reo hò vang lên.