Truyền Nhân Thiên Y

Chương 359




Chương 359

Vừa hay lúc này có một tấm bình phong chạm rồng phượng được chế tác tinh xảo lúc này đang được đem ra đấu giá, Liễu Băng Khanh rất thích, giá đấu giá đã nâng lên 1200 vạn, cô lập tức giương cao tấm bảng.

“2000 vạn.”

Trong lúc nhất thời cũng không có ai ra giá.

Một lúc sau, Liễu Băng Khanh liền ném bảng đấu giá cho Lương Siêu.

“Đây là coi như anh tặng tôi nhé, lát nữa nhớ trả tiền.”

Lương Siêu: “…”

Tùy hứng cỡ vậy sao?

Thứ cô vừa đấu giá là cả mấy mươi vạn, mà ở đây thứ đắt nhất cũng chỉ trăm vạn, vậy mà đến mồm cô cái đã lên tận 2000 vạn!

Ác như vậy sao?!

Khoản tiền này giống như vắt khô hắn rồi!

Đang phát sầu lát nữa lấy đâu ra tiền để trả ba món đồ vật đấu giá kia, thì Mộ Khuynh Tuyết bên kia đã sai người mang tới một gốc cây nhân sâm cả thân đỏ như máu.

Nó là một trong hai loại thảo dược cấp vua, huyết sâm đỏ có lịch sử hàng trăm năm.

Mọi người nhìn thấy món hàng này sau đó trong chốc lát ngửi được mùi thơm khắp phòng, trong nháy mắt không tự chủ được thẳng người lên, bắt đầu xốc lại tinh thần.

Cuộc vui hôm nay cuối cùng cũng bắt đầu rồi.

Nhìn thấy phản ứng của mọi người, Mộ Khuynh Tuyết hài lòng cười nói: “Mọi người ngồi ở đây đều là VIP cấp kim cương của Cổ Hiên Trai của ta, hơn nữa tôi cũng biết được một số tin tức về ba món đấu giá cuối cùng này, cho nên tôi sẽ không nói rườm rà thêm nữa.”

“Nói thẳng luôn, nhân sâm đỏ máu này giá khởi đầu là 1000 vạn và giới hạn tăng giá mỗi lần ít nhất là 100 vạn trở lên, bây giờ mọi người đều có thể đấu giá.”

“1100 vạn!”

“Hừ, theo cách cộng của cô thì cơ nào mới xong? Tôi ra 1500 vạn.”

“1600 vạn!”

“…”

“2000 vạn!”

Khi giá lên đến 2000 vạn, giọng nói của những người đến đấu giá trở nên im ắng hơn rất nhiều, Lương Siêu suy nghĩ một chút liền giơ ra giá của mình.

“2100 vạn.”

“Xí, thêm có 100 vạn thôi sao? Số tiền vậy còn chưa đủ để xấu hổ ấy.”

Sau khi Vân Nhã cười một tiếng, Bạch Vân Hi liền giơ liên bảng giá.

Trực tiếp tăng giá 400 vạn, 2500 vạn.

Lương Siêu cười khổ một tiếng, lập tức bỏ vứt bảng kêu giá sang một bên, từ bỏ đấu giá.

Hắn không phải là không muốn loại đan dược cấp cao này, mà là bởi vì ví đóng mạng nhện cả rồi, về phương diện tài chính không thể so sánh với Bạch gia kinh doanh ba đời kia.

Cuối cùng, cây nhân sâm đỏ hàng trăm năm tuổi đã được Bạch Vân Hi đấu giá được.