Truyền Nhân Thiên Y

Chương 277




"Đừng..."

Bùm!

Ngay lập tức, tên bố già họ Hầu bị nổ tung thành một mảng đẫm máu, điều này khiến cho cả sảnh tiệc rộng lớn chết lặng.

Mà sau khi giết chết tên cầm đầu họ Hầu kia xong, Miller vẫn không hề có ý định dừng lại chút nào, vừa quay đầu liền nhìn về phía những đại boss muốn gây sự với Liễu Băng Loan trước đó.

Sau khi cười toe toét thêm lần nữa, gã ta đã biến thành một bóng huyết ảnh và lao về phía những ông chủ bất động sản đó!

Mấy người kia sợ đến co vòi, mà mấy vị cung phụng bọn họ mang theo kia mặc dù trong lòng cũng có chút sợ hãi, nhưng cũng may bên họ cũng có số lượng không ít, cho nên sau khi nhìn nhau một hồi đã lựa chọn cùng xông lên, nhưng cuối cùng, sự thật đẫm máu đã chứng minh, có đôi khi thực lực không đủ dùng, thì thực sự không thể dùng số lượng để bù đắp...

Nếu có hàng chục cung phụng trở lên, cứ một người lại đến một người, không ai có thể làm đối thủ chịu một đòn của Miller.

Chỉ trong vòng chưa đầy một phút, bọn họ đã bị đấm cho từng quyền bay đi.

“Ừng ực…”

Liễu Băng Loan bên này nuốt nước bọt ực ừng, trước đây cô không nghĩ gì cả, thậm chí còn luôn coi Miller như một kẻ nhởn nhơ, cô không ngờ tên tùy tùng này lại mạnh mẽ đến vậy.

Ngay khi Miller di chuyển sự chú ý đến những ông trùm bất động sản đó, những ông trùm khác có mặt đều hoàn hồn trở lại, và tất cả bọn họ đều thể hiện lên sắc mặt khó coi.

Giết cung phụng thì cũng đành đi, nhưng vừa rồi đối phương còn giết cả bố già họ Hầu, hơn nữa bây giờ còn điên cuồng muốn công kích những tên khác, cho nên bọn họ không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa.

"Dừng tay!"

"Mày dám tùy tiện tới đây giết chóc sao, thật sự coi giới bất động sản ở Đế Đô chúng ta là bù nhìn sao?!”

“Tao mặc kệ mày là ai, nhưng mày nhất định phải trả giá đắt. Bây giờ dừng tay lại, tao có thể cho nô bộc chúng mày được chết toàn thây.

“…"

Miller lúc này đã tiến vào trạng thái giết chóc không hề để ý tới bọn họ, thậm chí không thèm liếc mắt một cái, tức giận khiến cho đám người xung quanh phải xanh mặt.

Cuối cùng, tất cả họ đều gọi cung phụng mà mỗi người mang theo thậm chí còn trực tiếp ra lệnh giết Miller và cả Lương Siêu!

Nhìn thấy một nhóm người lại lao tới, Miller mỉm cười, và sau đó thân thể của gã chấn động, lấy toàn bộ khí thế của hắn đều bùng nổ vào lúc đó, toàn bộ sảnh tiệc bùng phát một trận cuồng phong máu tanh! Không khí các nơi cũng bắt đầu tản ra nồng nặc mùi máu tanh...

"Cái này, luồng khí thế này. . ."

"Nguyên Anh! Đó chính là Nguyên Anh! Đây là khí tức viên mãn của cao thủ siêu cấp kỳ Nguyên Anh mới có.”

"..."

Bùm! Bùm! Bùm! Bùm...Bùm!

Miller trực tiếp hóa thân thành một pho tượng sát thần, cứ đánh đến điên dại, mỗi một quyền đều khiến đối thủ hoàn toàn bị phế luôn, và tệ hơn là đối thủ sẽ bị giết trực tiếp!



Chỉ trong vài cái chớp mắt, bảy tám vị cung phụng đã phải chết dưới những cú đấm của Miller, và hoặc là có vô số vết thương…

Vậy mà trong khoảng thời gian đó, vẫn còn một số người nhanh nhẹn muốn bắt giặc phải bắt vua trước, vì vậy họ đã bí mật rời khỏi vòng chiến đấu và sau đó bất ngờ tấn công Lương Siêu.

Nhưng thật không may, sức mạnh của những người này vẫn chưa đạt đến giai đoạn Kim Đan. Cho nên dưới sự bạo phát toàn lực của Lương Siêu, chỉ ba quyền năm cước là bị trực tiếp ngã hết, mọi người lúc này sắc mặt lại trầm xuống, thuộc hạ lợi hại, thực lực của chủ nhân cũng không yếu!

Cuối cùng, thật sự không còn cách nào khác, những cung phụng còn lại cũng không dám đánh nữa, dù sao cảnh giới Nguyên Anh cảnh này cũng đã đủ để bọn họ tuyệt vọng rồi.

Sau khi bọn họ chạy về bán sống bán chết, bọn họ đều nhìn về phía một ông lão mặc đồ Đường đang ngồi ở chiếc bàn ở ghế VIP.

tên là Đường Cửu Giang, người này là người sáng lập tập đoàn Đường Thị, danh tiếng vang xa trong giới bất động sản của Đế Đô.

Trong giới bất động sản toàn quốc, người này cũng nhất định có thể chen chân vào top 10!

Bởi vậy, lấy địa vị của Đường lão hiện giờ mà nói, ông được coi như là cao quý nhất trong giới, thực lực cũng là mạnh nhất, đạt tới nửa bước Nguyên Anh tu vi.

Sau khi bắt gặp ánh mắt của mọi người Đường Cửu Giang lắc đầu nhẹ nhàng thở dài, sau đó nhìn ông già bên cạnh mình hơi híp mắt, hai tay luôn để trong túi áo.

"Ông bạn già à, ông là đối thủ của tên kia sao?”

Nghe vậy, lão giả kia mới chậm rãi mở ra đôi mắt ngái ngủ, nhìn Miller nói:

"Là đối thủ hay không thì phải đấu mới biết được.”

Nói xong, ngay sau đó ông ta bước ra một bước, trực tiếp lao về phía trước, và bàn tay với tiếng gió và sấm sét cũng đập xuống đầu Miller!

Đồng thời nơi mi tâm có một luồng quang ảnh hình người hư huyến xoẹt qua không ngừng, đó chính là màn trình diễn mà ông ta đã biến tu luyện Nguyên Anh nửa bước của mình đến cực hạn.

Nhưng một chưởng này này chỉ mang lại cho Miller một chút sự chú ý, chỉ vậy mà thôi.

Khoảnh khắc tiếp theo, hai quyền đụng vào nhau, Miller không hề di chuyển chút nào, nhưng ông già kia đã bị đánh bật ra sau mười bước.

Sau khi ổn định lại cơ thể, ông ta lắc đầu với Đường Cửu Giang:

"Thực lực của người này mạnh hơn so với siêu cường giả bình thường vừa mới bước vào Nguyên Anh Cảnh, tôi. . . "

"Còn kém xa so với đối thủ.”

Xôn xao! Toàn hội trường náo động.

“Đến Ôn đại sư cũng không phải là đối thủ của gã ta, vậy còn ai có khả năng ngăn cản cặp chủ tớ này đây?"

Thấy Miller lại muốn tiếp tục tấn công những ông tên cầm đầu muốn sỉ nhục Liễu Băng Loan vừa rồi, Lương Siêu lập tức nói:

"Niệm tình bọn họ vi phạm lần đầu, tạm thời cứ tha cho bọn họ đi.”



“Về lại đi.”

Miller dừng lại và kiềm chế sát tâm của bản thân sau đó cung kính cúi đầu trước Lương Siêu.

"Vâng, tôi xin tuân theo."

Sau khi gọi Miller trở lại, Lương Siêu cởi trói cho Liễu Băng Loan trước, sau đó nhìn mọi người xung quanh.

"Tiếp theo đây, Lương mỗ sẽ xử lý vấn đề riêng tư với tả gia, ai có bất cứ điều gì muốn nói có thể tiến lên, và tôi sẽ cho người đó mười giây."

Sau khi giọng nói rơi xuống, phòng tiệc im lặng trong mười giây, và không ai ngu mà đứng ra chịu chết.

Chặn trước họng súng giúp Tả gia đến nỗi nguy hiểm đến tính mạng của mình sao?

Thật là một kẻ ngu mới làm vậy!

Và không những không ai đứng ra giúp Tả gia, mà hầu hết mọi người còn đều nhìn Tả gia với đôi mắt đầy ác ý.

Một buổi họp tổng hợp ngành đã bị phá hủy vì tai họa của gia đình này!

"Anh rể!"

Lúc này, Liễu Băng Loan nhìn thấy Lương Siêu mạnh mẽ như vậy, đương nhiên không cần phải nín nhịn nữa, lập tức hét lên:

"Vậy thì Tả Khiêm nhất định phải chết!"

"Anh ta vừa rồi nói với tôi rằng anh ta lần này luộc được em thì lần sau anh ta sẽ luộc đến chị gái em! Và anh ta nói sẽ đưa tất cả những người phụ nữ xung quanh em đến biệt thự mới xây ở nơi ở cũ của Lương Gia và ngủ với từng người một.”

“Cái loại ác tâm biến thái như anh ta nhất định phải chết, không chết thiên lý bất dung!”

Nghe vậy, Tả Khiêm và Tả gia dần bắt đầu hoảng sợ.

Đầu tiên là đám cung phụng đều rời đi tan tác như chim, nhưng cũng không ngoài việc bị Miller chặt đầu!

Lương Siêu từng bước đi về phía Tả Khiêm và những người khác, hắn giẫm lên vết máu khắp nơi trên mặt đất.

Vẻ mặt hắn rất bình tĩnh và không giận dữ nhưng đôi mắt của hắn lại tối tăm và lãnh đạm, nhưng điều này lại càng khiến nỗi sợ hãi của Tả Khiêm và những người khác trong lòng ngày càng trầm trọng.

Trong thâm tâm họ cũng biết rằng, ngay cả đám cung phụng kia cũng khó lòng thoát khỏi cái chết, thế thì Tả gia bọn họ cũng sẽ phải chịu số phận chết thảm…

Người chết thảm nhất chính là tả Khiêm! Mười giây sau, Lương Siêu dừng lại trước mặt Tả Khiêm và khàn giọng nói:

"Ai là kẻ chủ mưu đằng sau sự hủy diệt của Lương gia tôi?”

“Nếu anh biết chỉ cần nói điều đó, và tôi có thể tha cho tội sống, nhưng tội chết…”

“Thật khó tha thứ.”