Truyền Nhân Thiên Y

Chương 257




Đám người Mộ gia: ". . ."

Rồi đổi gia chủ luôn đấy sao?

"Hừ! Đừng có nằm mơ!"

"Không sai, Mộ Khuynh Tuyết có tài đức gì? Một con tiểu tiện nhân trời sinh đã có mệnh số quyến rũ đàn ông, sao có thể trở thành tộc trưởng của chúng ta? !"

"Theo tôi được biết, lấy thể chất của con điếm này thì chỉ sợ không sống lâu nữa, các đời gia chủ Mộ gia không ai là người chết yểu cả!"

". . ."

Rất nhanh, mấy lão già đức cao vọng trọng, vai vế khá cao trong Mộ gia đều nhao nhao đứng dậy, đầy giận dữ công khai biểu thị phản đối.

Mộ Khuynh Tuyết nghe đám người luân phiên sỉ nhục mình thì không khỏi cắn chặt môi đỏ, nước mắt vừa ngừng lại đã chảy dài xuống như dòng suối nhỏ.

Đây là nước mắt tủi nhục, còn là nước mắt phẫn nộ!

Mà đối với tình cảnh này, Lương Siêu giống như sớm đã đoán trước, vẫn bình tĩnh như nước, ngược lại cười nhẹ trấn an Mộ Khuynh Tuyết: "Đừng hoảng hốt, thoải mái đi. Chắc cô hiểu tôi mà, tôi không có thói quen nói ngoa, nếu như đã nói nâng cô lên vị trí này thì hôm nay nhất định sẽ giúp cô ngồi vững vàng."

"Hừ, nực cười!"

Thời khắc này Mộ Vân Thao cũng đã tỉnh táo lại, được mọi người nâng đỡ đứng lên, lau sạch sẽ vết máu trên khóe miệng, cũng không còn sợ hãi Miller.

"Họ Lương, tuy tao không biết mày dùng bàng môn tà đạo gì thu phục Miller, nhưng nếu mày nghĩ chỉ cần hắn là có thể rung chuyển nền tảng của Mộ gia thì lầm to rồi!"

"Ồ? Thật sao?"

Lương Siêu cười như không cười mà nhìn ông ta một cái, Mộ Vân Thao lập tức gật đầu: "Không sai! Mộ gia tao có được phòng đấu giá xếp top3 cả nước, dựa vào Cổ Hiên Trai, bây giờ gia tộc đã có được gia tài bạc triệu!"

"Lại có vô số bạn bè hào cường, đại lão trong các ngành các nghề bên trong! Nền tảng rất vững, cho dù tính trên cả Viêm Hạ cũng có tiếng nói của Mộ gia tao!"

"Dựa vào cái này, làm sao mày. . ."

Nhưng Mộ Vân Thao còn chưa dứt lời thì một quản gia trung niên đã vội vàng chạy vào, bối rối nói: "Gia chủ! Chuyện lớn rồi!"

"Qua thẩm tra, tư bản Thanh Sam nước ngoài trước đó là một công ty ma ngụy trang rất cao minh! Những con cá mập tài chính quốc tế nhậm chức trước đó cũng chỉ là mánh lới!"

"Cái gì? !"



Mộ Vân Thao nghe vậy thì giật mình, lập tức cảm thấy sau lưng bắt đầu ứa khí lạnh, vội bắt lấy cổ áo của quản gia mà quát hỏi: "Vậy, vậy tất cả tài sản trước đó tôi góp vào tư bản Thanh Sam. . ."

"Xong, xong hết rồi . . Đã bị ôm đi hết! Hơn nữa tôi đã điều tra, thủ đoạn chuyển dời tài sản của đối phương rất cao minh, rất chuyên nghiệp, hơn nữa có tốc độ kinh người!"

"Tất cả những gì Mộ gia bỏ vào trước đó đều đã triệt để trở thành nợ chết, hơn nữa hoàn mỹ lách lỗ trống của pháp luật Viêm Hạ, không thể nào đòi lại được nữa. . ."

Bịch bịch!

Mộ Vân Thao chỉ cảm thấy đầu choáng váng, lảo đảo lui hai bước, suýt nữa ngã dập mông.

"Gia chủ, rốt cuộc ngài đã đầu tư vào tư bản Thanh Sam bao nhiêu?"

Người thế hệ trước của Mộ gia còn chưa biết chuyện vội vàng gặn hỏi, Mộ Vân Thao hoảng đến không nói ra lời, cuối cùng vẫn là quản gia nói: "Toàn bộ, là toàn bộ tài sản của Mộ gia!"

"Gia chủ, ngài ấy không chỉ bỏ tất cả gia tài, tất cả sản nghiệp, bất động sản của Mộ gia, thậm chí toàn bộ Cổ Hiên Trai, thậm chí cả, cả nhà tổ cũng bỏ vào. . ."

Soạt!

Sắc mặt đám lão già đều tái đi, vẻ mặt vô cùng đặc sắc.

Thế chẳng phải hiện tại Mộ gia chỉ còn lại một cái xác rỗng? Không, con mẹ nó không có cả cái xác!

Miller thấy thế thì cười một tiếng, tặc lưỡi nói: "Xem ra, hiệu suất làm việc lần này của Thomas vẫn rất cao, xem ra lần này đã nợ hắn ân tình rất lớn."

Nghe xong, Mộ Vân Thao lập tức tỉnh táo lại, bỗng ngẩng đầu trừng mắt nhìn Miller.

"Cái tên chết tiệt này! Ngươi thành thật khai báo đi, những sản nghiệp của Mộ gia đều bị ngươi dời đến nơi đâu!"

Miller không phản ứng ông ta, mà khom người chào Mộ Khuynh Tuyết đang ngồi trên ghế vàng, cười nói: "Cung chúc chủ mẫu, tất cả gia tài, sản nghiệp của Mộ gia, Cổ Hiên Trai thậm chí cả nhà tổ này đều sẽ được ghi vào danh nghĩa của ngài trong vòng ba ngày tới."

Mộ Khuynh Tuyết: ". . ."

Sau khi thoáng kinh ngạc, cô lập tức nhìn về phía Lương Siêu đứng một bên cười mà không nói.

"Đây cũng là thủ đoạn của anh?"

Lương Siêu nhún vai, tràn thờ ơ mà nói: "Thao tác thông thường mà thôi, cũng không cần quá kinh ngạc. Đã nói giúp cô ngồi lên vị trí gia chủ thì tất nhiên phải danh xứng với thực chứ."



Lần này, mấy lão già Mộ gia đều không nói tiếp, vẻ mặt liên tục thay đổi, trong lòng cũng cũng bắt đầu âm thầm tính toán cho bản thân mình.

"A!"

"Họ Lương! Mày nằm mơ giữa ban ngày đi!" Mộ Vân Thao khó thở mắng to, hai mắt đỏ bừng mà nói: "Mày có biết chỗ dựa phía sau Mộ gia là gì không!"

"Nói cho mày biết, là Võ Minh!"

"Ừm, ta biết." Lương Siêu gật gật đầu.

Mộ Vân Thao lại nói: "Biết thân phận của Miller mẫn cảm, cấm kỵ như thế nào trong mắt Võ Minh không!"

"Biết." Lương Siêu lại gật gật đầu.

Thấy thế, Mộ Vân Thao cười ha ha một tiếng, nói: "Có phải bây giờ mày muốn diệt khẩu tất cả mọi người ở nơi này thì có thể thần không biết quỷ không hay mà cùng hưởng Mộ gia với tiểu tiện nhân này không?"

"Nói cho mày biết, trước đó tao đã lén chuẩn bị, trộm nói thân phận của Miller cho một vị trưởng lão có giao tình thâm sâu với ta trong tổng bộ Võ Minh! Chỉ cần tao chết, ông ta sẽ lập tức công khai thân phận của Miller! Đến lúc đó Miller, mày, cả tiểu tiện nhân Mộ Khuynh Tuyết sẽ lập tức bị xếp vào bảng danh sách nhất định phải giết của tổng bộ Võ Minh!"

"Tôi biết cả." Lương Siêu gật đầu lần nữa, mà sắc mặt Mộ Khuynh Tuyết biến đổi, bắt đầu cảm thấy căng thẳng.

Thân phận ma cà rồng là cấm kỵ đối với Võ Minh thậm chí toàn bộ Viêm Hạ, cấp bậc càng cao thì nguy hại càng lớn.

Cho nên hiện tại Miller giống như một quả bom hẹn giờ, còn là loại bắt đầu đếm ngược!

Chẳng qua lúc này cô đã hết sức căng thẳng, Miller lại bông đùa: "Chậc chậc. . . Mộ Vân Thao, thật sự không nhìn ra ngươi là một lão âm hiểm."

"Lúc trước bày ra dáng vẻ chiêu hiền đãi sĩ khẩn cầu ta gia nhập Mộ gia, sau lưng lại âm mưu hại bản vương, nhưng cũng khó trách, loại người làm nhiều chuyện trái với lương tâm như ngươi thì bình thường luôn có cảm giác bị hại vào mọi lúc."

"Hừ, đừng nói những thứ vô dụng này! Hiện tại, bàn điều kiện đi."

Bàn điều kiện?

Lương Siêu, Miller liếc nhau, suýt đã cười ỉa.

Mà Mộ Vân Thao vẫn mang dáng vẻ nắm vững thắng lợi, như ăn chắc đối phương, tiếp tục mở miệng: "Ta có thể tiếp tục giữ bí mật thân phận của ngươi, để lại đủ thời gian cho ngươi thoát khỏi Viêm Hạ, nhưng trước đó ngươi nuốt tất cả của Mộ gia vào như thế nào thì hiện tại phun hết ra như thế đó!"

"Kỳ hạn là một ngày. Ta còn muốn tất cả nội tạng của con tiện nhân Mộ Khuynh Tuyết này, màng nhãn cầu, hơn nữa muốn có ngay! Con trai ta còn đang chờ được cứu ở bệnh viện."

"Mặt khác. . ." Nói đến đây, Mộ Vân Thao lại chỉ về hướng Lương Siêu: "Ta còn muốn hắn tự phế tu vi!"