Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Truyền Nhân Thiên Y

Chương 234




Chương 234

“À…”

Hạ Tử Yên trợn tròn mắt, cười lạnh nói: “Hừ, đối với một người học y như anh, chữa bệnh cứu người vốn là trách nhiệm của anh nên tôi đồng ý trước hộ anh cũng không có vấn đề gì chứ?”

Lương Siêu nói: “Nếu như cô có thể từ hôn với tôi và đưa tờ hôn thư trong tay ông nội của cô đến cho tôi thì không thành vấn đề.”

“Hả?”

“Từ, từ hôn?”

Hàn Phỉ há hốc miệng vì kinh ngạc.

Với tư cách là bạn thân, cô ấy từng nghe Hạ Tử Yên nói muốn từ hôn đến đau cả tai nhưng dường hiện tại nội dung của vở kịch bị đảo lộn thì phải, cô ấy thành người bị từ hôn ư?

Hơn nữa sau khi đối phương đưa ra đề nghị từ hôn, có vẻ như Hạ Tử Yên lộ vẻ không muốn thì phải…

Đây có phải là Hạ Tử Yên mà cô ấy quen không, một người luôn ủng hộ quyền tự do yêu đương, kiên quyết chống đối lại hôn nhân sắp đặt đây sao?

Một tiếng sau.

Khi Lương Siêu tới Hạ gia, thấy Hạ Tam Hải vẫn chưa đưa Lương Nghiên quay lại, trong lòng hắn liền có ý tưởng và nhìn về phía Hạ Tử Yên.

“Hạ tiểu thư, cô có muốn vào phòng ông nội ăn trộm tờ hôn thư kia ra không?”

“Chỉ cần lấy được hôn thư thì tôi sẽ lập tức rời đi ngay còn cô sẽ được tự do từ nay trở về sau. Cô thấy sao?”

Hạ Tử Yên nghiêng đầu nhìn hắn, ánh mắt có chút oán hận.

“Anh đừng mơ, ông nội tôi lúc nào cũng mang tờ hôn thư đó theo người nên không thể trộm được đâu.”

Lương Siêu còn có thể nói gì đây?

Chỉ một chữ, tuyệt!

Khi hoàng hôn buông xuống.

Sau khi đi chơi cả ngày về, Lương Nghiên vội ôm lấy đùi Luoeng Siêu và ngẩng đầu lên bĩu môi đáng thương hắn.

“Anh, em ngủ ở đây được không?”

“Chị dâu cả với chị dâu thứ 2 đều không ở đây, Nghiên Nghiên muốn chơi với chị dâu thứ 3…”

Lương Siêu: “???”

Bản thân hắn còn đang suy nghĩ làm sao để hủy bỏ hôn ước, không ngờ cô nhóc này còn sắp xếp thứ tự xong rồi?

Sau khi nhìn thấy Hạ Tam Hải đứng ở bên cạnh cười vô cùng đắc ý, không cần hỏi cũng biết nhất định là do ông già kia xúi giục!

“Ông Hạ, sau này không cần phiền ông đưa em gái tôi đi chơi nữa đâu, tôi sợ ông dạy hư con bé mất.”

“Được rồi, tôi còn một đống việc ở bên phân bộ Vũ Minh cần phải xử lý. Sau này cứ để chị dâu thứ 3 đưa Nghiên Nghiên đi chơi là được, có được không Nghiên Nghiên?”

“Được ạ!”

Lương Siêu: “…”

Hôm sau, tại bệnh viện Khang Nhân.