Chương 2449
“Tông chủ, vị này là khách quý đến từ gia tộc mà con nói, vị kia là người đến đây muốn thảo luận, học hỏi tông chủ, bây giờ đang ở bên trong”
Vạn Lương nhìn thấy tông chủ xuất hiện cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, lập tức đứng ra giới thiệu một lượt.
“Tông chủ, cầu xin ngài hãy cứu giúp Ngân Đề Linh Tê”
Tu sĩ phụ trách chăn nuôi Linh Tê bụp một tiếng quỳ gối trước mặt tông chủ, trên mặt còn vương đầy nước mắt.
“Thần hồn phản phệ, cơ thể trọng thương vừa sinh con”“
Tông chủ Huyền Thú Cốc cũng nhướng mày lên, ông ta bước nhanh về phía trước, ba vị trưởng lão cũng lập tức mở trận pháp ra.
Tông chủ không vướng chút trở ngại nào đi đến bên cạnh Linh Tê.
Ngay sau đó, ông ta vung tay lên ấn xuống người Linh Tê, nhắm mắt lại cẩn thận cảm nhận.
“Không được rồi”
Tông chủ Huyền Thú Cốc thở dài nói: “Nếu như nó còn sống, cho dù chỉ còn lại một hơi thở thì ta vẫn có cách kéo dài tính mạng cho nó, nhưng giờ đây sinh cơ đã đứt đoạn, tất cả đều vô ích”
Tông chủ vừa dứt lời, trên gương mặt các tu sĩ xung quanh đều ngập tràn thất vọng.
“Vạn Lương, chàng trai này là sao? Sau cậu ta lại ở đây?”
Tông chủ cũng chú ý tới Trình Tân, hai đầu lông mày nhíu lại.
Dựa theo nguyên tắc, Trình Tân đáng lẽ ra không nên xuất hiện ở vị trí gần Ngân Đề Linh Tê như thế này.
“Tông chủ, vị đạo hữu Trình này là..”
Vạn Lương còn chưa kịp giải thích, Trình Tân đã thoát khỏi trạng thái thần bí trước đó.
Mặc dù anh vẫn luôn tập trung suy nghĩ, nhưng anh vẫn biết được chuyện xảy ra bên cạnh mình.
Anh đột ngột nhìn về phía Đổng Tương Hàn rồi lên tiếng: “Tông chủ, ông vừa mới nói chỉ cần Ngân Đề Linh Tê vẫn còn một hơi thở thì ông có thể cứu nó sống lại, thậm chí là chữa trị tốt cho nó, có đúng không?”
“Đương nhiên, chẳng qua thật đáng tiếc, con linh thú này đã chết rồi, dùng cách nào cũng vô ích”
Tông chủ Huyền Thú Cốc nhíu nhíu mày, trong lòng có chút không vui.
Ông ta là tông chủ một tông, thực lực đạt đến Độ Kiếp Cảnh, mà Trình Tân chẳng qua chỉ là một vãn bối, thế nhưng lời nói vừa rồi của cậu ta tựa như đang nghi ngờ phán đoán của ông.
Có điều vì mối quan hệ với Ngô Thái Vĩnh nên ông ta vẫn đáp lại.
“Vậy nếu như tôi có thể khiến nó có lại được một hơi thở thì sao?” Trình Tân hỏi.
“Vậy thì không thể nào.” Đổng Tương Hàn lắc đầu, nói chắc chắn như đinh đóng cột.
Yêu thú đã chết rồi sao có thể sống lại được, ngay cả bản thân ông ta cũng không có cách nào.
Trình Tân cũng không nói nhiều mà chỉ bay lên người Ngân Đề Linh Tê.
“Mấy ngày nay ngươi đã khiến ta hiểu thêm rất nhiều về sinh tử vận, chút sinh cơ này coi như làm quà tặng cho ngươi vậy.
Tân Thành lẩm nhẩm rồi giơ cánh tay lên, trong bàn tay có thêm một luồng khí tựa như con rắn nhỏ.
Sinh cơ tử khí mà anh vận hành lúc trước có kích cỡ chỉ bằng ngón tay út, hơn nữa khí tức tán loạn, không đủ để ngưng tụ lại.
Nhưng lần này lặp lại, kích cỡ sinh khí đã lớn lên như nhánh cây, hơn nữa mức độ cô đọng rất tốt.
Mà tất cả những thứ này chính là bước tiến trong quá trình lĩnh ngộ sự sống và cái chết mà anh đạt được trong vài ngày nay.
Đặc biệt là lúc nãy, sau khi hiểu rõ sự luân phiên giữa sống chết thì Trình Tân lại càng lý giải rõ ràng hơn về sinh tử vận.
Không biết nếu lúc này tiếp tục lấy tử khí bao vây lấy tảng đá thì sẽ có hiệu quả gì.
Một suy nghĩ chợt xẹt qua rồi nhanh chóng biến mất, hai tay Trình Tân đặt lên trên thiên linh của Ngân Đề Linh Tê.