Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 958 - Đó Là Một Thanh… Đao???




"Làm sao... có thể?" Ba Dực ngây ngốc sững sờ.

Rõ ràng khi còn nhỏ gã từng được ăn thịt Chân thú trong truyền thuyết đó, lại còn tu hành công pháp luyện thể nữa chứ?

Phải biết rằng, nếu bàn về cường độ thân thể, thì bên trong Tiên Thiên khó tìm được người sánh ngang với gã.

Vậy mà bộ thân thể vốn là niềm tự hào ấy, lại trở nên yếu ớt không khác gì một miếng đậu hũ ở trước mặt thanh trường đao kia?

Và trong lúc Ba Dực bên kia còn mải ngây ngốc sững sờ thì bên này đao hồn của Tô Trường Không lại không có một chút ngưng trệ nào.

Sau khi dễ dàng chặt đứt mười ngón tay của Ba Dực, thân đao lại nhanh chóng xoay quanh một cái, nhẹ nhàng xẹt qua phần cổ đối phương, rồi bị thu hồi nhanh như tia chớp, một lần nữa đã quay về bên trong thức hải của Tô Trường Không.

"Phốc xuy!"

Thân thể Ba Dực vốn đang vội vàng lui về phía sau, bỗng nhiên vô thanh vô tức đầu và cổ chia lìa, bị ném bay ra ngoài. Máu tươi từ trên cổ phụt cao tới mấy trượng, phun mạnh như suối. Còn bộ thân thể đang theo quán tính, vội vàng lui về phía sau cũng vô lực ngã quỵ trên mặt đất!

Cái đầu bị ném tung lên, rồi rơi xuống mặt đất, trong mắt còn nguyên vẹn vẻ mờ mịt, tựa như đến tận khi chết, gã vẫn còn không sao tin nổi, bản thân vốn là cường giả đỉnh cao của Hung Lang Man tộc, lại bị địch nhân chém chết đơn giản, dễ dàng như thế.

Gần như thanh trường đao nọ vừa chuyển thân một cái, cái đầu quý giá trên cổ gã đã rơi xuống đất rồi.

Trước mặt thanh trường đao kia, thể phách mà bản thân vẫn lấy làm kiêu ngạo bỗng trở nên yếu ớt như tờ giấy mỏng.

"Cái gì?"

Vào giờ khắc này, động tác vây công Tô Trường Không của đám người Cổ Liệt, Ma Quân Lâm đều khựng lại một chút.

Nói như thế nào thì Ba Dực cũng là một cường giả lừng lẫy nổi danh, vậy mà chỉ trong chớp mắt đã ngã xuống rồi?

"Ầm vang!"

Tô Trường Không lại không cho hai người bọn họ có cơ hội ngây người. Hai đấm đánh tới, trong hư không truyền đến từng tiếng hổ gầm, cùng với âm thanh lôi đình vang dội.

Tầng tầng âm khiếu chấn động không gian, sinh ra liên tiếp những tiếng nổ rung trời, thanh thế kinh người.

Dưới kinh hãi, Cổ Liệt, Ma Quân Lâm đều trúng đòn, bị uy lực của một quyền nọ cứng rắn ép phải lui về phía sau.

"Nhị đệ!"

Mà lúc này, Ba Thần nhìn thấy thi thể bị chia lìa của Ba Dực nằm trên mặt đất, trong miệng gã lập tức phát ra một tiếng hét lớn đầy đau đớn, tựa như một con dã thú bị thương.

Gã cùng với Ba Dực vốn là thân huynh đệ, cùng dìu dắt, nâng đỡ lẫn nhau, đi đến tận ngày hôm nay. Mắt thấy Ba Dực chết thảm, trong lòng gã có chút không thể thừa nhận nổi.

"Đao Vô Phong! Ta giết ngươi!"

Đại não tạm thời trống rỗng, Ba Thần phát ra một tiếng gầm gừ tràn ngập bi thống, sát ý điên cuồng.

Hệt như một con dã thú bị chọc giận, gã hung hăng lao về phía Tô Trường Không, từ bên trong lỗ chân lông đều có huyết dịch thẩm thấu ra ngoài, khí tức cuồng bạo đủ để làm người khác hết hồn, không dám nghênh đón mũi nhọn!

Mỗi lần tiến lên một bước, mặt đất dưới chân Ba Thần đều đang run động, khí huyết cuồn cuộn sánh ngang với một con cự thú.

Vào giờ phút này, Ba Thần chỉ có duy nhất một suy nghĩ, nhất định phải ăn sống nuốt tươi tên hung thủ đã giết chết huynh đệ của gã ở ngay trước mắt này!

"Đừng đi qua!" Huyền âm yêu nữ vội vàng kêu lên.

Trong lúc chưa một ai hiểu rõ, rút cuộc đối phương đã dùng loại thủ đoạn gì để giết chết Ba Dực, mà Ba Thần lại mất đi lý trí xung phong liều chết xông lên như vậy, tuyệt đối là hành vi muốn chết.

"Để ta tiễn ngươi đi cùng, cho huynh đệ các ngươi... đoàn tụ!"

Đối mặt với Ba Thần đang điên cuồng lao đến, trên mặt Tô Trường Không chỉ có duy nhất một loại biểu cảm, đó là lạnh lẽo như băng.

Lúc trước, hắn từng trợ giúp hai kẻ này, kể cả khi hắn giúp người nhận thù lao, nhưng vẫn có thể coi là có ân với bọn họ.

Hơn nữa, vốn dĩ bọn họ hoàn toàn không cần phải thông đồng cùng làm việc xấu với đám người khác.

Nhưng dục vọng lợi ích làm mờ lý trí, hai kẻ này muốn vây giết Tô Trường Không chia một chén canh. Bởi vậy những gì Tô Trường Không có thể làm chính là tiễn bọn họ một đoạn đường!

Đao hồn ra khỏi vỏ!

"Xuy!"

Bên trong thức hải tại mi tâm của Tô Trường Không, đao hồn nương theo chấn động sinh ra từ ngũ khí trong thức hải, trực tiếp lao khỏi nơi này, giống như một luồng lưu quang lạnh lẽo, chợt lóe lên rồi biến mất.

(Ngũ khí vẫn được bện thành sợi dây buộc vào chuôi đao hồn, nên ngũ khí chấn động, thúc đẩy đao hồn rời thức hải)

Đao hồn tự bổ nhào tới, xuyên qua mi tâm của Ba Thần. Với đặc tính chém sắt như chém bùn, cả hành trình của nó đều thông suốt, không gặp được bao nhiêu trở ngại, đã nhanh chóng xé rách đầu lâu, đại não, thức hải của Ba Thần, cứ xuyên là qua!

"Bành!"

Ngay tại khoảnh khắc ấy, vẻ dữ tợn, điên cuồng trên mặt Ba Thần trực tiếp đọng lại. Thân thể đang vọt về phía trước, chợt rơi vào trạng thái đầu nặng chân nhẹ, gục trên mặt đất. Khí huyết hùng hậu, đang hừng hực thiêu đốt nhanh chóng nguội tàn, khí tức sinh mệnh cũng theo đó mà tiêu tán triệt để.

Sau đó, dưới ảnh hưởng lôi kéo, điều khiển của sợi tơ được bện từ ngũ khí ngưng kết lại, đao hồn đã một lần nữa biến mất vào bên trong thức hải của Tô Trường Không!

Đao hồn ly thể chính là sát chiêu mà Tô Trường Không mới lĩnh ngộ được.

Nguyên lý cơ bản của chiêu thức này chính là tiến hành điều khiển, vận dụng đao hồn, dùng bản thân nó tới giết địch, bởi vậy, cả quá trình, tuyệt đối không gây nên một chút động tĩnh kinh động thiên địa nào, chỉ có sắc bén tới cực hạn, vô kiên bất tồi!

Bởi vậy, chỉ một lần đối mặt, hai huynh đệ Ba Dực, Ba Thần, vốn là cường giả đến từ Hung Lang vương đình, lại không có bất cứ năng lực chống cự nào, đã lần lượt, một trước một sau bị chém chết tại chỗ!

"Đó là một thanh... Đao?"

Lần này, rút cuộc đám người Cổ Liệt cũng thấy rõ thứ lần lượt giết chết hai người Ba Dực, Ba Thần kia rồi.

Nó là một thanh đao! Một thanh đao vô kiên bất tồi!

"Đó là đao gì? Rõ ràng thể phách của hai huynh đệ Ba Thần, Ba Dực này mạnh đến mức có thể ngạnh kháng ngụy thần thông, nhưng chỉ trong nháy mắt lại bị thanh đao ấy chém giết tại chỗ rồi?" Yến Trọng trợn mắt há hốc mồm la lên.

Phải biết rằng, bản thân gã cũng am hiểu đao pháp, càng là tinh anh hiếm có của Yến gia. Nhưng trong lòng Yến Trọng cũng hiểu, muốn dùng đao để đả thương hai người Ba Thần, Ba Dực là chuyện vô cùng khó khăn.

Vậy vì sao thanh đao kỳ lạ của Tô Trường Không lại có thể dễ dàng chém giết bọn họ tựa như thái đậu hũ?

"Đao Vô Phong giết Ba Thần, Ba Dực rồi?" Thiên Thi lão nhân đang ở một bên không ngừng công kích, muốn bắt thập tam Hoàng tử, cũng cảm nhận được khí tức của Ba Thần, Ba Dực vừa tiêu tán, trong lòng lão vô cùng kinh ngạc.

Rõ ràng Tô Trường Không đang đối mặt với năm Đại Tông Sư ngụy thần thông cùng nhau vây công, vậy mà chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn, hắn lại có thể liên trảm hai người rồi? Chuyện này khiến Thiên Thi lão nhân phấn chấn hơn, cũng giúp lão hiểu rằng quyết định lựa chọn trợ giúp Tô Trường Không của mình là đúng đắn!

Thực sự của Tô Trường Không kia sâu không lường được.

Tuy Kim Long từng nói, hắn không phải Võ Thánh chuyển thế, nhưng bản thân lại yêu nghiệt vô cùng, thâm bất khả trắc.

Càng ngẫm càng thấy, rất có khả năng những lời Kim Long từng nói sẽ trở thành hiện thực, nghĩa là Tô Trường Không kia chính là yêu nghiệt siêu phàm thoát tục, trong tương lai tất thành Võ Thánh!