"Lão cương thi! Đừng hòng chạy thoát, phó minh chủ chỉ đùa với ngươi một chút mà thôi, thử xem thực lực của ngươi đó!" Trong không khí, một giọng nói thô lỗ truyền đến.
Thiên Thi lão nhân làm ra vẻ mắt điếc tai ngơ, sau đó vô thanh vô tức trốn vào đám mây mù bên cạnh, biến ảo phương vị.
"Không được... Nếu cứ tiếp tục như vậy sớm hay muộn cũng sẽ bị bắt lấy, Ma Quân Lâm kia... Sâu không lường được, lại cộng thêm hai tên khốn nạn khác nữa, lão hủ căn bản không có phần thắng!" Trong lòng Thiên Thi lão nhân cũng đang lo lắng không thôi.
Ngay lúc này, ở trong tầm mắt của lão là một mảnh đỏ tươi, nhưng vẫn có thể nhìn thấy hai bóng người đang xuyên qua giữa hư không, tự như đã cảm ứng được cái gì, đang nhanh chóng tìm kiếm vị trí của lão.
"Ừm? Là... Đao Vô Phong kia!" Nhưng đột nhiên chóp mũi Thiên Thi lão nhân nhẹ nhàng nhúc nhích, lão vừa ngửi được một luồng khí tức quen thuộc.
Chuyện này khiến đôi con ngươi mờ nhạt của lão nở rộ ra một mảnh ánh sáng, lão không chút do dự lập tức bay theo phương hướng đã cảm nhận được khí tức kia.
"Ở bên kia!" Đồng thời theo động tác kịch liệt của Thiên Thi lão nhân, hai bóng người xa xa kia cũng cảm nhận được điều gì đó, nhanh chóng đuồi theo
"Thiên Thi lão nhân?"
Mà cùng lúc đó, Tô Trường Không nhíu mày, hắn đã thấy được một mảnh màu xám mây mù từ phía xa xa dang nhanh chóng bay đến gần, bên trong có một lão giả áo xám đúng là Thiên Thi lão nhân.
"Thật sự là ngươi!" Thiên Thi lão nhân nhìn thấy Tô Trường Không cưỡi ở trên lưng bạch hạc, trên mặt lập tức lộ ra một tia vui mừng.
Lại nói, lúc trước khi Thiên Thi lão nhân bị đuổi giết, lão vẫn một mực chạy về phía Đại Viêm thành bên này, chỉ với mục đích làm đám người đang đuổi theo phía sau sợ ném chuột vỡ đồ, không dám làm quá đáng, nhưng hoàn toàn không nghĩ đến, lão lại cảm nhận được khí tức cỉa Tô Trường Không ở phụ cận.
Thiên Thi lão nhân lập tức phi độn về hướng này, và quả nhiên đã trông thấy Tô Trường Không đang muốn quay về!
Tô Trường Không hướng vẻ mặt không chút thay đổi nhìn lão: "Ngươi gặp phải phiền toái, lại muốn dẫn nó về phía ta sao?"
Phải biết rằng, Quy Tức Công của Tô Trường Không có thể che giấu khí tức bản thân, nhưng một khi hắn thi triển chuẩn thần thông phi hành, tự nhiên sẽ có khí tức bị tiết ra ngoài, Thiên Thi lão nhân này am hiểu truy tung, cảm nhận khí tức, bởi vậy từ rất xa, lão đã phát hiện được khí tức của hắn.
Sắc mặt Thiên Thi lão nhân cứng đờ, lão ngượng ngùng cười, nhưng lão đã bị đuổi giết cùng đường rồi, đâu còn lo lắng được mấy chuyện thế này nữa?
"Còn một người khác sao?" Mà đúng lúc này, ở gần đó lại vang lên một âm thanh hùng hậu.
Chỉ thấy trên bầu trời cách đó không xa, có hai bóng người xuất hiện, một trước một sau, đứng thẳng giữa hư không, như muốn ngăn chặn toàn bộ nơi này.
Trên thân thể hai người này đều có dòng khí màu đen quấn quanh, tựa như hai đôi cánh không ngừng lay động, mang theo thân thể bọn họ phi hành giữa không trung.
Mà có thể phi hành, tuyệt không phải kẻ yếu!
Người vừa lên tiếng kia, là một tráng hán vô cùng khôi ngô, thân hình gã giống như một pho tượng Cự Linh Thần, dung mạo thô lỗ, hung ác, trên vai khiêng một cây búa thật lớn, phía trên làn da đều có từng nhánh hoa văn màu đen quấn quanh, tản ra quang mang đen nhạt.
Mà làn da trên người một kẻ khác cũng có hoa văn tương tự, khuôn mặt đối phương lạnh lùng, mái tóc đen rối tung, bên hông lại giắt theo một thanh trường kiếm, ánh mắt đang gắt gao tập trung vào Thiên Thi lão nhân cùng với Tô Trường Không.
Tráng hán khôi ngô kia nhìn về phía Tô Trường Không, trầm giọng nói: "Ngươi là người nào? Muốn xen vào nhàn sự của Thánh Tâm minh chúng ta sao?"
"Thánh Tâm minh?" Tô Trường Không nghe được cái tên này, trong lòng lập tức biết thân phận của đối phương, là người tà tông ma môn!
Căn cứ theo những gì Tô Trường Không biết, vì ứng phó với hồi biến động sắp tới, nhóm tà tông ma môn đã liên hợp tạo thành một cái liên minh, đó chính là Thánh Tâm minh!
Nhưng nếu là Thánh Tâm minh, thì Thiên Thi lão nhân này cũng là người của Thiên Thi môn nằm trong ma môn, theo lý thuyết cũng là một phần tử của Thánh Tâm minh, vì sao cao thủ của Thánh Tâm minh lại đuổi giết Thiên Thi lão nhân?
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Tô Trường Không lắc đầu: "Ta không muốn xen vào việc của người khác, là các ngươi tự tìm tới mà thôi. Có chuyện gì các ngươi hãy xử lý với nhau đi, ta đi trước!"
Tô Trường Không không muốn xen vào việc của người khác.
Tuy lúc trước, Thiên Thi lão nhân này từng giúp hắn tìm được vị trí của Diệt Sinh hội, nhưng đó là hành động đền bù cho thù hận lão trợ giúp Huyền Minh thượng nhân tìm được hắn lúc trước.
Chuyện kia xong rồi, hai mối ân oán xô đi bù lại, xem như huề nhau, cùng lúc xóa bỏ.
Hắn đâu thể mặc kệ bản thân bị cuốn vào bên trong phiền toái chỉ vì một tên ma đầu như Thiên Thi lão nhân?
Thiên Thi lão nhân còn muốn nói cái gì, nhưng Tô Trường Không lạnh lùng truyền âm: "Nếu ngươi muốn kéo ta vào phiền toái, chẳng những ta sẽ không giúp ngươi, còn có thể cùng bọn họ liên thủ đối phó ngươi!"
Khóe miệng Thiên Thi lão nhân thoáng run rẩy một chút. Lão biết Đao Vô Phong trước mắt này là nhân vật có thủ đoạn lợi hại chân chính, bởi vậy lời nói đến bên miệng lại cứng rắn ngừng, sợ đắc tội với Tô Trường Không, ngược lại thành khéo quá hóa vụng.
Hai cao thủ Thánh Tâm minh kia liếc nhau, bọn họ không biết nam tử mặc hắc y cưỡi bạch hạc này có thân phận ra sao, nhưng Thiên Thi lão nhân mới là mục tiêu của bọn họ, không cần thiết phải gây thêm rắc rối.
Nam tử đeo bội kiếm kia lập tức lãnh khốc mở miệng nói: "Một khi đã như vậy, các hạ nhanh chóng rời đi thôi!"
"Ừm." Tô Trường Không gật đầu, hắn không hề có ý định nhúng tay vào ân oán của Thánh Tâm minh.
"Đao Vô Phong, nếu đã gặp, cần gì phải vội vàng rời đi như vậy?" Nhưng lúc này, một giọng nói mang theo một tia lười biếng vang lên.
Chỉ thấy từng nhánh sợi tơ màu đen quấn quanh bên trong tầng mây, dần dần ngưng tụ thành một bóng người.
Đó là một nam tử vĩ ngạn mặc giáp trụ màu đen, tuổi chừng ba mươi, mày kiếm mắt sáng, nhưng bờ môi đen kịt, bộ mặt cùng với da thịt trần trụi bên ngoài, đều có từng nhánh ma văn màu đen quấn quanh, khiến cho người này trông có chút tà dị.
"Ma Quân Lâm!" Thiên Thi lão nhân nhìn thấy người này, vẻ mặt lập tức có chút khó coi.
Ma Quân Lâm này chính là đầu sỏ làm lão bị thương nặng!
Nam tử mặc hắc giáp nọ nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không, trên mặt bao hàm ý tứ không thể nói rõ được. Hiển nhiên đối phương vừa thấy Tô Trường Không cưỡi lên bạch hạc, đã phán đoán ra thân phận của hắn!
Đao Vô Phong, chính là người nhanh chóng trở nên thanh danh vang dội từ sau khi thủy triều linh khí ập tới, trong đó có chiến tích hắn từng liên tiếp tập kích bốn tà tông ma môn, mà những tà tông ma môn này, đều là thành viên của Thánh Tâm minh.
Hiện giờ, hắn gặp phải nam tử mặc hắc giáp, khí tức thâm thúy trước mắt, người này tuyệt đối là cường giả trong cường giả!
"Hắn là ai vậy?" Nam tử mặc hắc giáp chăm chú nhìn Tô Trường Không, Tô Trường Không lập tức truyền âm cho Thiên Thi lão nhân, muốn thân phận của nam tử mặc hắc giáp.