Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 90: Dũng Mãnh Vô Địch! Thần Dũng Cảnh!




"Giết!"

Ngay khi một vòng mũi tên vừa bắn xong, Triệu Thanh đã dấn thân xông lên, tựa như quỷ mỵ, đánh thẳng về phía Tô Trường Không!

Trảm!

Tô Trường Không nắm đao bằng cả hai tay, dùng một tư thế uy nghiêm mạnh mẽ, vung mạnh đao, bổ dọc từ trên xuống dưới.

Giờ phút này, kể cả trước mặt hắn là một khối sắt đá, cũng bị chém thành hai nửa, thậm chí nơi bị lưỡi dao chém qua còn trở nên bóng loáng trong như gương.

"Đang!"

Triệu Thanh lại dùng chiêu tay không đỡ đao sắc, ỷ vào một đôi Ô Kim thủ sáo cực kỳ chắc chắn (bao tay bằng ô kim), tay trái hắn bắt được thân đao, dưới chân giẫm một cái tại chỗ, cung bộ (tư thế : chân trước gập thành góc vuông, chân sau gập lại như hình cánh cung) xuất quyền, quyền phải lập tức đánh úp về phía Tô Trường Không!

"Bành!"

Tô Trường Không buông lỏng tay trái, dùng quyền đối quyền, lực lượng Thần Lực cảnh bùng nổ.

Trong một tiếng vang rền, Triệu Thanh lại một lần nữa lắc mình trở ra.

"Hưu hưu hưu!"

Ngay sau đó, tiếng rung động của cơ quan nỏ lại xuất hiện, hơn mười mũi tên được động năng mạnh mẽ thúc đẩy, phá không lao tới!

Tô Trường Không chỉ có thể cố gắng hết sức chú ý động tĩnh xung quanh, dựa vào ngũ cảm nhạy bén hơn người để né tránh, đón đỡ một vòng mũi tên này.

Một vòng mũi tên qua đi, Triệu Thanh lại như keo da trâu sấn tới!

Triệu Thanh tính toán rất đơn giản.

Nhiệm vụ của hắn chính là dây dưa bám trụ Tô Trường Không, không cho đối phương chạy thoát, lại lệnh cho đám thuộc hạ dùng Thập Tự nỗ công kích từ xa, liên miên không ngừng, không cho Tô Trường Không có cơ hội thở dốc...

Tô Trường Không cần phải đối phó với cao thủ đồng cấp là hắn, còn phải phân tâm chú ý tới hai mươi nỏ thủ đâm sau lưng, không cần nghĩ cũng biết, đối phương đã rơi vào tình thế cả thể lực và tinh lực cùng tiêu hao gấp đôi bình thường!

Vậy thôi cũng đủ khiến đối phương thấp thỏm lo âu, tiêu hao tới chết.

"Lại nói… thi thể của một võ giả Thần Lực cảnh... cũng có chút giá trị !" Bên dưới lớp mặt nạ, Triệu Thanh nhếch miệng nhe răng cười.

Mà trên thực tế cũng đúng là như vậy.

Triệu Thanh này cực kỳ khó chơi, thực lực đã hơn Thạch Hàn Sơn ngày trước, còn ỷ vào một đôi bao tay không biết được làm từ thứ kim loại gì để cứng rắn chặn lại Trảm Thiết đao của Tô Trường Không.

Chưa hết, bên cạnh còn có gần hai mươi nỏ thủ liên tục ngắm bắn, khiến cho Tô Trường Không cảm giác được một luồng áp lực cực lớn!

Nhưng một điều kỳ lạ là…

Ở dưới loại áp lực này, chẳng những trong lòng Tô Trường Không không có chút sợ hãi, bối rối nào, mà ngược lại, hắn bỗng cảm thấy toàn thân hưng phấn, huyết dịch lưu động cực nhanh, chân khí trong cơ thể mau chóng vận chuyển, tinh thần hết sức tập trung …

Giống như hết thảy mọi thứ chung quanh đều trở nên yên tĩnh xuống, mà hắn lại có cảm giác càng ngày càng rõ ràng hơn về hết thảy mọi thứ chung quanh.

Kể cả đòn công kích của Triệu Thanh, hay những mũi tên đang bắn nhanh tới… đều lộ rõ ra, từng ty từng tí!

Trong thời khắc này, tựa như tinh thần của Tô Trường Không đã hợp nhất cùng thân thể, rơi vào trạng thái thăng hoa…

Lại tựa như có một âm thanh bình cảnh vỡ tan mơ hồ truyền đến…

Chỉ thấy dưới làn da của Tô Trường Không có một luồng lực lượng đang điên cuồng bốc lên!

"Trói buộc đao của hắn, lực uy hiếp từ hắn sẽ giảm xuống rất nhiều!"

Triệu Thanh lại không phát hiện ra sự biến hóa của Tô Trường Không.

Hắn vươn hai bàn tay đang đeo Ô Kim thủ sáo của mình, đi bắt Trảm Thiết đao của Tô Trường Không.

Lúc trước, hắn từng tận mắt chứng kiến cảnh tượng Tô Trường Không thi triển ra đao pháp sắc bén đánh chết mấy võ giả.

Kể từ đó, hắn hiểu được, chỉ cần trói buộc Trảm Thiết đao của đối phương…

Tô Trường Không kia sẽ trở thành lão hổ không có nanh vuốt!

Nếu hắn hoàn thành xong mục tiêu này, lại phối hợp cùng với gần hai mươi nỏ thủ…

Giết chết Tô Trường Không chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay!

"Bị vũ khí do chính mình bán đi giết chết, có lẽ ngươi chết cũng không nhắm mắt được đâu? Có như vậy, ngươi mới hiểu, tiền của ta không dễ lấy!" Triệu Thanh âm thầm cười lạnh.

Đây chính là thả dây dài, câu cá lớn.

Trảm Thiết Đao Pháp. Bổ dọc!

Nhưng đúng vào lúc ấy, Tô Trường Không lại một lần nữa nâng đao, xuất ra một chiêu bổ dọc, đánh về phía Triệu Thanh.

Thoạt nhìn, một đao này chỉ như bình thường, không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, nhưng lại mau lẹ như điện, có cảm giác vừa rơi thẳng từ trời xanh xuống.

"Đang!"

Triệu Thanh nâng lên hai tay, nặng nề đón lấy lưỡi dao.

Đúng là hắn đã bắt được thật.

Nhưng ai có thể ngờ, Triệu Thanh vốn tưởng đã đón đỡ được chiêu thức kia, sắc mặt lại điên cuồng thay đổi. Hắn cảm thấy một đao này của Tô Trường Không trầm trọng vượt qua những gì mình dự đoán.

Một luồng lực lượng to lớn áp bách xuống, giống như có sức nặng ngàn cân, lực lượng chấn động truyền lại khiến đôi cánh tay của Triệu Thanh hung hăng run rẩy, đau đớn như muốn nứt ra.

Toàn thân hắn không thể khống chế được, trực tiếp lảo đảo lui về phía sau mấy bước mới xóa tan được loại lực lượng kia.