Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 89: Lòng Người Khó Dò! Hữu Kinh Vô Hiểm!




Triệu Thanh nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không, bình tĩnh nói: "Quỷ Diện, ta lại cho ngươi thêm một lần cơ hội, gia nhập vào giáo môn chúng ta, ngươi có thể giữ lại một mạng, trong tương lai cũng có thể trở nên nổi bật, tiền đồ rộng mở thênh thang."

Ngay lần đầu tiên khi Triệu Thanh gặp được Tô Trường Không đang bán Thập Tự nỗ, hắn đã không có chút ý tốt nào, muốn theo dõi Tô Trường Không. Nhưng Tô Trường Không sạch sẽ lưu loát chém giết mấy võ giả có thực lực không tầm thường, khiến Triệu Thanh kiêng kị, không muốn sinh tử ẩu đả ngay mặt, đành phải thay đổi chủ ý, dùng tiền thu mua Thập Tự nỗ.

Dự tính của Triệu Thanh rất đơn giản, hắn muốn mua vũ khí từ trên tay Tô Trường Không trước, sau đó lại thử mời Tô Trường Không nhập giáo.

Nếu đối phương nhận lời, tự nhiên là đôi bên vui vẻ, nếu không, hắn sẽ bố trí thuộc hạ, dùng chính thứ vũ khí này để đối phó Tô Trường Không!

Lại nói, hôm nay Tô Trường Không đã từ chối gia nhập giáo môn, hơn phân nửa đối phương sẽ lựa chọn về sau không tiến hành giao dịch cùng hắn nữa.

Bởi vậy Triệu Thanh quyết định ra tay.

Tiền của hắn cũng không phải dễ lấy như vậy!

"Lòng người khó dò!" Tô Trường Không âm thầm cảm thán một câu.

Ngay từ đầu, hắn đã hiểu Triệu Thanh này không phải hạng người lương thiện, nhưng đối phương lại ngoan độc đến độ tá ma sát lư như thế, đúng là không có đạo đức.

"Được, ta nguyện ý gia nhập giáo môn các ngươi."

Trong lòng Tô Trường Không thay đổi suy nghĩ thật nhanh nhưng ngoài miệng lại đồng ý gia nhập giáo môn của đối phương.

Hắn tính toán, cứ đồng ý ngoài miệng trước, kéo dài chút thời gian tìm biện pháp khác.

Chẳng qua Triệu Thanh lại không phải thằng ngốc, tự nhiên cũng biết Tô Trường Không đã rơi vào tình thế nguy cấp nên nhận lời qua loa có lệ vậy thôi

"Rất tốt, ngươi nuốt vào viên đan hoàn này, sau đó chúng ta sẽ là huynh đệ cùng giáo môn."

Triệu Thanh lật tay, lấy ra một viên đan hoàn có kích cỡ bằng đầu ngón tay cái, sau đó ném về phía Tô Trường Không, trong miệng nói.

Tô Trường Không đưa tay nhận lấy, toàn thân đan hoàn này đều là màu tối đen, tuy không ngửi được bất cứ hương vị gì, nhưng không cần nghĩ cũng biết, nó chính là một viên độc đan dùng để khống chế người.

"Ai..." Tô Trường Không thở dài một tiếng, lộ ra dáng vẻ chấp nhận số mệnh.

Nhưng trong giây lát, hắn rót chân khí vào viên đan hoàn, bấm tay dùng sức bắn ra. Chỉ nghe một tiếng xé gió thanh thúy vang lên, viên đan hoàn được lực lượng và chân khí của Tô Trường Không hai lần gia trì, đã nhanh chóng bắn thẳng tới mặt Triệu Thanh, sắc nhọn tựa như viên đạn!

Tô Trường Không sẽ không giao vận mệnh của mình cho người khác điều khiển.

Triệu Thanh cũng không hy vọng loại cao thủ như Tô Trường Không sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ. Hắn làm như vậy cũng chỉ vì kéo dài thêm một chút thời gian, khiến cho một đám thủ hạ đang âm thầm ẩn giấu trong bóng tối kia một lần nữa, lắp tên vào nỏ.

Triệu Thanh nghiêng đầu tránh thoát viên đan hoàn đang bắn về phía mặt mình!

Trảm Thiết Đao Pháp. Chém ngang!

Tô Trường Không đè tay trái lên vỏ đao, tay phải bắt lấy chuôi đao, Trảm Thiết Đao Pháp được dung nhập vào Yêu Kích Thức, trở nên càng hung mãnh hơn trước.

"Xoẹt... keng"

Trong tiếng kim loại ma sát, một ánh đao lạnh lẽo hình nửa vòng tròn chợt lóe lên rồi biến mất, lập tức chém về phía Triệu Thanh.

Tư thế muốn một đao đứt thành hai đoạn!

"Tới hay!" Triệu Thanh cười điên cuồng một tiếng.

Nếu là người thường, khi đối mặt với một đao kinh diễm của Tô Trường Không, chỉ có ngửa cổ chờ chém, nhưng Triệu Thanh vốn là cao thủ đồng cấp với hắn, hiển nhiên không có chuyện đứng im chờ chết như vậy.

Chỉ thấy giờ phút này, đối phương gấp khúc năm ngón tay, dùng hai tay hung hăng chụp vào lưỡi dao.

Trên thực tế dù là cao thủ khổ luyện ngạnh công cũng không dám tự đại tới mức dùng bàn tay bằng máu thịt chụp vào lưỡi đao như thế, nhưng ở phía trên hai tay Triệu Thanh lại mang theo một bộ thủ sáo (bao tay) làm bằng kim loại màu xanh tối (từ chuẩn là ô thanh sắc – dải màu nằm giữa xanh lá và xanh lam).

"Đương!"

Trong tiếng kim loại va chạm, đôi bao tay không biết được làm từ thứ kim loại gì của Triệu Thanh đã đỡ được Trảm Thiết đao của Tô Trường Không.

Phải biết rằng, một chiêu chém xuống từ Trảm Thiết đao của hắn có thể chặt đứt cả kim loại nhưng lại không thể làm rạn nứt đôi bao tay bằng kim loại của Triệu Thanh!

Bàn tay Triệu Thanh đã nắm được Trảm Thiết đao, nhưng Tô Trường Không đã nhạy bén phát lực ngay trước khi đối phương có thể tác động ngược lại, sau đó lắc mình lui về phía sau.

"Hưu hưu hưu!"

Trong tiếng xé gió liên tiếp vang lên, từ xa xa trong bóng đêm từng mũi tên bắn nhanh đến.

Thật hiển nhiên, những nỏ thủ vẫn đang ẩn nấp kia đã hoàn thành động tác lắp tên vào nỏ.

Cùng lúc ấy, Triệu Thanh lập tức phát động công kích về phía Tô Trường Không vẫn đang lắc mình lui về phía sau.

"Đang đang đang!"

Tô Trường Không nhanh nhạy như một con linh lộc, hắn vừa né tránh vừa dùng Trảm Thiết đao trong tay đón đỡ, đánh văng ra lần lượt từng mũi tên.

Hữu kinh vô hiểm (có kinh sợ nhưng không nguy hiểm) vượt qua một vòng công này kích!