Ngay lúc này, Huyền Minh thượng nhân và Thiên Thi lão nhân vừa nhảy xuống từ trên lưng một đám phi điểu, sau đó nhẹ nhàng hạ xuống Hoàng Tuyền tông bên dưới, đứng từ phía xa xa đối diện với Tô Trường Không.
"Hai vị xưng hô như thế nào?" Tô Trường Không đứng dậy, nhìn thoáng qua hai người bọn họ. Dường như trong hai người này, nam nhân mặc đạo bào kia cực kỳ cừu hận hắn, bởi vì vừa gặp mặt, đối phương đã không thèm che giấu sát ý trong lòng. Hắn mở miệng nói, muốn biết thân phận, lai lịch của hai người bọn họ.
Thiên Thi lão nhân gầy gò kia đang khoanh tay đứng một bên, tỏ thái độ chuyện không liên quan gì tới mình, nghe vậy, lập tức cười tủm tỉm nói: "Lão hủ là lão gia hỏa của Thiên Thi môn."
"Lão là... môn chủ Thiên Thi môn?" Tô Trường Không chỉ cần nghe đến đây cũng biết thân phận của lão giả gầy gò này.
Trên nội dung tình báo mà Đoan Mộc Đào đưa cho hắn có ghi chép lại vài chuyện liên quan tới Thiên Thi lão nhân này. Có thể tóm gọn lại như sau: đối phương sâu không lường được, là cường giả ma môn sống hơn năm trăm năm, thành danh đã lâu! Thậm chí trên phần tình báo ấy còn nhấn mạnh một điểm: Thiên Thi lão nhân không phải nhân vật dễ chọc!
"Huyền Minh thượng nhân." Huyền Minh thượng nhân mặc đạo bào bình tĩnh hộc ra vài chữ.
Một câu này làm Tô Trường Không lập tức hiểu ra thân phận của đối phương. Người này chính là tông chủ Huyền Minh tông, lúc ấy đối phương không có mặt tại Huyền Minh tông, hơn phân nửa là đã ra ngoài, mà hiện giờ gã có mặt tại nơi đây, khả năng cao là đã biết tình huống phát sinh tại tông môn, muốn tới tìm hắn báo thù!
Huyền Minh thượng nhân nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không, lạnh lùng nói: "Dưới tay bổn tọa không giết hạng người vô danh!"
"Đao Vô Phong.” Đương nhiên Tô Trường Không sẽ không để lộ thân phận chân thật của mình, hắn chỉ báo ra danh hào 'Đao Vô Phong' vẫn đang được sử dụng trong quãng thời gian gần đây.
Khẳng định là Đại Viêm Hoàng thất bên kia cũng đoán ra rồi, hắn muốn tình báo, chính vì chuẩn bị ra tay với các thế lực tà tông ma môn, dù hắn muốn giấu giếm, người của tà tông ma môn cũng có thể dễ dàng điều tra ra, vì vậy không cần thiết phải giấu giếm.
"Đao Vô Phong? Hình như ta có nghe thấy... người này có chút ân oán với Diệt Sinh hội, chẳng trách Diệt Sinh hội vẫn chưa bắt được hắn... Bởi vì hắn là Đại Tông Sư đã tu thành ngụy thần thông!"
Huyền Minh thượng nhân bế quan nhiều năm chưa từng nghe qua danh hiệu này, nhưng vừa nghe đến đây, ánh mắt Thiên Thi lão nhân lại lóe sáng. Hiển nhiên lão có biết tình báo về Đao Vô Phong, hắn từng chém giết phản đồ Thích Cương của Trấn Ma ti, lại tiêu diệt một cái phân hội của Diệt Sinh hội, nhưng trừ những chuyện này ra, toàn bộ đều không có tin tức về người này.
Thiên Thi lão nhân cũng hiểu được vì sao Đao Vô Phong đã đắc tội với Diệt Sinh hội còn có thể sống yên ổn đến tận bây giờ. Bởi vì hắn chính là Đại Tông Sư đã tu thành ngụy thần thông. Với kẻ địch cấp bậc này, cũng chỉ một vài lão gia hỏa khủng bố trong Diệt Sinh hội kia tự mình ra tay mới có thể bắt được hắn!
Tô Trường Không tò mò nói: "Các ngươi tìm được ta như thế nào?"
Đây là một chút nghi hoặc trong lòng Tô Trường Không, hắn cần biết được để cảnh giác đề phòng.
Người trả lời chính là Thiên Thi lão nhân, lão lập tức bày ra dáng vẻ hiền lành, nói: "Lão hủ có chút tinh thông truy tung chi thuật. Những nơi ngươi từng đi qua có lưu lại khí tức, khí tức này còn chưa tiêu tán, giống như là sợi tơ vậy. Ta có thể lần theo khí tức này để tìm được ngươi."
Thiên Thi lão nhân trả lời rất đơn giản, nhưng trong lòng Tô Trường Không lại thoáng run rẩy không thôi.
Với loại truy tung chi thuật của Thiên Thi lão nhân này, dù hắn biết được cũng khó có thể đề phòng, chỉ cần bản thân từng ra tay ở nơi nào đó, có một tia khí tức lưu lại, Thiên Thi lão nhân cũng có thể dựa vào đầu mối nảy để truy tung thẳng đến mục tiêu.
Thứ này tuyệt đối không phải truy tung chi thuật thuộc phạm trù bình thường!
Quả nhiên những lão ma đầu sống sót nhiều năm như thế, đều không phải hạng người đơn giản!
"Lão hủ được Huyền Minh nhờ vả, mới giúp hắn tìm được ngươi thôi, chỉ hắn mới có ân oán với ngươi, còn lão hủ đến đây xem náo nhiệt." Trên gương mặt đầy những nếp nhăn của Thiên Thi lão nhân lộ ra tươi cười, lão trực tiếp khẳng định bản thân sẽ không ra tay.
Đương nhiên, Tô Trường Không chỉ nghe một chút rồi thôi, lời nói của đám người tà tông ma môn này tuyệt đối không thể dễ dàng tin tưởng, mặc kệ lão nói như thế nào, hắn vẫn phải tiến hành phòng bị!
Trên mặt Huyền Minh thượng nhân bị bao phủ bởi một tầng sương lạnh: "Dường như chỉ vì tài nguyên tu luyện mà ngươi đi chung quanh sinh sự. Vốn dĩ chuyện này có đúng hay không bổn tọa cũng chẳng mấy quan tâm, nhưng ngươi ngàn không nên vạn không nên... Trêu chọc đến trên đầu bổn tọa!"
Không thể nghi ngờ, ngay lúc này, trong lòng Huyền Minh thượng nhân đã tích góp được một luồng sát ý to lớn, của cải trong tông môn nhà mình bị cướp sạch, linh mạch bị hủy, hiện giờ, gã chẳng những phải một lần nữa đi tìm kiếm vị trí đặt trụ sở tông môn, sau đó cử tông di chuyển, mà tiểu tử trước mắt này lại lựa chọn Huyền Minh tông để ra tay đầu tiên, rõ ràng là không đưa đặt gã vào trong mắt!
Tô Trường Không chẳng buồn nhiều lời với bọn họ.
Loại chuyện kiểu này chẳng có cách giải quyết nào khác, chỉ xem nắm tay ai lớn hơn thôi.
Huyền Minh tông có thể cướp đoạt của những tông môn khác, đương nhiên Tô Trường Không hắn cũng có thể cướp đoạt của Huyền Minh tông. Và theo lẽ thường, đối phương tới tìm hắn báo thù cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Bởi vậy Tô Trường Không chỉ lạnh nhạt nói: "Muốn ra tay với ta, có thể, nhưng ngươi cần chuẩn bị tâm lý sẽ chết trước đi!"
"Cuồng vọng!" Sát ý trong lòng Huyền Minh thượng nhân đã tích góp đến đỉnh điểm.
Gã chưa từng nghe cái tên 'Đao Vô Phong' trước mắt này, chắc hẳn đối phương là cao thủ mới quật khởi sau khi gã bế quan, và khả năng cao chính là cường giả đã tu thành ngụy thần thông, nhưng Huyền Minh thượng nhân cũng không sợ.
Thứ để gã dựa vào chính là thực lực mạnh mẽ của bản thân.
Lại nói, từ nhỏ Huyền Minh thượng nhân đã có thiên tư không tầm thường, gần như vô đối trong đám người cùng thế hệ, sau khi gã bế quan ba mươi năm tại U sơn, lại thành công tu luyện Huyền Minh tông bí điển đến cảnh giới viên mãn, có thể sánh ngang với khai sơn tổ sư.
Bởi vậy, gã tự tin cho rằng, một khi bản thân đối chiến với kẻ lạ mặt này, gã tuyệt đối có thể đánh là thắng, biến đối phương trở thành chất dinh dưỡng cho bản thân trưởng thành!
"Cuồng vọng! !"
Hai từ vô cùng đơn giản này, lại mang theo một luồng chân khí thâm hậu đến đáng sợ, trong phút chốc đã nổ tung giữa không khí tựa tiếng sấm, tầng tầng sóng âm như sóng biển gào thét lan ra.
Hoa lạp lạp!
Nơi nó đi qua, toàn bộ những gian phòng ốc tráng lệ của Hoàng Tuyền tông, đều xuất hiện vết nứt chằng chịt, sau đó không chịu nổi, trực tiếp nổ tung, tầng nham thạch lát sàn cũng bị đánh bay lên, phô thiên cái địa thổi quét về phía Tô Trường Không.
Chỉ một tiếng rống giận của Huyền Minh thượng nhân, cũng để lộ ra tu vi siêu phàm thoát tục của gã.