Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 841 - Thiên Thi Môn!




"Bổn tọa đi trước một bước, ngươi đi theo đằng sau." Nghĩ đến đây, Huyền Minh thượng nhân lập tức nói một câu với Cam Phong, sau đó không chút trì hoãn, gã trực tiếp nhích người quay về Huyền Minh tông.

"Hô!"

Vừa vặn lúc này, có một con phi điểu bay ngang qua bầu trời, Huyền Minh thượng nhân thả người nhảy lên, nhẹ nhàng đáp trên lưng con phi điểu nọ.

"Dát ô!"

Chân khí trực tiếp rót vào trong cơ thể phi điểu, khiến nó mở miệng phát ra tiếng hót “Dát ô” bén nhọn, thân thể lập tức bành trướng thêm một vòng, còn tâm trí như đã bị điều khiển, chỉ thấy con chim nọ vội vàng vỗ cánh, để lại một chuỗi tàn ảnh tại chỗ, còn bản thân cực nhanh bay về phía Huyền Minh tông.

"Quả nhiên tông chủ đã luyện Huyền Minh Bí Điển đến cảnh giới viên mãn... Và dù phóng mắt nhìn toàn bộ Thánh Tâm liên minh, ngài cũng đủ tư cách để tranh đoạt ngôi vị minh chủ!" Cam Phong nhìn thấy Huyền Minh thượng nhân triển lộ công lực siêu phàm, biến mất ngay phía chân trời, trong mắt tràn đầy sùng kính.

Huyền Minh thượng nhân đã bế quan ba mươi năm, cũng thành công đạt được mong muốn, sở hữu chiến lực có thể so sánh với khai sơn tổ sư Huyền Minh tông, đủ để danh chấn thiên hạ!

Huyền Minh thượng nhân đạp lên lưng phi điểu. Trên đoạn đường phi hành, mỗi khi con phi điểu dưới chân gã kiệt sức tử vong, gã sẽ đổi một con khác vừa vặn gặp được trên đường.

Chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn, Huyền Minh thượng nhân đã vượt qua đoạn đường cực kỳ xa xôi, quay trở về Huyền Minh tông tại Huyền Minh sơn.

"Ừm? Linh khí trên Huyền Minh sơn... biến mất toàn bộ rồi? Có người phá hủy linh mạch bên trong Huyền Minh sơn sao?"

Ngay khi Huyền Minh thượng nhân tới gần Huyền Minh sơn, sắc mặt lập tức biến đổi. Gã có thể cảm nhận được linh khí trên Huyền Minh sơn đã biến mất hoàn toàn, trong đầu cũng hiểu, chỉ sợ tình huống còn nghiêm trọng hơn những gì mình tưởng tượng!

"Tông chủ... Là tông chủ đã trở lại!"

Lúc này, ngay cửa sơn môn vang lên tiếng nói mang theo vui mừng của một võ giả Huyền Minh tông. Người nọ vừa thấy Huyền Minh thượng nhân quay về, thân thể đã kích động đến run rẩy.

Tuy Huyền Minh thượng nhân đã bế quan khổ tu thật lâu, toàn tâm toàn ý tìm kiếm cơ hội đột phá, khiến cho nhiều năm không quay về Huyền Minh tông, nhưng gã vẫn là tông chủ mà toàn bộ Huyền Minh tông kính sợ!

Huyền Minh thượng nhân đi thẳng về phía sơn môn, trên mặt không nhìn ra biểu cảm: "Rút cuộc là trong tông đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ linh mạch trên Huyền Minh sơn gặp phải vấn đề ?"

Võ giả Huyền Minh tông kia đi theo phía sau, nghe vậy, hàm răng lập tức nghiến chặt lại, phẫn hận vô cùng nói: "Là võ giả cưỡi bạch hạc kia đã ra tay với linh mạch của Huyền Minh tông chúng ta. Cũng vì chuyện này mà mấy người phó tông chủ và các trưởng lão đều tiến đến ngăn cản, kết quả toàn bộ ngộ hại cả rồi!"

"Ngay cả Tàng Kinh các, linh điền, Tàng Bảo các, đều bị người nọ khoắng sạch! Tông chủ... Nhất định không thể buông tha cho hắn được!" Võ giả Huyền Minh tông kia kích động đến gương mặt đỏ ửng lên, hàm răng nghiến chặt tới khanh khách rung động, có chút phẫn hận, đau đớn đến khóc không ra nước mắt.

Mới vài ngày hôm trước, Huyền Minh tông bọn họ đã chân chính gặp phải một hồi đại kiếp nạn trước nay chưa từng có, khiến cho linh đan, linh dược tích tụ nhiều năm đều bị cướp sạch không còn, linh mạch cũng bị hủy diệt.

Đây tuyệt đối là tổn thương nguyên khí mà có tu dưỡng rất nhiều năm cũng khó có thể khôi phục trở lại.

Trước kia đều là Huyền Minh tông bọn họ cướp đoạt từ tay tông môn khác, nhưng hôm nay Huyền Minh tông lại gặp phải thủ đoạn cướp bóc cực kỳ tàn ác, chỉ sợ nếu truyền ra ngoài cũng chẳng mấy người dám tin.

"Phan Cao bị giết?" Huyền Minh thượng nhân nghe vậy, ánh mắt lập tức trở nên âm lãnh.

Tuy thực lực của Phan Cao không thể so sánh với gã, nhưng đối phương cũng thành tựu Ngũ Khí Tông Sư, lại thêm một thân công lực thâm hậu do hấp thụ, luyện hóa công lực của người khác xây nên, tuyệt đối có thể chiếm cứ vị trí cao trong cấp bậc Ngũ Khí Tông Sư, khẳng định không phải kẻ yếu.

Nhưng Phan Cao đã chết.

Hơn nữa, gã còn nghe võ giả Huyền Minh tông kia kể lại, Phan Cao đã bị đối phương kích sát chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn, hiển nhiên thực lực của đối phương tuyệt đối không giống người thường, thậm chí còn rất có khả năng... Là Đại Tông Sư đã tu ra võ đạo ngụy thần thông!

"Có ý tứ... Bổn tọa vừa xuất quan, lại có con mồi ngon như vậy đưa lên cửa?" Huyền Minh thượng nhân đang cười, nhưng nụ cười lạnh lẽo như băng.

Cũng đúng thôi, không một ai có thể dễ dàng tha thứ cho kẻ đã đánh tới tận hang ổ của mình, thậm chí còn ngồi yên không để ý tới?

Nhưng trong lòng Huyền Minh thượng nhân cũng mơ hồ dâng lên một chút hưng phấn, đơn giản là vì đối thủ lần này tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, lại vừa vặn xuất hiện ngay thời điểm gã vừa mới xuất quan, đang chờ mong một hồi đại chiến huyết dịch sôi trào, có thể nghiệm chứng sự tiến bộ của mình!

"Người này có phi hành tọa kỵ, thực lực bản thân siêu phàm thoát tục, chỉ sợ muốn tìm được hắn cũng rất khó khăn... Ta cần đi tới Thi Chướng sơn, tìm lão cương thi kia, nhờ lão hỗ trợ một phen, mới dễ dàng tìm được võ giả cưỡi bạch hạc nọ." Tâm niệm trong đầu Huyền Minh thượng nhân thay đổi thật nhanh, gần như ngay lập tức, gã đã nghĩ được biện pháp xử lý chuyện này, mà điều đầu tiên cần làm chính là xin người khác giúp đỡ.

"Ta ra ngoài một chuyến." Huyền Minh thượng nhân nhìn thoáng qua linh điền đã bị đào rỗng, cũng không để ý đến đám trưởng lão Huyền Minh tông chung quanh, đã nhanh chóng nhích người, dùng tốc độ cực mau chạy tới Thi Chướng sơn.

Thi Chướng sơn chính là nơi đặt trụ sở của Thiên Thi môn, một thế lực tà ác khiến người ta vừa nghe thấy tên đã sợ mất mật.

Hàng năm Thi Chướng sơn đều bị chướng khí bao phủ, người thường muốn tiến vào cũng khó, nhưng đây lại là nơi Thiên Thi môn đặt trụ sở của mình.

Thiên Thi môn bọn họ tinh thông luyện thi chi thuật, bàn về nội tình, thực lực, tuyệt đối có thể xếp vào hàng đầu trong đám tà tông ma môn.

Huyền Minh thượng nhân dùng tốc độ cực nhanh đi tới Thi Chướng sơn, sau đó chậm rãi bước đi trong dãy núi chướng khí mịt mù này.

Đột nhiên, con đường phía trước hiện ra từng đôi mắt màu huyết hồng, dường như ở chỗ sâu trong sương mù, đang có vô số con dã thú một mực nhìn chằm chằm vào gã, bất cứ lúc nào cũng có thể lao lên, xé gã ra thành mảnh nhỏ.

Sắc mặt Huyền Minh thượng nhân không chút biến hóa, gã chỉ thản nhiên nói: "Ta là Huyền Minh thượng nhân, muốn gặp tông chủ của các ngươi."

Bốn chữ Huyền Minh thượng nhân, khiến cho những đôi mắt màu huyết hồng kia đều lập lòe tỏa sáng, hiển nhiên bọn họ biết thân phận người tới!

"Đi theo ta." Bên trong chướng khí, vang lên một giọng nói khàn khàn. Cùng lúc ấy, một đôi mắt màu huyết hồng cũng biến mất ở chỗ sâu trong chướng khí.

Huyền Minh thượng nhân không chút do dự, lập tức đi theo bóng người như ẩn như hiện ở phía trước, chậm rãi đi vào sâu bên trong Thi Chướng sơn.

Phía trước xuất hiện từng tòa kiến trúc, mơ hồ có thể nhìn thấy một khối đá lớn có khắc ba chữ to 'Thiên Thi môn' đứng sừng sững ngay tại cửa sơn môn.

Đây vốn không phải lần đầu tiên Huyền Minh thượng nhân tới Thiên Thi môn, nhưng lần nào gã đến đây cũng cảm thấy bầu không khí quỷ dị trong này quá mức âm u, khiến bất cứ ai bước đến nơi đây cũng không thích.