Theo thời gian trôi qua, toàn bộ yêu khí lưu lại dưới nền đất đều bị Tô Trường Không dẫn dắt ra ngoài, sau đó bị hắn áp súc, ngưng tụ, từ trạng thái khí biến thành trạng thái dịch, cuối cùng hóa thành một luồng chất lỏng màu đen sẫm có kích cỡ bằng đầu ngón tay cái, nhìn rất giống huyết dịch!
"Trong thứ huyết dịch này... ẩn chứa năng lượng cực kỳ khổng lồ! Đây là huyết dịch của sinh vật gì? Yêu Ma Vương Giả ư?"
Tô Trường Không quan sát giọt huyết dịch dang lơ lửng trước mắt, trong lòng cũng không khỏi kinh hãi, bởi vì giọt huyết dịch này cùng loại với một luồng 'Chân huyết' trong trái tim hắn.
Nhưng rõ ràng là nó càng thêm cao cấp, càng thêm tà ác hơn.
Chỉ thoáng trông thấy nó, cũng khiến người ta sợ hãi, không tự chủ được trở nên rối loạn tâm thần, vừa muốn chạy trốn, tránh né, vừa sinh ra một loại ý niệm phải quỳ lạy, thần phục trong đầu!
Khó có thể tưởng tượng nổi đây là huyết dịch của loại sinh vật gì!
"Chẳng lẽ đây là... Huyết dịch của yêu ma chân chính?" Sau khi Đoan Mộc Đào cẩn thận quan sát giọt huyết dịch màu đỏ sậm thâm thúy kia, gã lại không nhịn được lập tức mở miệng kinh ngạc nói.
"Huyết dịch của yêu ma chân chính?" Tô Trường Không nghi hoặc nhìn về phía Đoan Mộc Đào.
Đoan Mộc Đào giải thích: "Trên thực tế... Hiện giờ, trong lãnh thổ của Đại Viêm hoàng triều gần như không có yêu ma chân chính, hết thảy đều là yêu võ giả có một bộ phận lực lượng của yêu ma thôi! Yêu ma chân chính là trời sinh! Cùng loại với Chân Thú, trời sinh mạnh mẽ phi phàm!"
Tô Trường Không cũng khẽ gật đầu. Đúng là như vậy, từ đầu đến giờ, hắn chỉ gặp được yêu võ giả đã dung hợp Yêu Ma Tinh Hạch, nhưng bọn họ đều không phải yêu ma chân chính.
Yêu ma chân chính... Đó là tồn tại mạnh mẽ trời sinh siêu phàm, căn bản là một loại chủng tộc khác!
"Theo ta được biết, yêu ma chân chính đều mạnh mẽ vượt quá những gì chúng ta có thể tưởng tượng nổi. Không một ai biết bọn họ từ đâu mà đến, chỉ biết rằng mỗi khi thủy triều linh khí cuồn cuộn nổi lên, bọn họ mới hiện thân tại thế, vi họa tác loạn (gây họa, phá rối). Và ngay khi triều tịch lùi lại, bọn họ sẽ biến mất vô ảnh vô tung. Nhưng trước khi nhóm sinh vật này biến mất, bọn họ sẽ lưu lại một chút hạt giống... Đó chính là những viên Yêu Ma Tinh Hạch kia. Theo ta được biết, bất cứ một yêu ma chân chính nào cũng là vương giả! Chỉ Võ Thánh mới có thể chống lại bọn họ!" Đoan Mộc Đào kể cho hắn nghe một chút tin tức mà người bình thường không thể biết được.
Hiện giờ, tất cả yêu ma trên đời, đều không phải yêu ma chân chính. Bọn họ chỉ là nhân loại dung hợp Yêu Ma Tinh Hạch mà thôi.
Yêu ma chân chính mạnh mẽ đến trình độ làm người ta tuyệt vọng!
Nhưng bọn họ chỉ hiện thân, tác loạn mỗi khi thủy triều linh khí ập tới.
Mỗi một con yêu ma chân chính đều được gọi là Yêu Ma Vương Giả, có hung uy đủ để đồ thành diệt trại. Đó là trình độ mà yêu võ giả có tu luyện như thế nào cũng khó với tới được!
"Trong khoảng thời gian gần đây, thiên địa linh khí liên tục được tăng cường, hiện tượng này chính là thủy triều linh khí đang đến sao? Nói như vậy, phỏng chừng trong tương lai không xa… những con yêu ma chân chính này sẽ buông xuống hiện thực?” Trong lòng Tô Trường Không cũng trở nên ngưng trọng.
Giọt huyết dịch trong tay hắn, vô cùng có khả năng chính là máu của Yêu Ma Vương Giả chân chính.
Và chỉ cần Tô Trường Không thoáng cảm nhận một chút huyết dịch này thôi, trong lòng hắn sẽ dâng lên một loại cảm giác run sợ mơ hồ, có thể tưởng tượng chủ nhân của giọt máu ấy sẽ đáng sợ đến cỡ nào.
Đó chính là sinh linh chỉ Võ Thánh mới đủ khả năng đối địch!
"Có lẽ thật nhiều năm về trước, từng có Yêu Ma Vương Giả để lại huyết dịch ở Phục Tượng sơn này, nó đã thẩm thấu tiến vào bên trong địa mạch, và theo thủy triều linh khí kéo đến, luồng huyết dịch ấy bắt đầu sôi trào, hiện ra dị tượng, mới dẫn Bàng Thắng Vũ đến nơi này. Phần lớn máu của Yêu Ma Vương Giả đều bị Bàng Thắng Vũ kia hút đi rồi, chỉ còn lại một giọt như vậy." Tô Trường Không âm thầm nói.
Đối với yêu võ giả như Bàng Thắng Vũ, máu của yêu ma chân chính tuyệt đối là linh đan diệu dược.
Gã lặn lội đường xa đến đây, chỉ vì máu của Yêu Ma Vương Giả, hơn nữa còn thành công đạt được mục đích rồi.
Tô Trường Không lấy ra một chiếc bình ngọc, rót giọt máu của Yêu Ma Vương Giả màu đỏ sậm vào trong đó. Tuy thứ này rất nguy hiểm, lại không có tác dụng gì với hắn, nhưng có bao giờ cũng tốt hơn không!
"Thế giới này... Càng ngày càng nguy hiểm!" Đoan Mộc Đào đã lo lắng đến tiều tụy. Gã có thể cảm nhận được rõ ràng, trong một đoạn thời gian gần đây, thế giới càng ngày càng trở nên hỗn loạn.
Hơn trăm năm nay, phó hội chủ của Diệt Sinh hội vốn luôn ẩn mình, không hề có một chút động tĩnh nào, thì tới hiện giờ, đối phương cũng bắt đầu hành động.
Chỉ cần nghĩ cũng biết, bên trong lần Đại Lãng Triều muôn đời hiếm thấy này, sẽ có thật nhiều nhân vật càng thêm khủng bố chuẩn bị hiện thân.
Giai đoạn này chính là thời kỳ thiên hạ đại loạn chân chính!
Và trong vòng xoáy loạn lạc ấy, kẻ yếu chỉ có thể mặc cho nước chảy bèo trôi!
"Đi về trước đã, có việc trở về sẽ nói sau." Cùng lúc đó, Tô Trường Không đứng dậy, cắt ngang suy nghĩ trong đầu Đoan Mộc Đào.
Tô Trường Không vẫn chưa quên mục đích ban đầu của mình. Hắn tìm đến Đoan Mộc Đào là muốn nhờ đối phương hỗ trợ tìm hiểu tình báo của tà tông ma môn.
Hôm nay để hắn gặp được Bàng Thắng Vũ, biết chuyện Hồng Chấn Tượng đã bị ngộ hại, coi như một phần tâm niệm đã được tháo gỡ.
Trên thực tế, dù hắn cũng biết, trải qua thời gian dài như vậy, Hồng Chấn Tượng khó mà bình yên còn sống trên đời, hắn cũng có chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng đến khi thực sự biết được chuyện này, nó vẫn khiến Tô Trường Không càng thêm nung nấu suy nghĩ phải khiến bản thân mình trở nên cường đại hơn!
Chỉ khi hắn trở nên mạnh mẽ hơn bất cứ người nào khác, mới có khả năng ngăn cản những chuyện tương tự như thế phát sinh, mới có khả năng giúp Hồng Chấn Tượng báo thù, khiến cho yêu nhân Bàng Thắng Vũ này phải trả cái giá thật đắt!
"Ừm." Đoan Mộc Đào gật đầu đáp ứng.
Kỳ thực, gã cũng phải nhanh chóng bẩm báo chuyện hôm nay lên Hoàng thất, hy vọng Hoàng thất 'Hạ Viêm gia' có thể huy động cao thủ trong gia tộc bọn họ xuất thế. Nếu không chỉ dựa vào mấy cơ cấu như bọn họ, căn bản không có khả năng duy trì cục diện ổn định của Đại Viêm hoàng triều.
Đoàn người rời khỏi Phục Tượng sơn.
Tới tận thời điểm này, tình huống vừa trải qua hôm nay vẫn khiến lòng bọn họ sợ hãi.
Bàng Thắng Vũ kia quá mức mạnh mẽ, tuyệt đối đã vượt qua phạm trù mà người bình thường có thể ứng phó được! Nếu không có Tô Trường Không, hơn phân nửa toàn quân bọn họ sẽ bị diệt!
Tô Trường Không và đám người Đoan Mộc Đào trở lại Đại Viêm thành, sau đó ở tạm trong Trấn Ma ti. Tiện đó, hắn cũng nói rõ mục đích của mình với Đoan Mộc Đào.
Tuy Đoan Mộc Đào không rõ Tô Trường Không muốn tình báo của đám tà tông ma môn kia làm gì, nhưng đương nhiên là gã nhanh chóng nhận lời rồi.
Mấy ngày sau, bên trong một tòa đại điện của Trấn Ma ti, Đoan Mộc Đào đến nơi này để tìm Tô Trường Không, nhưng gã không tới vì chuyện của tà tông ma môn, mà vì giọt máu của Yêu Ma Vương Giả trong tay hắn!