Hạ Ngọc Thần, Quát Bạt Minh phía đối diện cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt, trên mặt bọn họ nổi lên một tia ngưng trọng. Cả hai nhận ra thứ này chính là Trảm Yêu Thần Binh, là Trảm Yêu Thần Binh chân chính!
"Thanh Tử Phách này chính là bảo vật được Trấn Ma ti đời đời tương truyền ... Nói là Trảm Yêu Thần Binh, nhưng thực tế nó lại là yêu binh trong yêu binh, đã chém giết rất nhiều yêu võ giả, hấp thu lượng lớn Yêu Ma Tinh Hạch, dù là ta vận dụng nó... cũng cực kỳ miễn cưỡng, cần tiêu hao sinh mệnh..." Đoan Mộc Đào cầm trường đao màu tím yêu dị trong tay, trên gương mặt hiện lên một mảnh ửng hồng không bình thường, âm thầm nói.
Lại nói, chỉ các thế hệ ti chủ Trấn Ma ti mới có tư cách nắm giữ thanh Trảm Yêu Thần Binh đang được Đoan Mộc Đào cầm trong tay này, Đoan Mộc Đào đã tu luyện đao ý đến cảnh giới đại thành, mới đủ năng lực vận dụng nó, nhưng vẫn cần phải tiêu hao sinh mệnh bản thân, cho nên cả gã cũng không dám dễ dàng vận dụng thứ yêu binh nọ.
Nhưng hiện giờ khi đối mặt với cường địch, Đoan Mộc Đào đã quyết đoán lấy Tử Phách ra, nếu có thể chém giết những yêu nhân Diệt Sinh hội này, dẫu vứt bỏ nửa cái mạng cũng đáng!
"Trảm Yêu Thần Binh nha... Lão Hạ, ngươi đến hay ta đến?" Quát Bạt Minh liếm liếm môi, chợt bật cười cười hắc hắc, dò hỏi Hạ Ngọc Thần.
"Ta cảm thấy rất hứng thú với thanh đao này, để ta đến đi." Trong đôi mắt Hạ Ngọc Thần mơ hồ dâng lên một chút kiêng kị, nhưng cũng có tham lam.
Hiển nhiên gã rất muốn đạt được thanh Trảm Yêu Thần Binh kỳ dị này.
"Các ngươi chú ý theo dõi Quát Bạt Minh kia." Đoan Mộc Đào truyền âm nói với đám người Liêm Thiên Lộ, nếu đối phương đã muốn một mình đọ sức cùng gã một phen, gã cũng dứt khoát giáng đòn phủ đầu, chém giết một tên trước, sẽ dễ dàng hơn không ít, chỉ cần dặn dò đám người Liêm Thiên Lộ nhìn chằm chằm vào Quát Bạt Minh kia là được.
"Rõ." Đám người Liêm Thiên Lộ toàn là cường giả đỉnh cao của Trấn Ma ti đều lên tiếng nhận lệnh, trong lòng ngưng trọng.
Bọn họ đều biết đây là một hồi đại chiến thắng bại khó liệu!
Đoan Mộc Đào vừa cảm nhận được Tử Phách đã hút no huyết dịch, lập tức tặng lại một luồng lực lượng, bóng dáng gã chợt lóe, không chút do dự tiến lên một bước, dứt khoát vung yêu đao màu tím trong tay lên.
Một đao nhìn như thong thả, nhưng lưỡi đao đã biến thành tàn ảnh, cắt nát không khí, lập tức chém về phía Hạ Ngọc Thần.
Đối mặt với Đoan Mộc Đào cầm Tử Phách trong tay, dù Hạ Ngọc Thần vốn là yêu võ giả đỉnh cao cực kỳ mạnh mẽ, cũng không dám có chút sơ suất nào.
"Yêu Ngọc Thủ!"
Hạ Ngọc Thần vươn một bàn tay tới, lập tức bổ về phía lưỡi đao đang chém tới, chỉ thấy bàn tay gã đã hóa thành hắc ngọc, thâm thúy mà cường đại!
"Đang! !"
Tử Phách va chạm cùng bàn tay hắc ngọc kia, phát ra tiếng sắt thép va chạm thanh thúy, đại địa hung hăng rung chuyển, không khí cũng phát sinh vặn vẹo, tựa như bị liệt hỏa đốt nóng!
"Dát ô!"
Ngay trong khoảnh khắc va chạm, Tử Phách chợt phát ra tiếng đao ngân bén nhọn. âm thanh trùng kích tới, khiến Hạ Ngọc Thần cảm thấy thức hải trong đầu mình hung hăng run lên, trước mắt xuất hiện ảo giác.
"Vô Nhị Đao Đạo. Độc Nhất Vô Nhị!" Trên mặt Đoan Mộc Đào hiện lên màu tím yêu dị, đao cương, đao ý ngưng tụ phía trên Tử Phách. Trường đao gào thét chém tới, đao cương màu tím chiếu rọi khiến cả thiên địa đều ảm nhiên thất sắc (ảm đạm biến sắc)…
Dường như một đao mạnh mẽ này chính là thứ tồn tại duy nhất trong thiên địa!
Bản thân Đoan Mộc Đào chính là Tông Sư đao pháp hiếm thấy, lại cầm trong tay thanh Trảm Yêu Thần Binh Tử Phách này, chiến lực tăng chóng mặt, tựa như hổ thêm cánh.
Một khi đối thủ bị tiếng đao ngân của Tử Phách đao chấn nhiếp, chỉ trong chớp mắt, lưỡi dao sẽ tiến tới gần thân thể. Dẫu đối phương sở hữu thân thể bất tử nhưng một khi bị Tử Phách đao thực sự chém thương, chỉ sợ thân thể bất tử cũng khó mà phát huy được tác dụng!
"Đùng!"
Điện quang bùng lên, bên ngoài thân thể Hạ Ngọc Thần xuất hiện một tầng lôi đình màu đen, lóng lánh tới chói mắt. Chuyện này làm bản thân gã như đã biến thành lôi đình, quyền phải màu hắc ngọc ngang nhiên đánh tới, nhanh như sấm sét.
Yêu lôi!
Đây chính là yêu thuật mà Hạ Ngọc Thần nắm giữ, có thể chuyển hóa yêu lực thành lôi đình sát thương địch nhân, cũng có thể dùng để kích thích cơ bắp, tế bào của chính mình, lại phối hợp với thân thể bất tử, bộc phát ra tốc độ, lực lượng siêu việt cực hạn.
Đây chính là yêu thuật đáng sợ mà viên thượng cấp Yêu Ma Tinh Hạch kia đã giao cho gã!
"Ầm vang!"
Đao, quyền va chạm.
Đao cương tản ra bốn phía, không ngừng cắt xé khiến không khí xung quanh tầng tầng vỡ vụn, tựa như một miếng thủy tinh bị va đập, mang trên mình chằng chịt những rạn nứt, lại bị lôi đình màu đen vừa bùng lên kia châm ngòi, dẫn lửa đốt cháy toàn bộ cây cối hoa cỏ xung quanh…
Rạn nứt từ bên trong, sức ép từ bên ngoài, cùng một lúc, ầm ầm xông tới.
Và chỉ trong khoảnh khắc, tất cả đã nổ tan thành bụi!
"Đang đang đang!"
Hai người điên cuồng ra tay, không dám có một chút sơ suất nào.
Đao pháp của Đoan Mộc Đào hung hãn, mãnh liệt, mang theo một luồng khí thế bá đạo độc nhất vô nhị, tuyệt không nhượng bộ.
Hạ Ngọc Thần lại am hiểu công phu quyền chưởng chỉ, phối hợp với công pháp bản thân tu luyện, cùng với yêu thuật chuyển hóa yêu lôi, nhất cử nhất động đều đánh ra lôi đình hung mãnh.
“Quả thật, Đoan Mộc Đào này cực kỳ bất phàm... Dùng thân thể Nhân tộc, lại có thể đạt tới loại cảnh giới này, thực không dễ!" Trưởng lão Quát Bạt Minh của Diệt Sinh hội đứng bên ngoài quan sát hai bên giao thủ, trong lòng cũng âm thầm tán thưởng không thôi.
Đương nhiên Đoan Mộc Đào kia mượn dùng lợi khí Tử Phách mới có thể đánh ra công kích mạnh mẽ nhường này, nhưng Hạ Ngọc Thần cũng dung hợp thượng cấp Yêu Ma Tinh Hạch.
So đi bù lại, coi như song phương đại chiến, lại mang theo một chút hương vị lực lượng ngang bằng.
Nhưng giao thủ không bao lâu, rõ ràng là Hạ Ngọc Thần đã có chút không chống đỡ nổi.
"Đáng chết... mỗi lần va chạm Trảm Yêu Thần Binh này đều sinh ra đao ngân chấn thẳng tới thức hải của ta, khiến cho tinh khí thần của ta cũng khó có thể tập trung được!" Hạ Ngọc Thần thầm mắng không thôi.
Phải biết rằng, Tử Phách kia có được khả năng nhiếp nhân tâm phách. Tiếng đao ngân bén nhọn, yêu dị ấy, chính là công kích đánh thẳng vào linh hồn, khiến cho mỗi một lần va chạm, Hạ Ngọc Thần đều phải thừa nhận tiếng đao ngân không thể né tránh này, cũng như thân thể gã bị cưỡng ép, luôn rơi vào một loại cảm giác thức hải chấn đãng, linh hồn ly thể (thức hải dao động không ngừng, linh hồn rời thể).
Nhưng chưa hết, gã còn phải ứng phó với đao pháp bá đạo vô song của Đoan Mộc Đào kia, vô ý một cái sẽ rơi xuống kết cục đầu một nơi, thân một nẻo!
"Phải gọi Quát Bạt Minh đến hỗ trợ!" Nếu hiện giờ Hạ Ngọc Thần phải chủ động mở miệng gọi Quát Bạt Minh ra tay giúp đỡ, gã cũng cảm thấy có chút mất mặt xấu hổ, nhưng mất mặt xấu hổ mà sống sót vẫn tốt hơn vứt bỏ tánh mạng của mình. Hạ Ngọc Thần đang chuẩn bị truyền âm kêu gọi Quát Bạt Minh tìm kiếm cơ hội ra tay trợ giúp, hai người bọn họ sẽ liên thủ bắt Đoan Mộc Đào vào tay.
Nhưng ngay lúc ấy, phát sinh dị biến .