Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 813 - Tử Phách Xuất Hiện!




"Không chỉ một trưởng lão Diệt Sinh hội!" Chuyện này khiến nhóm võ giả Trấn Ma ti đều cả kinh.

Tuy bọn họ không biết thân phận của người này, nhưng từ thái độ của Hạ Ngọc Thần, hoàn toàn có thể đoán ra đối phương chính là nhân vật bằng vai phải lứa với gã, hơn phân nửa cũng là trưởng lão của Diệt Sinh hội!

"Bên kia... Là cái gì?"

Nhưng lực chú ý của Đoan Mộc Đào cùng với Liêm Thiên Lộ lại không nằm trên người bọn họ. Cả hai đang có chút kinh hãi nhìn một tòa tiểu sơn khâu (gò đất, non) ở sau lưng hai người.

Tiểu sơn khâu này chỉ cao chừng mười trượng, toàn thân tối đen, tựa như được ngưng tụ từ tinh thể, nhưng đó lại là yêu khí nồng hậu đến đỉnh điểm!

Và ngọn nguồn của yêu khí đang bao trùm cả Phục Tượng sơn!

Chỉ thấy một bóng người khôi ngô đang khoanh chân ngồi trên núi nhỏ hình trụ, dưới tầng yêu khí nồng hậu tối đen bao phủ, không thấy rõ tướng mạo của người này, chỉ có thể nhìn được một cái bóng mơ hồ, nhưng dáng người đối phương cực độ khôi ngô, dù khoanh chân ngồi, cũng cao hơn người bình thường đang đứng, sợ rằng chiều cao đã tiếp cận ba mét, hoàn toàn vượt qua chiều cao của người bình thường.

Đáng sợ hơn chính là, bên trong ngọn núi mà người này đang khoanh chân ngồi lên, luôn có yêu khí cuồn cuộn không dứt truyền ra ngoài, lại bị thân hình gã hấp thu.

Và rõ ràng là đối phương đang khoanh chân ngồi ở nơi kia, lại giống như là trung tâm của hết thảy vạn vật, y như một cái động không đáy, hấp thu yêu khí nồng đậm từ mảnh đại địa này, khiến bản thân không ngừng trưởng thành, trưởng thành!

Nam nhân khôi ngô như tiểu cự nhân kia vẫn ngồi yên không nhúc nhích, tựa như đã đến thời khắc mấu chốt, cũng có lẽ gã căn bản không đặt đám người Đoan Mộc Đào kia vào mắt, chẳng buồn để ý tới bọn họ, chỉ chuyên tâm hấp thụ địa mạch, yêu khí từ bên dưới tòa Phục Tượng sơn này, hoàn thành quá trình lột xác của bản thân thôi.

Hẳn là nam nhân khôi ngô như tiểu cự nhân kia đang hoàn thành quá trình thuế biến nào đó, dù khí tức nội liễm, nhưng thời thời khắc khắc đều trở nên mạnh mẽ!

Và Hạ Ngọc Thần cùng với nam tử tóc đen có hắc bạch dị đồng nọ đều có mặt ở nơi này hộ pháp cho gã, để gã an tâm hoàn thành lột xác.

"Ngươi là Đoan Mộc Đào?" Nam tử tóc đen kia thấy rõ tướng mạo của Đoan Mộc Đào, trong lòng thoáng kinh ngạc một chút, hiển nhiên đã nhận ra thân phận của đối phương. Gã mở miệng hỏi một câu, lại bắt gặp ánh mắt nhìn sang của Đoan Mộc Đào, lập tức cười cười, lộ ra tư thế thản nhiên thoải mái, tùy ý tự giới thiệu: "Ta tên là Quát Bạt Minh."

"Quát Bạt Minh?"

Đúng là Đoan Mộc Đào chưa từng nghe thấy cái tên này.

Lại nói, dù gã là ti chủ Trấn Ma ti, cũng không có khả năng biết được tình báo của mỗi một trưởng lão trong Diệt Sinh hội.

Phải biết rằng, bên trong Diệt Sinh hội có một vài thành viên vốn không phải người thuộc Đại Viêm hoàng triều. Quát Bạt Minh này chính là một trong số đó, coi như một tồn tại khá điệu thấp nhưng bản thân cũng đứng trong hàng ngũ trưởng lão của Diệt Sinh hội.

“Đám tà ma yêu đạo các ngươi làm cái quỷ gì ở trong này?" Đoan Mộc Đào trầm giọng nói, một màn trước mắt này không giống bình thường.

Nam tử yêu dị Hạ Ngọc Thần kia thản nhiên nói: "Đoan Mộc ti chủ không nhìn ra sao? Đại nhân nhà chúng ta đang tu luyện ở nơi này, để không quấy nhiễu đến quá trình tu luyện của ngài, hôm nay chúng ta cho các ngươi một con ngựa, mau cút trước khi ta thay đổi chủ ý!"

Hóa ra thân phận của tráng hán khôi ngô đang ngồi xếp bằng trên núi nhỏ nọ, không giống bình thường, đối phương là người lãnh đạo trực tiếp của Hạ Ngọc Thần, Quát Bạt Minh.

Mà ở bên trong Diệt Sinh hội, nhân vật áp đảo phía trên trưởng lão, cũng chỉ có hai tồn tại kia mà thôi!

"Là hội chủ... Hay là phó hội chủ Diệt Sinh hội?" Liêm Thiên Lộ kinh hãi vạn phần.

Hội chủ và phó hội chủ Diệt Sinh hội, đều là nhân vật vô cùng thần bí, chỉ có đám cao tầng của Diệt Sinh hội từng gặp mặt bọn họ thôi.

Và có vẻ như tráng hán khôi ngô kia chính là hội chủ hoặc phó hội chủ của Diệt Sinh hội!

Mọi người tuyệt đối không ngờ được tình huống này sẽ xảy ra.

Ban đầu bọn họ tiến đến kiểm tra tình huống bởi vì hai tinh anh của Trấn Ma ti nhà mình đã chết dưới tay Hạ Ngọc Thần, ai ngờ được lại chạm trán với nhân vật đáng sợ bậc này!

Ánh mắt đám người Liêm Thiên Lộ đều nhìn về phía Đoan Mộc Đào, cùng đợi gã quyết định

Dường như lúc này, tráng hán khôi ngô kia đang tu luyện tới thời khắc mấu chốt, vẫn một mực không có phản ứng, trong khi Hạ Ngọc Thần, Quát Bạt Minh cũng không quá muốn ra tay, sợ sẽ quấy nhiễu đến quá trình tu luyện của tráng hán khôi ngô nọ.

Nhưng tráng hán khôi ngô nghi ngờ là phó hội chủ hoặc hội chủ của Diệt Sinh hội kia tuyệt đối không phải dễ đối phó, lại cộng thêm hai nhân vật cấp trưởng lão Diệt Sinh hội ở bên… Dù bọn họ ôm tâm lý chiến tranh cũng khó lấy được quả ngọt.

Ngược lại, nếu lúc này bọn họ rút đi, sau đó lập tức truyền tin cho Đại Viêm Hoàng thất, để Hoàng thất phái cường giả đỉnh cao đi tới xử lý… hẳn là lựa chọn khả thi hơn nhiều!

"Thời gian không kịp... Đi qua đi lại, cũng cần ít nhất là mấy ngày thời gian, đến khi ấy, rất có khả năng tráng hán khôi ngô kia đã đạt thành mong muốn rồi. Cho nên ngay ở thời điểm này, chúng ta phải ngăn cản hắn!" Đoan Mộc Đào ngưng trọng truyền âm nói với mọi người, hiển nhiên gã cũng hiểu được đạo lý ấy, tương quan lực lượng chênh lệch quá lớn, có lòng giao chiến cũng không mang tới quá nhiều tác dụng.

Nhưng thời gian không còn kịp nữa, chờ sau khi bọn họ truyền tin tức quay lại, còn chờ cao thủ Hoàng thành tiến đến, phỏng chừng đám người Diệt Sinh hội đã sớm đạt thành mục đích, rồi biến mất từ lâu rồi.

Đoan Mộc Đào quyết định ra tay, dù làm như vậy rất nguy hiểm, nhưng chuyện này vốn thuộc về chức trách, và thấy nguy hiểm lại lùi bước vốn không phải là phong cách làm việc của gã!

Huống chi... Nếu bọn họ thực sự có thể chém giết nhân vật nghi ngờ là đầu lĩnh Diệt Sinh hội kia, đây chắc chắn là thiên đại công lao.

Và nói không chừng, Đoan Mộc Đào hắn có thể dựa vào phần công lao này để đạt được một khối Thần Chủng toái phiến!

Hiện giờ thiên địa đại loạn, mỗi một một cơ hội đều phải nắm chắc lấy.

Đoan Mộc Đào gã cũng có một trái tim quyết trèo lên đỉnh cao!

Đương nhiên, Đoan Mộc Đào đưa ra quyết định này cũng không phải là hoàn toàn không biết tự lượng sức mình, đương nhiên gã cũng có một con bài chưa lật.

"Hôm nay... cùng nhau chiến một trận đi!" Trên mặt Đoan Mộc Đào hiện lên một mảnh chiến ý ngút trời, gã khẽ động ý niệm, đao ý đã được ma luyện đến đỉnh phong, lập tức chấn động trong thức hải.

"Ong ong ông!"

Hộp sắt sau lưng Đoan Mộc Đào cũng rung chuyển, sinh ra cộng minh.

Cùng với âm thanh 'Ca ca', hộp sắt bị mở ra từ bên trong, một thanh trường đao toàn thân màu tím, tựa như được điêu khắc bằng thủy tinh, lóng lánh hào quang yêu dị bay ra từ khoảng giữa, được Đoan Mộc Đào dùng một tay cầm lấy.

Thật nhiều xúc tu đâm thẳng vào cánh tay Đoan Mộc Đào, tham lam hấp thu huyết dịch. Chuyện này cũng khiến tử quang màu tím trên thân đao lưu chuyển, một luồng đao khí vô hình bắn ra bốn phía, xé rách tầng yêu khí xung quanh!

"Đây là... Trảm Yêu Thần Binh!"