Tô Trường Không cũng đeo lên một tấm mặt nạ quỷ hung tợn.
Thích Cương nói vậy nhưng bản thân gã lại không mang mặt nạ, không hề có ý tứ che giấu tung tích. Lại nói, với thân phận và chỗ dựa của gã, đúng là không sợ Diệt Sinh hội trả thù, hơn nữa gã chính là cao thủ Trấn Ma ti, Diệt Sinh hội đã sớm có tình báo về gã. Gà vừa ra tay, chuyện bại lộ thân phận cũng là lẽ tất nhiên.
Ngược lại, đeo mặt nạ che giấu thân phận lại có chút thừa thãi.
Tại một tòa sơn cốc ở chỗ sâu trong Hắc Nham sơn mạch, chợt xuất hiện một tòa cung điện tối đen, tựa như nơi này được bao phủ bởi một tầng sương mù, nếu nhìn từ bên ngoài, căn bản không thể phát hiện được nó.
Có một gốc cây đứng sừng sững ngay lối vào sơn cốc, thoạt nhìn gốc cây này cực kỳ bình thường không có gì kỳ lạ, là loại cây có thể tùy ý thấy được trên khắp Hắc Nham sơn mạch này, nhưng phía trên gốc cây nọ, lại thường xuyên để lộ ra một gương mặt.
Đối phương chính là yêu võ giả làm nhiệm vụ canh gác sơn cốc.
Yêu võ giả này còn chưa tới Tiên Thiên, nhưng lại nắm giữ yêu thuật có thể giúp gã dung nhập vào trong cây cối, hiệu quả của nó cực kỳ bí mật, bởi vậy, gã được giao nhiệm vụ trông coi cửa vào sơn cốc.
"Ừm?"
Ngay lúc này, một gương mặt vừa hiện ra trên thân cây, dường như gã vừa phát hiện ra điều gì đó.
Từ phía xa xa, bỗng có một bóng người nhanh chóng tiếp cận nơi này, con ngươi yêu võ giả phụ trách canh gác kia chợt co rút lại, gã ý thức được chuyện không ổn, nhưng người trước mặt có tốc độ quá nhanh, tựa như súc địa thành thốn, chỉ trong giây lát đã vượt qua khoảng cách xa xôi, sau đó điểm một ngón tay trên mi tâm gã!
"Phốc!"
Phía trên thân cây, có máu tươi trào ra, vẻ mặt người nọ lập tức vặn vẹo, rồi ngưng đọng lại, không hề phát ra bất cứ âm thanh nào.
Người ra tay đúng là Thích Cương!
Yêu ma có thân thể bất tử, nhưng Thích Cương nắm giữ võ công cấp ý cảnh, hoàn toàn có thể tiến hành khắc chế đặc tính này.
Gã ngưng tụ kiếm ý trên đầu ngón tay, bởi vậy, chỉ dùng một ngón tay cũng có thể dễ dàng đánh chết yêu võ giả canh gác tại cửa vào sơn cốc còn chưa đạt tới Tiên Thiên này. Một ngón tay đã khiến thức hải trong đầu đối phương tan biến!
"Đây là kiếm ý? Trước kiếm ý, thân thể bất tử của yêu ma cũng mất đi hiệu lực. . ." Đám người Thương Văn Vũ thấy một màn này, trong lòng cũng không khỏi cực kỳ hâm mộ.
Khi võ giả bình thường đối mặt với yêu ma, yêu võ giả có thân thể bất tử, bọn họ chỉ có thể dựa vào thực lực nghiền áp, lặp đi lặp lại tạo thành phá hư diện tích lớn trên bộ thân thể ấy, từ đó giết chết đối phương.
Mà võ giả nắm giữ võ công cấp ý cảnh, lại có thể trực tiếp phá hủy thức hải, từ đó đánh chết đối phương trên cấp độ tinh thần, khiến cho thân thể bất tử của yêu võ giả cũng mất đi hiệu lực!
Nhưng đáng tiếc, võ giả có thể nắm giữ võ công cấp ý cảnh đã ít lại càng thêm ít, gần như mỗi một người như vậy, đều là Ngũ Khí Tông Sư!
"Các vị, hẳn là những yêu nhân kia đã phát hiện ra chúng ta, chúng ta cũng nên hành động nhanh, đánh cho chúng không kịp trở tay trước. Chờ sau khi giành thắng lợi trong đại chiến, mọi người lại cùng nhau uống rượu ăn thịt!" Thích Cương vừa dùng một ngón tay giết chết yêu võ giả canh gác lối vào sơn cốc, lập tức trầm giọng nói, con ngươi gã rất sáng, có chiến ý trào dâng.
"Hôm nay ta phải nhìn xem, có phải cái gọi là yêu võ giả này thực sự giết không chết hay không!" Trong mắt một Tiên Thiên võ giả đeo mặt nạ mãnh hổ trên mặt tràn đầy hưng phấn nói.
Lại nói, những người được mời tham dự hành động lần này, đều là tinh nhuệ trong hàng ngũ Tiên Thiên, trong đó có võ giả từng giao chiến với yêu ma, yêu võ giả, nhưng phần nhiều đều là người lần đầu tiên đối chiến với yêu võ giả.
Bọn họ vốn là võ giả, trong máu đã có sẵn khát khao khiêu chiến rồi, trước kia không gặp dịp thì hiện giờ, đã có mặt ở nơi này, đương nhiên cũng khát khao chiến một trận với cường địch nghe nói đã lâu kia!
"Đang đang đang!"
Mà không bao lâu sau khi yêu võ giả trông coi cửa vào sơn cốc kia bị Thích Cương đánh chết, bên trong sơn cốc đã vang lên liên tiếp những tiếng chuông reo.
Hiển nhiên yêu võ giả của Diệt Sinh hội đã biết được có kẻ thù bên ngoài đột kích.
"Hưu!"
Bóng dáng Thích Cương chợt lóe, trực tiếp lao thẳng vào trong sơn cốc, những người còn lại cũng theo sát phía sau.
Dưới tình huống nhân số bên mình ít hơn, bọn họ tập kích phân hội Diệt Sinh hội, cũng không có chiến thuật gì khác, chỉ có đao thật thương thật, dựa vào bản lĩnh đàn áp đối phương thôi!
Ở chỗ sâu trong sơn cốc, tại khu quảng trường bị sương mù màu đen quấn quanh bên ngoài cung điện, đã tụ tập đầy một đống bóng người. Bọn họ ăn mặc khác nhau, nhưng ánh mắt đều vô cùng hung ác.
Ở trong sơn cốc mờ mịt, tối tăm này, từng đôi mắt kia hiện ra giống hệt dã thú!
"Có địch nhân tập kích? Yêu khí trên yêu thụ đã tiêu tán, hắn bị giết rồi!”
"Kẻ nào gan lớn đến vậy? Dám là địch của Diệt Sinh hội chúng ta?"
Tất cả yêu võ giả đều tỏ ra kinh ngạc đan xen với giận dữ.
Hiển nhiên, yêu võ giả canh gác lối vào sơn cốc vừa chết, yêu võ giả có cảm giác nhạy bén ở bên trong sơn cốc đã phát hiện ra!
Ngay lúc này, mấy chục yêu võ giả bên trong đều bị kinh động, tất cả đều bắt đầu nghiêm ngặt canh phòng.
"Thiệt nhiều võ giả. . . Khí tức mỗi người đều mạnh mẽ như vậy? Toàn bộ đều là Tiên Thiên võ giả!"
Rất nhanh, những yêu võ giả này đã phát hiện đám người từ phía xa xa, đang nhanh chóng tiến đến, trong lòng lập tức trở nên kinh hãi.
Thông qua thị giác cảm giác đặc hữu của yêu võ giả, con ngươi trong mắt bọn họ không khỏi co rút lại. Bởi vì tất cả những người đang nhanh chóng lao đến bên này đều là Tiên Thiên võ giả.
"Tất cả bọn họ không chỉ là Tiên Thiên võ giả, còn là đám tinh nhuệ, cường giả trong hàng ngũ Tiên Thiên cảnh. . ." Một yêu võ giả mặc áo cà sa, dáng người khôi ngô, trên đầu có giới ba (vết sẹo tạo thành do đốt hương, thường xuất hiện trên đầu các hòa thượng), ăn mặc kiểu hòa thượng, khẽ chau mày nói.
Trong tầm nhìn của hòa thượng mặc áo cà sa này, gã có thể nhìn ra từng nhánh Thiên Mạch lấp lánh trong cơ thể các Tiên Thiên võ giả kia, thậm chí còn có thể nhìn thấy luồng năng lượng hùng hậu đang chảy xuôi trong kinh mạch bọn họ!
Hiển nhiên, hai mươi người đang tới này không chỉ là Tiên Thiên, bọn họ còn không phải Nhân Hoa cảnh!
Nhất là ba người trong đó, như Thương Văn Vũ, dù tất cả đều đeo mặt nạ, nhưng hòa thượng mặc áo cà sa này vẫn có thể phát hiện được một chút cảm giác uy hiếp nhàn nhạt tỏa ra từ trên người bọn họ, phỏng chừng mấy người này đều là cường giả tam hoa tụ đỉnh!
Và trong lúc đám yêu võ giả đang đánh giá đoàn người mới tới, đoàn người kia cũng đang đánh giá đám yêu võ giả trước mặt.
"Khí tức thật quỷ dị. . . Tràn ngập tà ác và hỗn loạn? Đây là yêu võ giả?"
"Hòa thượng kia có chút quen mắt. . . Chẳng lẽ hắn là Khổ Đà đại sư của Kim Cương tự?"
Một đám Tiên Thiên võ giả không dám có chút sơ suất nào.
Ngay lúc này, trong lòng bọn họ đều thầm giật mình vì trước mắt đã xuất hiện chừng năm mươi yêu võ giả với khí tức thâm thúy cường đại, đồng thời cũng có người nhận ra gương mặt quen thuộc đang đứng trong đám yêu võ giả này!