"Đến rồi.”
Dưới ánh hoàng hôn, một bóng người đi vào Hắc Phong cốc.
Người này tướng mạo lạnh lùng, thoạt nhìn bề ngoài nhiều nhất chỉ chừng ba mươi tuổi, mình mặc hắc y, bên hông đeo một thanh đao, trên lưng cõng một thanh đao, trên người còn khoác theo một cây đại cung được vải quấn quanh.
Người tới hiển nhiên chính là 'Đao Vô Phong' mà tất cả đều đang chờ đợi.
Trong mắt thanh niên tướng mạo bình thường kia, cũng để lộ ra một tia khác thường. Gã chính là Ngũ Khí Tông Sư, dù 'Đao Vô Phong' trước mặt này có tu luyện công pháp nặc tức, nhưng gã vẫn có thể dựa vào trực giác, để cảm nhận được khí tức trên người đối phương cực kỳ thâm thúy, nội liễm, tuyệt đối không phải võ giả bình thường!
"Ta tên là Thích Cương." Thanh niên vốn đang khoanh chân ngồi, trực tiếp đứng dậy, trên mặt lộ ra nụ cười nhã nhặn, chủ động giới thiệu bản thân với Tô Trường Không đang đi tới.
Thích Cương, cái tên này khiến Tô Trường Không hơi hơi gật đầu.
Bởi vì hắn đã từng nghe thấy cái tên này rồi. Nói chính xác hơn, hắn từng nhìn thấy cái tên này trên cuốn điển tịch ghi chép về thế lực, cường giả khắp nơi trong Linh Đạo tông.
Thích Cương sinh ra bình thường, nhưng thiên tư tung hoành, cực có thiên phú trên phương diện kiếm đạo. Lúc đối phương tuổi còn trẻ đã được người của Đại Viêm Hoàng thất nhìn trúng, sau đó nhận chức tại Trấn Ma ti. Khi thiếu niên, đối phương đã thành tựu Tiên Thiên, tiếp đó đột nhiên tiến bộ vượt bậc, một đường thăng chức, không chút trở ngại trong Trấn Ma ti.
Từ sau khi người này mở được mười hai nhánh Thiên Mạch, đã được Đại Viêm Hoàng thất cho phép tiến nhập mật cảnh 'Vạn Hồn Binh quật' một lần, gã cũng không phụ hy vọng của mọi người, đã lĩnh ngộ được kiếm ý trong đó, nhét ngũ khí của bản thân vào thức hải, bước vào cảnh giới Ngũ Khí Tông Sư, danh chấn Đại Viêm hoàng triều!
Mà lúc Thích Cương này thành tựu Ngũ Khí Tông Sư, đối phương chỉ hơn bốn mươi tuổi.
Ở bên trong Trấn Ma ti, ngoại trừ chính phó ti chủ, Thích Cương đã ngồi yên ổn tại vị trí đệ tam bả giao y (là vị trí ghế ngồi, và trong quan niệm của người Trung Quốc, vị trí này thể hiện quyền lực cũng như địa vị của người ngồi trên nó) của Trấn Ma ti, trong tương lai, chắc chắn người này sẽ tiến thêm một bước, tuyệt đối có khả năng sẽ nắm quyền quản lý Trấn Ma ti trong tay.
"Đúng là Thích Cương. . . này không hề tầm thường."
Ngay khi Tô Trường Không nhìn thấy Thích Cương khi, đao ý trong thức hải hắn cũng hơi hơi chấn động, giống như muốn cùng tranh phong, nhưng đương nhiên, loại xúc động này đã bị Tô Trường Không trực tiếp ngăn chặn lại.
"Đao Vô Phong." Tô Trường Không giả vờ như bản thân không khéo nói chuyện, tính cách lạnh lùng, chỉ nhàn nhạt nói ra tên của mình.
"Ừm. . . Đao huynh đệ, đa tạ ngươi đã nguyện ý đến trợ giúp Thích mỗ một tay. Đây là một tấm đan phương linh đan, ta đạt được từ thời niên thiếu, ta tấn chức Thiên Hoa cảnh toàn bộ đều dựa vào Thiên Linh đan luyện chế từ tấm đan phương này." Mà Thích Cương cũng không hề bày ra tư thái của Ngũ Khí Tông Sư, gã tỏ ra rất hiền lành nói, đồng thời lấy ra một tấm quyển trục da dê từ trong lòng, đưa cho Tô Trường Không.
Lúc trước, Thương Văn Vũ đã thay mặt Thích Cương đáp ứng sẽ trả tiền thù lao trước cho Tô Trường Không, Thích Cương không ném bỏ thể diện hảo hữu mình, cũng tin tưởng ánh mắt của Thương Văn Vũ, bởi vậy ngay khi hội hợp, gã đã trực tiếp giao dược phương Thiên Linh đan này cho Tô Trường Không.
Tô Trường Không nhận lấy, mở ra nhìn lướt một thoáng rồi khẽ gật đầu: "Đa tạ."
Nói như thế nào, Thích Cương cũng là nhân vật có uy tín danh dự trong Trấn Ma ti, bản thân còn là Ngũ Khí Tông Sư, sẽ không đến mức lừa gạt trên tấm đan phương này.
Thích Cương thu lại đan phương, sau đó bày ra vẻ mặt nghiêm túc nói: "Các vị, người đã đến đủ, cũng nên xuất phát. Lời cảm tạ, ta không nói nhiều thêm nữa, Thích mỗ thiếu các vị có mặt ở nơi này một cái nhân tình!"
Tất cả các cao thủ có mặt ở nơi này đều do Thích Cương dựa vào nhân mạch của mình tìm tới trợ trận.
Lại nói, bản thân gã chính là Ngũ Khí Tông Sư, càng là người có địa vị cao trong giới quan lại thuộc Đại Viêm hoàng triều, hiển nhiên những cao thủ này cũng vui vẻ giúp đỡ gã.
"Diệt Sinh hội? Sư phụ ta đã chết trên tay yêu nhân Diệt Sinh hội này. Ta nhất định phải báo thù cho người!"
Tại nơi này cũng có cao thủ mang trên người cừu oán cùng Diệt Sinh hội.
Thích Cương biết được tình báo trên phương diện này, đã dễ dàng kéo đến không ít cao thủ muốn hỗ trợ mình đối phó Diệt Sinh hội.
"Thích tiền bối? Mục tiêu của chúng ta ở đâu?"
Mọi người khởi hành rời khỏi Hắc Phong cốc, cũng có người trực tiếp hỏi Thích Cương về mục tiêu của lần hành động này.
Lúc trước vì giữ bí mật, hiển nhiên Thích Cương sẽ không nói ra vị trí cụ thể của phân hội Diệt Sinh hội nọ, nhưng tới hiện giờ đã không cần giấu giếm nữa.
"Ở Hắc Nham sơn mạch." Thích Cương nhanh chóng nói ra mục tiêu của hành động lần này.
Hắc Nham sơn mạch kéo mấy ngàn dặm, đúng là địa điểm thích hợp để làm trụ sở phân hội bí mật. Một khi không biết vị trí cụ thể, dù tiến vào trong đó, cũng là biển rộng tìm kim.
Đoàn người chạy tới Hắc Nham sơn mạch. Trong lúc đi đường, mọi người đều tự giới thiệu một phen. Tô Trường Không cũng có hiểu biết đại khái về những người này, không ít người trong đó đều là võ giả có danh khí không nhỏ ở Trung châu, tương đương với Thương Văn Vũ! Và không một ai là kẻ yếu!
Lại nói, bọn họ muốn đối phó với Diệt Sinh hội lấy yêu võ giả là chủ, quả thật là Tiên Thiên võ giả bình thường cũng không thể giúp được chuyện gì.
Ba ngày sau, đám người Tô Trường Không đã đến Hắc Nham sơn mạch.
Nếu đứng từ trên cao nhìn xuống, Hắc Nham sơn mạch sẽ giống như một con Trường Long màu đen đang sấp. Ở nơi này, tùy ý có thể thấy được đại thụ che trời, thế núi hiểm trở, trùng độc mãnh thú nhiều vô số kể.
"Ở chỗ sâu trong Hắc Nham sơn mạch này, có một tòa sơn cốc, trong đó là phân hội trụ sở của Diệt Sinh hội. Lúc trước, ta đã tự mình đến thám thính, yêu võ giả trong đó không ít hơn con số năm mươi. . . Bảo chúng ta giết sạch bọn họ, có chút không quá thực tế, nhưng thủ lĩnh trong đó mới là cá lớn. Trước khi bắt đầu, ta có chút đề nghị, các vị nên che giấu thân phận một chút, phòng ngừa sau này Diệt Sinh hội trả thù." Trước khi đoàn người tiến vào dãy núi, Thích Cương dừng lại, nói với mọi người.
Hai mươi người bọn họ đều là cao thủ, nhưng số lượng yêu võ giả trong phân hội trụ sở Diệt Sinh hội này lại nhiều hơn một chút. Bên cạnh đó, yêu võ giả chẳng những nắm giữ yêu thuật, còn có thân thể bất tử, muốn giết sạch bọn họ, là chuyện hơi bất khả thi.
Bởi vậy, vì phòng ngừa sau này Diệt Sinh hội sẽ trả thù, che giấu tung tích là điều cần thiết.
"Được." Mọi người đều gật đầu.
Kỳ thực trên đường tới đây, tất cả đều đã chuẩn bị xong mặt nạ, ai nấy đều tự đeo vào.
Tuy yêu ma có thể dựa vào cảm giác với khí tức để phán đoán ra thân phận người khác, nhưng phải chờ đến lần thứ hai gặp mặt, bọn chúng mới có thể suy đoán ra, cho nên khi đối chiến với yêu ma, chuyện che giấu thân phận vẫn có tác dụng nhất định.