"Là Thực Cốt trùng của Miêu trưởng lão, đã phát huy công dụng!"
Những Tiên Thiên trưởng lão còn lại, trong lòng ai nấy đều thoáng buông lỏng, trên mặt tất cả đều hiện lên tươi cười.
Nếu hắc lân cự tích này một lòng chạy trốn, bọn họ có muốn cũng khó mà ngăn nó được, cũng may bọn họ đã có chuẩn bị từ trước, khiến cho vị Miêu trưởng lão am hiểu cổ độc chi thuật này gieo cổ trùng ở trên người môn hạ đệ tử, lại cố ý biến đám đệ tử ấy trở thành mồi cho hắc lân cự tích tập kích, cắn nuốt, từ đó thành công cấy mấy chục con cổ trùng ác độc lên người hắc lân cự tích.
Một khi Thực Cốt trùng này bị thúc giục, chúng nó sẽ gặm nhấm, cắn nuốt xương cốt, máu thịt, khí quan trong cơ thể. Và kể cả khi hắc lân cự tích khoác trọng giáp trên người, dùng bảo đao sắc bén cũng khó có thể làm tổn thương đến nó, thì hiển nhiên loại công kích đến từ bên trong cơ thể này, vẫn mang tới hiệu quả cực lớn!
"Làm thịt nó!" Vẻ mặt Đông Vân Cuồng đầy dữ tợn xen lẫn với tham lam, hung quang dâng lên trong mắt, lão hưng phấn hét lên một tiếng.
Phải biết rằng, vì săn bắn con dị thú này, Đông Tinh tông bọn họ chẳng những ra hết tinh nhuệ, còn hứng chịu tổn thương thảm trọng, nhưng… hết thảy những chuyện này đều đáng giá. Bởi vì chỉ chốc lát nữa thôi, bọn họ sẽ săn được con dị thú quý giá đến mức khó có thể dùng tiền tài để đong đếm này. Nó chính là đại cơ duyên của lão! Thậm chí, lão còn có thể dựa vào nó để một bước lên trời!
Đám Tiên Thiên võ giả, mấy người Đông Vân Cuồng, đồng loạt xông lên, triển khai vây giết hắc lân cự tích đang đau đớn co rút quay cuồng kia.
Vốn dĩ lúc ban đầu, đối mặt với mười mấy Tiên Thiên võ giả vây công, hắc lân cự tích đã có chút gắng gượng chống đỡ, càng đừng nói đến hiện giờ. Cổ trùng trong cơ thể đang gặm cắn máu thịt, xương cốt của nó, dù nó vẫn phản công hung hãn dị thường, nhưng đòn công kích đã suy yếu rõ ràng, không đề nổi lực.
"Thắng rồi. . . Rốt cuộc con quái vật chết tiệt này cũng chết!"
Đám võ giả Đông Tinh tông, nhìn thấy một màn này đều thở phào nhẹ nhõm. Bất cứ ai chứng kiến cảnh tượng trước mặt đều cho rằng con dị thú đáng sợ kia đã rơi vào tình trạng nỏ mạnh hết đà, kiểu gì cũng chết dưới tay Đông Tinh tông bọn họ!
"Cẩn thận!"
Nhưng đúng vào lúc này, con ngươi trong mắt hai Tiên Thiên võ giả đang canh gác chợt co rút lại. Bọn họ đồng loạt phát ra rống to cảnh báo.
Mà trên mặt Miêu trưởng lão đang thổi cây sáo, thúc giục cổ trùng kia, cũng hiện lên vẻ kinh sợ.
Gần như ngay lập tức, năm nhánh Thiên Mạch đã hiển lộ bên ngoài thân thể lão, Nhân hoa, Địa Hoa cũng đồng loạt ngưng tụ trên đỉnh đầu, lão đã bất chấp hết thảy, vội vàng chạy về phía xa xa.
Miêu trưởng lão vốn là cường giả Địa Hoa cảnh, và ngay vừa rồi, lão đã dự cảm được một loại nguy hiểm cực độ đang nhanh chóng tới gần. Chuyện này khiến lão không chút do dự, lập tức lựa chọn chạy trốn, né tránh!
"Đùng!"
Từ ngoài hai dặm, bỗng xuất hiện một mũi tên lao đến cực nhanh, tốc độ bay tới của mũi tên này còn nhanh hơn cả âm thanh bởi vì sau khi cả đám người bên kia phát hiện ra nó, trong tai bọn họ mới nghe được một tiếng lôi đình thanh thúy nổ vang.
Nhưng chưa hết, trong quá trình phi hành, mũi tên nọ còn hấp thu lượng lớn thiên địa linh khí, tự biến thành một luồng hồng quang. Rồi ngay sau đó, một mũi tên chợt chia ra làm ba, trực tiếp diễn sinh thành phong tiễn và lôi tiễn, ba tiễn cùng tiến, mài giữa lẫn nhau, tốc độ càng lúc càng nhanh, nhanh đến mức đã vượt qua phản ứng thần kinh cực hạn.
Mà mục tiêu của ba mũi tên này, đúng là Miêu trưởng lão kia!
"Không!"
Miêu trưởng lão bật ra một tiếng cuồng nộ, rống giận tới khàn cả giọng.
Rõ ràng là lão đã né tránh ngay khi vừa phát hiện ra nguy hiểm, nhưng ba mũi tên kia đã tập trung vào khí cơ của lão, chúng lập tức vẽ nên một đường cong, và vẫn như cũ lao thẳng về phía lão.
Miêu trưởng lão chỉ có thể cố gắng tụ chân khí, điều động thiên địa linh khí, đánh ra một chưởng, chưởng kình như thủy triều gào thét, kỳ vọng có thể ngăn cản một kích kia.
Nhưng đáng tiếc đó chỉ là mơ mộng hão huyền.
Miêu trưởng lão đã mở ra năm nhánh Thiên Mạch, coi như miễn cưỡng tiến vào Địa Hoa cảnh, nhưng đã tuổi già sức yếu, loại kỹ năng am hiểu lại là cổ độc, còn kém hơn Mục Dương Văn lúc trước, sao có thể ngăn cản một mũi tên kinh thiên súc thế đã lâu của Tô Trường Không?
"Ầm vang!"
Chỉ trong nháy mắt, ba mũi tên đã xé rách tầng chống cự của lão, hung hăng cắm thẳng vào cơ thể lão. Trong tiếng nổ tung đinh tai nhức óc, thân thể Miêu trưởng lão gặp phải phong lôi xé rách, trực tiếp nứt toác ra, ngay cả máu thịt cũng cháy sém, cả người lập tức tứ phân ngũ liệt, rơi rụng đầy đất!
"Miêu trưởng lão. . . Đã chết?"
Thân thể hai Tiên Thiên võ giả chịu trách nhiệm canh gác kia thoáng rung động. Bọn họ nhìn thân thể đã tứ phân ngũ liệt dưới đất, trong mắt tràn ngập hoảng sợ và không sao tin nổi.
Bọn họ đã sớm biết còn có người khác đang âm thầm rình mò bên cạnh, bởi vậy mới chuyên môn bố trí Tiên Thiên võ giả canh gác, nếu đối phương muốn ra tay, bọn họ chỉ cần liên thủ ngăn cản một hai, tuyệt đối không thành vấn đề.
Nhưng ai có thể nghĩ tới, người đang ẩn nấp kia lại am hiểu tiễn thuật viễn trình!
Đối phương căn bản không hề hiện thân, lại trực tiếp tiến hành ngắm bắn bọn họ từ ngoài hai dặm!
Hơn nữa tiễn thuật của đối phương cực kỳ đáng sợ, có thể nói là Kinh Thế Hãi Tục. Hắn chỉ bắn ra một mũi tên, nhưng trong quá trình lao tới, nó chợt phân thành ba, còn mang theo uy lực của phong lôi, căn bản không phải Tiên Thiên bình thường có thể ngăn cản được.
Và kể cả Miêu trưởng lão, tồn tại Địa Hoa cảnh, đã mở ra năm nhánh Thiên Mạch, cũng chịu kết cục máu thịt văng tứ tung sau khi bị một mũi tên bắn trúng, nếu biết tiễn thuật của đối phương đáng sợ tới mức này, đám người Đông Vân Cuồng tình nguyện để mặc cho hắc lân cự tích chạy trốn cũng sẽ không ra tay.
Chỉ có thể nói rằng bọn họ không quá rõ chi tiết về Tô Trường Không, lại sợ có người ngoài đến đây, khiến đám người mình không bắt được dị thú, lại để tin tức tiết lộ ra ngoài, dẫn Ngũ Khí Tông Sư tới… đến khi đó bọn họ muốn độc chiếm hắc lân cự tích cũng khó mà làm được.
Tổng hợp nhiều loại nguyên nhân chồng chất lên nhau, cuối cùng, tự bọn họ đã rơi vào tình huống cực độ nguy hiểm này.
"Thằng nhãi ranh!"
Đông Vân Cuồng tức đến sùi bọt mép, lập tức rít gào lên tiếng, đồng thời trong lòng cũng cực kỳ kinh hãi về sự khủng bố của người không biết thân phận kia.
Đối phương chỉ bắn một mũi tên cũng có thể bắn chết Miêu trưởng lão, đây là tiễn thuật đáng sợ đến mức nào chứ?
"Cẩn thận!" Ngay lúc này, cũng có Tiên Thiên trưởng lão rống to lên tiếng.
Theo cái chết của Miêu trưởng lão, những con cổ trùng trong cơ thể hắc lân cự tích bị tiếng sáo ảnh hưởng cũng dần dần bình tĩnh xuống. Chuyện này khiến cho hắc lân cự tích vốn đang thống khổ, chợt khôi phục lại như thường, nhưng đương nhiên, lúc này nó đã trở nên cực độ điên cuồng.
Trong khi đó, đám người Đông Tinh tông vừa phải đề phòng hắc lân cực tích, vừa phải cảnh giác với người mới bắn chết Miêu trưởng lão kia…
Thế cục nhanh chóng biến chuyển.