Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 687 - Nhật Nguyệt Thân! Nhật Nguyệt Ấn!




"Phốc!

Dù Phong Nhật Nguyệt lui lại cực nhanh, nhưng một đao này vẫn kịp xé toang phần cơ bắp trên cánh tay gã, chém ra một miệng vết thương sâu có thể nhìn thấy tận xương, yêu huyết chảy ra, làm tan chảy tầng tuyết đọng bên dưới.

Trên miệng vết thương xuất hiện cảm giác thiêu đốt đau đớn, khó mà khép lại được!

"Đao ý?"

Phong Nhật Nguyệt quá đỗi kinh ngạc nhìn miệng vết thương đang phun máu, cùng với đó là nỗi đau đớn đánh thẳng vào tinh thần. Tình huống này khiến con ngươi gã trực tiếp co rút lại, từ trong miệng thốt ra một tiếng ngỡ ngàng!

Đao ý, đây là cảnh giới đao pháp cao nhất mà võ giả phàm tục có thể đạt tới.

Đao thế gia thân, đao khí dung nhập vào bên trong thức hải, lột xác thành đao ý, từ cấp bậc 'Khí' thuế biến thành cấp bậc tinh thần, ý chí, kinh thế hãi tục!

Đây cũng là điều kiện cần để Tiên Thiên võ giả thành tựu Ngũ Khí Tông Sư.

Có thể nói, độ khó của chuyện này còn lớn hơn mở ra đủ mười hai nhánh Thiên Mạch.

Vậy mà võ giả Nhân tộc còn trẻ tuổi trước mặt này, từ hai năm trước vẫn chưa tấn chức Tiên Thiên cảnh, nhưng chỉ trong hai năm ngắn ngủi lại đạt đến trình độ cô đọng đao ý rồi? Điều này làm Phong Nhật Nguyệt không sao tin nổi.

Đây là yêu nghiệt đến mức độ nào chứ?

Trong đôi con ngươi của Tô Trường Không lóe lên tinh quang chói mắt. Hắn không có ý định nhiều lời vô nghĩa với Phong Nhật Nguyệt, điều hắn cần làm hiện giờ chính là dứt khoát chém giết kẻ này tại chỗ, càng nhanh càng tốt!

"Trảm!"

Tô Trường Không tiến lên một bước, thân pháp Lộc Hí linh động mau lẹ, nhanh chóng truy kích Phong Nhật Nguyệt đang không ngừng lui về phía sau.

Trảm Thiết đao trong tay bổ từ trên xuống, một đao chém tới, tựa như thác nước màu bạc, bắt nguồn tại chín tầng trời ầm ầm hạ xuống, thế cùng thân hợp, đao cùng ý hợp, tập trung toàn bộ vào khí cơ của Phong Nhật Nguyệt, không cần biết gã trốn tránh như thế nào, một đao này chắc chắn sẽ đánh trúng.

Tóc gáy Phong Nhật Nguyệt dựng thẳng đứng, gã hiểu rất rõ về sự lợi hại của võ công cấp bậc ý cảnh. Loại võ công này có thể chém chết địch nhân trên cấp độ tinh thần, linh hồn!

Kể cả khi gã dung hợp trung cấp Yêu Ma Tinh Hạch, thân thể bất tử mạnh mẽ vượt xa đám Chung Nhạc, nhưng lại cũng không dám lấy thân thể của mình ngạnh kháng Trảm Thiết đao trong tay Tô Trường Không, một khi cấp độ tinh thần bị thương, trung cấp thân thể bất tử cũng khó có thể khôi phục lại!

"Phốc!"

Tô Trường Không bổ một đao xuống, thân thể Phong Nhật Nguyệt trực tiếp bị chẻ thành hai nửa từ trên trán, nhưng đao thế dư thế không kiệt, lại tiếp tục chém thẳng xuống mặt đất, 'Ca ca'… trong tiếng vỡ vụn, đại địa khẽ run. Trên mặt đất bị phủ bởi một tầng tuyết đọng chợt nứt ra, xuất hiện một đường khe rãnh thật lớn, dài hơn mười trượng, sâu không thấy đáy, tựa như một mảnh đại địa này đã bị chẻ ra làm hai.

Nhưng Tô Trường Không chẳng hề vui sướng, bởi vì một đao này căn bản không chém trúng.

"Nhật Nguyệt Thân!"

Bởi vì ngay trong chớp mắt khi Trảm Thiết đao trong tay Tô Trường Không hạ xuống, yêu lực toàn thân Phong Nhật Nguyệt bắt đầu kịch liệt sôi trào, thân thể gã trực tiếp phân liệt từ khoảng giữa, vừa né tránh được một đao kinh thiên của hắn, vừa hoàn tất quá trình một biến thành hai.

Một bóng dáng cả người bốc lên liệt hỏa, hình thể khôi ngô, khuôn mặt thô lỗ, liệt diễm đỏ đậm khiến đám bông tuyết, tuyết đọng chung quanh đều hòa tan nhanh chóng.

Một người còn lại có khuôn mặt xinh đẹp, bóng dáng yểu điệu, bên ngoài thân tản ra ánh trăng lạnh lẽo, màu lam mờ ảo, rét buốt mà trí mạng!

Đúng là yêu thuật Nhật Nguyệt Thân của Phong Nhật Nguyệt!

Phải biết rằng, yêu thuật của trung cấp yêu ma đã có sự khác biệt về chất so với yêu thuật của hạ cấp yêu ma.

Loại thủ đoạn chia thân thể thành hai này, đã siêu thoát phạm trù võ đạo, nói là yêu thuật, nhưng cũng có thể nói là phiên bản nhược hóa của 'Thần thông'!

Nhật Yêu Thân, Nguyệt Yêu Thân đều tản ra yêu lực điên cuồng sôi trào, như là nhật nguyệt cùng sinh.

Chỉ tính riêng luồng khí tức khủng bố ấy cũng đủ khiến con người ta hết hồn.

Tô Trường Không không dám sơ suất. Lúc trước hắn chỉ đối mặt với một bộ Nhật Yêu Thân, còn trong tình huống lấy hai đánh một, vẫn không làm gì nổi đối phương. Trong khi hiện giờ, một mình hắn phải đối mặt với cả Nhật Yêu Thân cùng Nguyệt Yêu Thân, rơi vào tình huống lấy một địch hai, nếu hắn có chút sơ suất nào, rất có khả năng kẻ chết sẽ là hắn.

"Nhật Nguyệt Ấn. Nhật Luân Ấn (Nguyệt Luân Ấn)!"

Hai bộ yêu thân phân hoá ra ngoài, trong đôi mắt đồng loạt nở rộ hung quang.

Nhật Yêu Thân kết tay phải thành quyền ấn, yêu diễm sôi trào, dung nham liệt hỏa đều hội tụ phía trên một quyền này, trong khoảnh khắc đánh trúng địch nhân, sẽ bùng nổ như núi lửa, cắn nuốt hết thảy.

Nắm tay mang theo hỏa diễm nóng cháy lao tới như sao băng, xẹt qua khung trời, bá đạo phóng đãng!

Mà Nguyệt Yêu Thân âm nhu lại hoàn toàn tương phản.

Gã đánh ra một chưởng, ánh trăng âm u, lạnh lẽo ngưng tụ trên chưởng chỉ, ngay trong khoảnh khắc đánh trúng địch nhân, sẽ cắt xé bừa bãi như đao nhận, sắc bén tới mức xé rách được cả sắt thép.

Phải đồng thời đối mặt với Nhật Yêu Thân lẫn Nguyệt Yêu Thân, cũng tương tự như cùng lúc đối mặt với hai cao thủ có võ công, đặc điểm hoàn toàn khác biệt vậy. Chân chính là lấy một địch hai!

"Oanh!"

Khí huyết trong cơ thể Tô Trường Không tuôn trào, hắn không hề áp chế khí tức bản thân, bên ngoài thân thể hiện lên năm nhánh Thiên Mạch hư ảnh, nối liền đất trời, Nhân hoa màu xanh và Địa Hoa màu bạc lơ lửng trên đỉnh đầu, lượng lớn linh khí hình thành lốc xoáy, nhanh chóng hội tụ lại.

Tô Trường Không nắm đao bằng tay phải. Một đao cuồng mãnh bá đạo, trực diện, thẳng thắn dứt khóat nghênh đón Nguyệt Yêu Thân.

Còn bên tay trái của hắn, là sự kết hợp giữa Cự Kình chân khí hùng hồn và linh khí, một chưởng đánh ra, lập tức gợn lên cơn sóng gió động trời, trong hư không cũng xuất hiện âm thanh sóng lớn vỗ bờ vang lên không dứt bên tai!

"Ầm vang!"

Quyền chưởng va chạm vào nhau, chưởng kình cuồn cuộn mang theo sóng gió ngập trời cùng quyền kình hung hãn tựa như núi lửa bùng nổ kia, ầm ầm bạo phát. Hỏa diễm nóng cháy bắn tung ra, mặt đất chung quanh kịch liệt run rẩy, khí kình hỏa diễm từ dưới nền đất lao ra, phóng vút lên cao, làm tan tuyết đọng!

Mà chưởng kình trùng trùng điệp điệp kia lại như cơn sóng biển mãnh liệt, liên miên không dứt!

Chỉ thấy trong nháy mắt va chạm, Tô Trường Không đã cảm nhận được một luồng yêu diễm có thể dung kim hóa thiết (tan vàng chảy sắt) thuận thế lan tràn lên, quyết tâm muốn nuốt trọn một cánh tay hắn.

Hô!

Nhưng theo quá trình kình lực Tô Trường Không trong cơ thể hắn liên tục phun ra nuốt vào, Quy Tức Công chân khí bùng nổ, đã cứng rắn đánh văng loại hỏa diễm một mực bám trên cánh tay hắn nhưng giòi bò trong xương ấy ra ngoài

"Phốc!"

Mà cùng lúc đó, Trảm Thiết đao trong tay Tô Trường Không lập tức va chạm cùng Nguyệt Luân Ấn trong tay Nguyệt Yêu Thân. Một đao này mang theo đao thế, đao ý, đã xé rách bàn tay sắc bén như đao, vô kiên bất tồi, lại lạnh như băng của Nguyệt Yêu Thân kia, sau đó khắc lên tay gã một vết thương cực sâu, nhìn ngập tới tận xương, gần như sắp chặt bàn tay thành hai nửa!