"A!" Hùng Sơn sợ hãi quát to một tiếng.
Loại cảm giác nguy hiểm mãnh liệt này, thúc ép gã thay đổi phương hướng theo bản năng. Thân thể đang vọt tới trước bị chính bản thân cứng rắn ngừng lại, tiếp đó, khẩn cấp lùi về phía sau, đồng thời một cánh tay tráng kiện đã đưa ngang tới, che chắn trước ngực.
"Xuy!"
Bàn tay Tô Trường Không đã sớm đặt phía trên chuôi đao. Một đao chém ra, thoạt nhìn quá đỗi bình thường, lại giống như phản phác quy chân, tưởng chậm mà nhanh, khiến ai nấy đều cho rằng mình vừa xuất hiện ảo giác!
"Phốc!"
Trong tiếng máu thịt xé rách rõ ràng, Hùng Sơn lảo đảo lui về phía sau, một cánh tay tráng kiện đang che trước người bị chặt đứt từ khuỷu tay, một cánh tay cụt xoay xoay vài vòng rồi rơi trên mặt đất.
Yêu ma kia có yêu lực mạnh mẽ hộ thể, khiến cho toàn thân thể còn cứng rắn hơn sắt thép. Nhưng dưới một đao của Tô Trường Không, lại trở nên giòn tan tựa một tờ giấy trắng, dễ dàng bị chém nứt ra.
Đau! Một loại đau đớn kịch liệt từ phần tay cụt ầm ầm xông tới, yêu huyết phun tung toé, khiến cho trước mắt Hùng Sơn đều biến thành màu đen.
Gã hoảng sợ trợn tròn hai mắt: "Tay của ta. . . Mất đi liên hệ rồi?"
Phải biết rằng, đối với yêu võ giả có được thân thể bất tử, loại thương tổn cụt tay này cũng tương tự như đứt một sợi tóc, nhưng Hùng Sơn chợt hoảng sợ phát hiện cánh tay vừa bị chặt đứt đã mất đi liên hệ với thân thể gã, khó có thể dẫn dắt quay về.
Thậm chí Hùng Sơn đã thúc giục yêu lực, hao phí lượng yêu lực còn lớn hơn bình thường muốn mọc lại phần tay cụt, nhưng yêu huyết ở vị trí đó vẫn phun như thác đổ. Dường như loại khả năng có thể mọc ra phần chân tay cụt của thân thể bất tử đã mất đi hiệu lực rồi!
"Rống!"
Giờ khắc này, Hùng Sơn ý thức được chuyện không ổn, trong miệng phát ra một tiếng gầm kinh sợ. Yêu lực cuồng bạo bùng nổ, cơ bắp toàn thân nhanh chóng bành trướng, nổi lên một tầng kim loại sáng bóng, kể cả bảo đao sắc bén nhất cũng khó xé mở được cơ bắp trên người gã.
"Xuy!"
Tô Trường Không trực tiếp tiến lên một bước, lại xuất đao. Một đao nhẹ nhàng bâng quơ chém ngang ra ngoài, ập tới phần cổ Hùng Sơn.
Không hiểu sao, trong mắt Hùng Sơn, một đao tùy tiện ấy lại mang theo một loại cảm giác tất phải trúng, không cần biết gã tránh né như thế nào cũng không thể thoát khỏi.
Tựa như, khi một đao này xuất ra, kết cục sau đó đã nằm sẵn trong vận mệnh rồi.
"Ca ca ca!"
Cơ bắp cả người Hùng Sơn bành trướng, tập trung về phần cổ, khiến tầng cơ bắp trên cổ gã càng bành trướng thêm một vòng lớn, còn thô to hơn đầu, thoạt nhìn có chút quái dị.
Loại yêu thuật mà Hùng Sơn nắm giữ có thể dùng yêu lực cường hóa cơ bắp của chính mình, có thể khiến lực lượng tăng nhiều, khiến cơ bắp trở nên cứng rắn gấp mười lần sắt thép, đao kiếm khó thương tổn mảy may.
Trong thời khắc ấy, gã chỉ có thể kỳ vọng loại yêu thuật kia có thể giúp bản thân ngăn cản một đao này.
"Xuy!"
Tiếng máu thịt bị xé rách vang lên, phần cơ bắp tráng kiện, cứng rắn của Hùng Sơn kia lại giống như bùn nhão bị đao phong chém nát, cái đầu của gã bị ném thẳng lên trời, cuối cùng đập thật mạnh xuống đất.
"Sao. . . Làm sao có thể. . ."
Đôi môi gắn trên cái đầu vừa lăn lộn trên mặt đất kia, vẫn còn điên cuồng rung động, toàn bộ sắc thái trong mắt đều là không thể thừa nhận nổi, không cam lòng và sợ hãi.
Bởi vì, gã vừa cảm nhận được, cái đầu mới bị chặt đứt kia, cũng đã mất đi liên hệ với thân thể! Cùng lúc ấy, ý thức đang tiêu tán rất nhanh, nghĩa là thân thể bất tử của gã, đã. . . Mất tác dụng!
"Hùng Sơn, đừng đùa nữa, nhanh giải quyết hắn đi!" Lam Trần nhíu nhíu mày khiển trách.
Hai người bọn họ vừa giao chiến trong chốc lát, thế mà Hùng Sơn đã liên tiếp bị chém đứt cánh tay và đầu. Chuyện này khiến gã cảm thấy Hùng Sơn đang trêu chọc Tô Trường Không.
Bởi vì với yêu võ giả bọn họ, một chút thương tổn như vậy, đâu có đáng kể gì!
Nhưng rất nhanh, Lam Trần, Tử Mị đã ý thức được tình huống không đúng!
"Phù phù!"
Chỉ thấy yêu huyết không ngừng phun trào trên phần cổ đã bị chém đứt của Hùng Sơn, thân thể khôi ngô không đầu cũng mềm nhũn ngã xuống mặt đất, máu tươi trên lan tràn khắp nơi.
"Đã chết. . . Hùng Sơn đã chết?" Đôi mắt đẹp của Tử Mị trợn trừng trừng, trên gương mặt mỹ lệ cũng hiện lên vẻ hoang mang, tựa như vừa thấy quỷ. Hiển nhiên nàng cũng nhận ra khí tức sinh mệnh của Hùng Sơn đang tiêu tán rất nhanh.
Điều này có nghĩa là… Hùng Sơn không hề trêu chọc đối thủ, mà là. . . gã chân chính chết rồi!
Bị Tô Trường Không dùng hai đao chém giết, chém đứt đầu!
Nhưng điều quan trọng hơn là, không biết vì sao thân thể bất tử của gã lại mất đi tác dụng, khiến bản thân trực tiếp tử vong như vậy!
"Quả nhiên. . . Đao ý có thể khắc chế thân thể bất tử của yêu ma." Tô Trường Không nhìn cái đầu hai mắt trừng trừng, chết không nhắm mắt của Hùng Sơn dưới đất kia, khóe miệng nhếch lên, để lộ một đường cong lạnh lẽo.
Thân thể bất tử của yêu ma chỉ thuộc cấp độ thân thể, mà đao ý của Tô Trường Không lại có thể chém giết trên cấp độ tinh thần.
Một khi bị đao của hắn chém qua, miệng vết thương tuyệt đối không thể phục hồi lại như cũ. Dù là yêu ma, bị một đao ẩn chứa đao ý của hắn chém xuống thủ cấp, cũng không khác gì người bình thường, chắc chắn phải chết!
"Trảm Yêu Thần Binh. . . Chẳng lẽ thanh đao trên tay hắn là Trảm Yêu Thần Binh chân chính?" Lam Trần biết Hùng Sơn chết rồi, nhưng lúc này, gã lại hướng ánh mắt nửa sợ hãi nửa tham lam nhìn về phía Trảm Thiết đao trong tay Tô Trường Không.
Theo gã suy nghĩ, chỉ có một nguyên nhân để giải thích cho tình huống Hùng Sơn vừa bị người trẻ tuổi này chém đứt đầu đã lập tức chết đi, đó chính là Trảm Thiết đao trong tay Tô Trường Không mới là Trảm Yêu Thần Binh chân chính, là loại binh khí có thể khắc chế yêu ma trong truyền thuyết kia!
"Hùng Sơn đã chết. . . Nhưng bớt đi một người chia của cũng tốt! Mau giao Trảm Yêu Thần Binh ra đây!" Tới thời khắc này, dáng vẻ và khí chất nho sinh lúc ban đầu của Lam Trần đã không còn sót lại chút gì, đôi mắt gã biến thành màu đỏ như máu, trong đáy mắt tràn đầy tham lam, trên mặt nổi lên từng đường kinh mạch, dữ tợn đáng sợ vô cùng!
"Phong Liêm!"
Theo Lam Trần phán đoán, Tô Trường Không có thể dùng hai đao lơi lỏng bình thường để chém giết Hùng Sơn là bởi vì hắn ỷ vào sự sắc bén của Trảm Yêu Thần Binh, cộng thêm Hùng Sơn kia chủ quan khinh địch.
Nhưng Lam Trần không hề sơ suất, không muốn rập khuôn theo Hùng Sơn.
Ngay lập tức, yêu lực toàn thân gã sôi trào, Lam Trần chuẩn bị xuất ra một kích toàn lực, hung hăng vung chiếc quạt xếp trong tay tới.
"Ầm vang long!"
Trong hư không, chợt bốc lên một luồng yêu phong đen tối, yêu phong này tựa như vô số lưỡi hái xoay tròn, lăn lộn, phô thiên cái địa quét thẳng về phía Tô Trường Không!
Lam Trần nắm giữ yêu thuật thuộc loại hình tiến công. Trong cuộc chiến với ba Tiên Thiên võ giả đám Lục Nhai trước đó, quạt xếp trong tay gã chỉ nhẹ nhàng vung lên, cũng có thể bức lui, chém thương bọn họ.
Mà hiện giờ Lam Trần toàn lực thúc giục yêu thuật, không chút nương tay, khiến một chiêu này càng thêm đáng sợ.