"Nhưng nghe nói Hàn Ly này là tồn tại đã mở được mười hai nhánh Thiên Mạch, đạt tới Tiên Thiên cực trí, là cường giả đỉnh cao ngũ khí triều nguyên! Một khi nhân vật bậc này thoái ẩn giang hồ, tất nhiên là mưu cầu tiến thêm một bước nữa, Đông Sơn tái khởi, nhưng xem bộ dáng này, có lẽ cả hắn và Ly Long điện đều trở thành bụi bặm trong lịch sử cả rồi, hết thảy đều chôn vùi bên trong Tuyết Uyên sơn!"
Nam tử mập mạp Chung Nhạc kia tương đối có kiến thức, lập tức nói ra lai lịch của Ly Long điện.
Ở thời kỳ Ly Long điện cường thịnh nhất, trong điện có gần trăm Tiên Thiên võ giả, con só tương đối khoa trương!
Nhưng chẳng có thể lực nào trường thịnh mãi không tàn, tới cuối cùng Ly Long điện cũng phải xuống dốc. Hình như điện chủ Ly Long điện bị một thứ gì đó uy hiếp, đành phải mang theo đám tinh nhuệ của Ly Long điện di chuyển, ẩn cư, mà Tuyết Uyên sơn chính là nơi Ly Long điện ẩn cư.
Hiện giờ, căn cứ theo bông tuyết phủ kín con đường cũng đủ hiểu, chắc chắn là Ly Long điện đã không còn người sống. Nếu nói Ly Long điện bắt đầu phát triển rực rỡ từ thời kỳ Đại Viêm hoàng triều mới thành lập, thì tính tới hiện giờ đã qua được hai ba ngàn năm.
"Đi thôi!"
Dường như nam tử đeo mặt nạ xương màu đỏ sậm Phong Nhật Nguyệt đã nghĩ tới cái gì, trong mắt để lộ ra một tia hưng phấn, gã không nói thêm một lời, lập tức đi về phía Ly Long điện.
Đôi mắt Bạch Vân Hà cũng sáng lên. Lúc trước bọn họ từng suy đoán, rất có khả năng nơi này sẽ liên quan tới Ly Long điện, nhưng không nghĩ tới hết thảy đều là sự thật!
Bốn người Bạch Vân Hà cũng không chịu lạc hậu, nhanh chóng đi về phía Ly Long điện.
Tô Trường Không đi theo cuối cùng, ở nơi này, hắn chính là thế đan lực cô, phải điệu thấp, cẩn thận làm việc!
Cánh cửa tráng lệ bên ngoài Ly Long điện đang đóng chặt, đã bị bông tuyết bao trùm, nhưng thông qua phần hoa văn hình rồng khắc bên trên, và hình dạng cao lớn, dày nặng y hệt tường thành của nó, có thể mường tượng ra một chút huy hoàng xưa cũ của Ly Long điện.
"Bành!"
Hồng Tượng vẫn mở đường ở phía trước, thân thể gã giống như cánh cung, quyền phải bắn ra, hung hăng đập lên cửa lớn, phát ra tiếng nổ nặng nề.
Một tiếng nổ vang, rất nặng đại môn bông tuyết vỡ vụn, bị một quyền này cứng rắn tạp rộng mở, hiển lộ ra cung điện bên trong cảnh tượng.
Bên trong cung điện, nơi nơi đều bị bao trùm bởi bông tuyết. Đoàn người bên ngoài chậm rãi nối đuôi nhau tiến vào.
Mỗi con đường, từng tòa kiến trúc, đều mang theo một loại mỹ cảm yên tĩnh, gần như tất cả đều bị băng giá bao phủ, lấp đầy, ngay cả thời gian cũng ngừng trôi.
Mà ở bên trong cung điện này, là rất nhiều bóng người đứng sừng sững. Bọn họ đều mặc y phục màu trắng thêu hình Ly Long, có lẽ tất cả đều là đệ tử Ly Long điện.
Những đệ tử Ly Long điện này đã sớm tử vong, thân thể bọn họ bị bông tuyết bao phủ bên trong, hoá thành từng tòa băng điêu, nhưng bọn họ đều không hẹn mà cùng nhìn về một phương hướng, trên mặt vẫn còn nguyên sự sợ hãi, càng nhiều chính là tuyệt vọng và không cam lòng, giống như trước khi chết, đám người này đã trông thấy cảnh tượng khiến lòng người sinh ra tuyệt vọng, không còn chút hứng thú trên đời.
"Phanh!" Nam tử mập mạp Chung Nhạc kia đi tới trước mặt một tòa băng điêu hình người, vỗ một chưởng xuống.
"Tạp tạp tạp!"
Bông tuyết nặng nề không vỡ vụn, ngược lại là đệ tử Ly Long điện bị đóng băng bên trong, lại chịu chấn động khiến cho mặt ngoài thân thể hiện lên từng vết rạn, thân thể vỡ nát giống hệt đồ sứ.
"Quỷ dị. . . Trước khi đệ tử Ly Long điện này bị đóng băng, thân thể của hắn đã bị hút cạn sinh mệnh lực, những thứ còn lại chỉ là một bộ xác rỗng mà thôi." Chung Nhạc phì phì nói.
Hiển nhiên những đệ tử Ly Long điện bên trong từng tòa băng điêu này, đã chết từ sớm, hơn nữa, còn chết trước khi bị đóng băng, thứ bị đóng băng chỉ là xác thịt của bọn họ mà thôi.
Bên trong Ly Long điện này, có ít nhất mấy ngàn đệ tử Ly Long điện, nhưng tất cả đã sớm bỏ mình, hơn nữa ánh mắt đều nhìn về phía trung tâm Ly Long điện, trên mặt đọng lại đầy tuyệt vọng cùng với không cam lòng.
"Đi. . . Qua bên kia nhìn xem." Bạch Vân Hà trầm giọng nói, rồi nhanh chóng đi về phía trung tâm Ly Long điện, đám người Phong Nhật Nguyệt cũng chạy qua bên kia.
Tô Trường Không đi theo đằng sau, ánh mắt hắn liên tục nhìn chung quanh, muốn nhìn một chút xem bên trong Ly Long điện này có tồn tại Tiên Thiên chi khí hay không, nhưng không có thu hoạch.
Ly Long điện này chính là một tòa tử thành không chút sinh cơ, ngay cả linh khí cũng vô cùng mỏng manh. Nơi này căn bản không phù hợp với điều kiện sinh ra Tiên Thiên chi khí. Vậy loại Tiên Thiên chi khí mà những võ giả kia từng đạt được ở Tuyết Uyên sơn lúc trước được sinh ra như thế nào?
Tạm thời Tô Trường Không không rõ.
Đoàn người đi một đường thẳng về phía trung tâm Ly Long điện, bên đường đều là những tòa băng điêu hình người.
Ngay khi tất cả đi vào trung tâm Ly Long điện, ai nấy đều vô cùng rung động nhìn một màn trước mắt.
Chỉ thấy ở khu vực trung tâm nhất Ly Long điện là một tòa quảng trường, nơi đó có đặt một bức tượng băng hình Ly Long đang nằm sấp, Ly Long này không có sừng, dù thân hình đã cuộn tròn lại, nhưng vẫn dài tới trăm mét!
Mà trên đỉnh đầu bức tượng băng Ly Long nọ, lại có một nam tử đang khoanh chân ngồi.
Nam tử nào thân hình cao lớn, mày kiếm mắt sáng, mặc một bộ trường bào thêu hình Ly Long đẹp đẽ quý giá, trên người có một loại uy nghiêm của thượng vị giả (người ở trên cao), giống như trời sinh nên cao cao tại thượng, là rồng giữa loài người!
Nam tử này đang khoanh chân ngồi, ngẩng đầu nhìn không trung, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng, lại có một chút tia tiếc nuối và thư thái.
Mà ở bốn phía xung quanh con Ly Long này, lại có hơn ba, bốn mươi tượng băng hình người đang khoanh chân ngồi, dựa vào phục sức có thể thấy, bọn họ khác hoàn toàn so với những đệ tử Ly Long điện ở bên ngoài, trên y phục được thêu nhiều Ly Long hơn, hẳn là nhân vật cấp trưởng lão của Ly Long điện.
“Có lẽ nam tử kia chính là điện chủ Hàn Ly của Ly Long điện."
Mọi người nhìn thấy nam tử đang ngồi xếp bằng trên đỉnh đầu tượng băng Ly Long kia, trong lòng thầm hiểu đối phương chính là Hàn Ly, chủ nhân trước của Ly Long điện.
Ở hai ba ngàn năm trước, Hàn Ly này từng là cao thủ đứng đầu Đại Viêm hoàng triều, mở được mười hai nhánh Thiên Mạch, tam hoa tụ đỉnh, ngũ khí triều nguyên, tung hoành vô địch, nhưng cuối cùng cũng gặp phải ngăn trở, không thể không ẩn cư, kết cục cuối cùng vẫn là tọa hóa.
"Nghe nói Hàn Ly ẩn cư vì muốn hoàn thành đột phá, Đông Sơn tái khởi, xem ra hắn đã thất bại rồi, còn liên lụy khiến tất cả môn hạ trưởng lão, đệ tử phải chôn cùng hắn." Bạch Vân Hà thấp giọng tự nói.
Ly Long điện từng là thế lực còn thịnh vượng, mạnh mẽ hơn Đông Vân tông bọn họ, nhưng tới cuối cùng vẫn phải biến thành bụi bặm, chôn vùi trong lịch sử.
"Ừm?"
Ngoại trừ cảm khái, trong lòng tất cả mọi người còn dâng lên rung động khó tả.
"Đông! Tùng tùng!"
Chỉ vì bọn họ vừa nghe được tiếng tim đập rất nhỏ, truyền ra từ trong cơ thể điện chủ Hàn Ly đang khoanh chân ngồi tại trung tâm Ly Long điện.