"Thi Sơn Huyết Hải (núi thi biển máu)!"
Trong ánh mắt Thạch Hàn Sơn dày đặc tơ máu.
Đây là lần đầu tiên kể từ lúc chiến đấu đến giờ, hắn vận dụng binh khí.
Sau khi Thạch Hàn Sơn trực tiếp rút ra thanh Quỷ Đầu đao nặng nề ở bên hông, hắn lập tức thi triển sát chiêu sát phạt quyết đoán!
Xuy!
Khuyên sắt nằm ngay trên đỉnh Quỷ Đầu đao va chạm vào nhau, mùi máu tươi nồng nặc bay ra.
Một đao này nặng nề hữu lực, sát khí tản khắp bốn phía, khiến tâm thần của người khác đều phải đắm chìm ở bên trong núi thi biển máu!
"Chém hắn!"
Hung quang trong mắt Tô Trường Không lóe sáng.
Đối mặt với loại cao thủ Thần Lực cảnh khoẻ mạnh trẻ trung như Thạch Hàn Sơn này, hắn cũng cần phải xuất toàn lực mới có thể chém giết được đối phương.
Tô Trường Không đặt bàn tay lên chuôi đao bên hông.
Hắn không mang Trảm Thiết đao của mình theo cùng tới Bạch Ngọc bang, mà lấy chuôi đao này từ trên người đệ tử Bạch Ngọc bang mới bị hắn đánh ngất hồi nãy.
"Ca ca ca!"
Quy Tức chân khí hiện ra màu lam nhạt, bắt đầu vận chuyển, chân khí của hắn đã lớn mạnh gấp mấy lần so với lúc trước.
Toàn thân Tô Trường Không gân cốt tề minh, cả người xuất hiện một loại khí tức ngưng kết thành thực chất, khuếch tán ra ngoài!
Trảm Thiết Đao Pháp. Liêu trảm (vẩy đao)!
Trường đao bên hông Tô Trường Không ra khỏi vỏ. Trong lúc vỏ đao và lưỡi dao ma sát, phát ra một tiếng tê minh vù vù chói tai.
Chân khí được rót vào, lập tức biến một thanh trường đao có phẩm chất bình thường trở thành một thanh đao vô cùng sắc bén, mang tới cho người ta một loại cảm giác chém sắt như chém bùn.
"Xuy!"
Trường đao thoát khỏi vỏ đao trói buộc, một đao chém ra, từ dưới mà lên, cùng với Quỷ Đầu đao tràn ngập mùi máu tươi kia hung hăng va chạm cùng nhau.
"Đang!"
Tiếng kim loại va chạm chát chúa vang lên như muốn nổ tung màng nhĩ, hai thanh trường đao va chạm, đốm lửa văng khắp nơi!
"Cái gì?"
Trong nháy mắt khi va chạm, một luồng lực lượng dũng mãnh tựa như sóng biển trùng kích đến, khiến sắc mặt Thạch Hàn Sơn đại biến, loại chấn động này làm cánh tay hắn run lên, suýt chút nữa đã không cầm được thanh đao.
Hai người đều là Thần Lực cảnh, về phương diện lực lượng tốc độ đều sàn sàn như nhau nhưng Tô Trường Không đã luyện Quy Tức Công đến cảnh thứ năm, trình độ nội công đạt tới mức có chút thành tựu.
Không khó để nhận ra, ưu thế của hắn là nội ngoại kết hợp!
Chân khí vừa vận chuyển, tốc độ và lực lượng của Tô Trường Không đều tăng vọt một mảng lớn.
Hắn không cho Thạch Hàn Sơn có cơ hội thở dốc, lập tức một chuỗi những chiêu thức chém ngang, vẩy đao, bổ dọc hiện ra. Từng luồng ánh đao tung hoành ngang dọc, đơn giản trực tiếp, không có bao nhiêu biến hóa, nhưng mau chuẩn ngoan.
Sinh ra chỉ vì giết địch!
"Đang đang đang!"
Thạch Hàn Sơn nâng đao đối kháng, mỗi một lần va chạm đều khiến đốm lửa văng khắp nơi.
Va chạm kịch liệt qua đi, trên phần lưỡi Quỷ Đầu đao có phẩm chất bất phàm kia đã bị nứt ra một đống lỗ hổng.
Cánh tay Thạch Hàn Sơn lại run lên, hổ khẩu nơi nắm đao đã vỡ ra, hắn hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong, chỉ còn cách chống đỡ.
Đây chính là hiệu quả phụ trợ mạnh mẽ được thể hiện rõ ràng khi Quy Tức Công đột phá đến ngũ cảnh.
Nếu là trước khi đột phá, nồng độ chân khí loãng, Tô Trường Không muốn toàn lực bùng nổ thì lượng chân khí đó chỉ gần đủ để chống đỡ vài chiêu thức của hắn mà thôi, tuyệt đối không thể áp chế toàn diện Thạch Hàn Sơn như hiện giờ.
"Giúp thiếu bang chủ!"
Có một võ giả Hắc Kỵ bang tinh mắt đã phát hiện ra Thạch Hàn Sơn rơi vào thế bất lợi. Hắn lập tức lặng yên tới gần rồi từ sau lưng bổ nhào về phía Tô Trường Không, nâng đao chém tới.
Lỗ tai Tô Trường Không khẽ nhúc nhích.
Lại nói, hắn chăm chỉ tu luyện Quy Tức Công, Ngũ Cầm Hí mỗi ngày và thành quả nhận được chính là ngũ cảm trở nên cực kỳ nhạy bén. Trong phạm vi mấy trượng xung quanh, kể cả tiếng con muỗi vỗ cánh hắn cũng có thể nghe được rõ mồn một.
Ngay lúc này, bất chợt hắn nghe được một tiếng xé gió truyền đến từ phía sau, cổ tay theo bản năng run lên!
"Phốc xuy!"
Võ giả Hắc Kỵ bang kia vừa nâng đao lên, lưỡi đao còn chưa kịp đi hết quỹ tích, cần cổ của hắn đã bị một thanh trường đao khác lướt nhanh qua.
Chỉ nghe một âm thanh vang lên rồi đứt đoạn!
"Làm thịt hắn!"
Nhưng một đòn đánh lén của võ giả Hắc Kỵ bang này, cũng giúp Thạch Hàn Sơn có một chút không gian thở dốc.
Hắn không buông tha cơ hội phản kích hiếm có ấy, răng nanh lập tức cắn chặt, bộ mặt trở nên dữ tợn, nâng đao bổ về phía Tô Trường Không.
Đáng tiếc… động tác của Tô Trường Không còn nhanh hơn!
Hoa lạp lạp!
Chân khí trong cơ thể Tô Trường Không như dòng suối nhỏ sôi trào.
Hắn đổi tư thế thành hai tay nắm đao, một đao chém ra, từ dưới mà lên, đường đao cong thành hình vòng cung, phát sau mà đến trước!
"Phốc xuy!"
Cánh tay đang cầm đao của Thạch Hàn Sơn lập tức gãy lìa từ phần khuỷu, bay thẳng lên không trung rồi rơi xuống mặt đất.
"A a a! Tay của ta!"
Một cánh tay của Thạch Hàn Sơn bị chặt đứt.
Hắn thống khổ đến mức sắc mặt trở nên vặn vẹo, hai mắt sung huyết (kiểu như trợn mắt quá độ khiến máu dồn về mắt, tơ máu dày đặc), bàn tay còn lại ôm lấy cánh tay cụt, trong miệng chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết đã lảo đảo lui về phía sau.
"Này... Hắn đánh bại Thạch Hàn Sơn?"
Đám người Bạch Thiệu thấy một màn trước mặt, trong lòng vô cùng rung động.
Khó trách bọn họ sẽ kinh hãi đến vậy.
Thạch Hàn Sơn có thân phận thế nào chứ?
Bản thân hắn đã đạt tới Thần Lực cảnh, vốn là nhi tử của bang chủ Hắc Kỵ bang, còn là một trong số những cao thủ đứng đầu Hắc Kỵ bang.
Mà mới ngay đây thôi, trong lúc bùng nổ chiến đấu, một mình hắn có thể thoải mái đánh gục vài tên đệ tử Bạch Ngọc bang cùng hợp kích, thậm chí còn đánh bại Công Tôn trưởng lão cùng là Thần Lực cảnh như hắn.
Mà hiện giờ người trẻ tuổi mặc chế phục Bạch Ngọc bang nhiều nhất chỉ hơn hai mươi tuổi kia, lại có thể cường thế chặt đứt một tay của Thạch Hàn Sơn, đánh tan tác hắn một cách dễ dàng!
"Ta đầu hàng... Ta đầu hàng! Đừng giết ta! Đừng giết ta!"