Thạch Hàn Sơn với thân thể hùng tráng khôi ngô chạy như điên lao tới, phụ cận không một ai dám ngăn trở.
"Quân Đạo Sát Quyền. Thiết Mã Kim Qua*!"
*ý nghĩa của nó là chỉ hình dáng uy vũ hùng tráng của chiến sĩ và chiến mã.
Trên đường Thạch Hàn Sơn tập kích đến, khí thế đã tích tụ đến đỉnh.
Hắn xông lên một cái lập tức xuất quyền đánh tới, khí lưu xoắn động sinh ra âm thanh phá không, giống như thiên quân vạn mã đang xung phong liều chết.
Chỉ tính riêng khí thế hung hãn kia thôi đã khiến da đầu người ta run rẩy, trái tim co rút lại, khó có thể nổi lên tâm tư ngăn cản!
"Là kẻ đã bắn chết Trương Càn?"
Tô Trường Không lập tức chú ý tới Thạch Hàn Sơn với sát ý không thèm che giấu kia, hắn cũng nhanh chóng nhận ra kẻ này chính là tên đầu sỏ đã bắn một mũi tên giết chết Trương Càn khi đối phương đã chạy được một quãng rất xa.
Hắn không chút do dự, lập tức…
Ngũ Cầm Hí. Vượt Giản Hổ (hổ băng qua khe suối)!
Ánh mắt Tô Trường Không lạnh như băng nhưng động tác không hề dừng lại, bàn chân hắn đạp trên mặt đất một bước, như mãnh hổ nhảy chồm qua, chủ động nghênh đón Thạch Hàn Sơn đang xông tới.
Ngũ Cầm Hí của Tô Trường Không không phải quyền pháp dùng khi chiến đấu nhưng bộ quyền pháp dưỡng sinh này đã được hắn luyện đến cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, khiến đặc điểm biến hóa của mỗi chiêu mỗi thức đều được hắn ghi dấu trong lòng, xuất ra tựa hạ bút thành văn!
Cũng từ đó, sức mạnh ẩn tàng bên trong, đều được hắn khám phá ra hết thảy.
Tình thế lúc này, có thể tóm gọn lại như sau:
Một bên tựa tướng quân xung phong hãm trận.
Một đằng giống mãnh hổ chồm tới như điên.
Chỉ trong chớp mắt, hai người bọn họ đã vượt qua khoảng cách dài đằng đẵng, để rồi hung hăng va chạm vào nhau.
"Bành!"
Một âm thanh va chạm nặng nề vang lên, thân thể hai người đồng loạt ngừng lại một chút.
Cả hai đều cảm nhận được một luồng lực phản chấn dũng mãnh đánh úp lại.
"Giết!"
Lần va chạm đầu tiên, Thạch Hàn Sơn trợn mắt trừng trừng, điên cuồng hét lên một tiếng.
Đôi trọng quyền đánh ra liên tiếp không ngừng, tựa như vạn mũi tên cùng bắn, ập tới Tô Trường Không.
Mỗi một quyền đều có khả năng đập nát nham thạch, phá tan xương cốt - phần cứng rắn nhất trong thân thể con người.
Không một thân thể máu thịt nào có thể ngăn cản được!
"Thần Lực cảnh?"
Ánh mắt Tô Trường Không ngưng lại.
Lực lượng mà Thạch Hàn Sơn này biểu hiện ra, tuyệt đối đã đạt tới Thần Lực cảnh, mạnh hơn Yến Phi lần trước rất nhiều!
Tô Trường Không không dám có một chút sơ suất nào.
Ngay lập tức, kình lực hội tụ trên song chưởng, hắn thi triển ra quyền thuật khổ tu lâu ngày, nghênh đón đòn tấn công điên cuồng từ phía Thạch Hàn Sơn.
"Bang bang phanh!"
Chỉ trong khoảnh khắc, hai người liên tiếp va chạm, không khí không ngừng vang lên những tiếng nổ bạo.
Mỗi một lần va chạm, mặt đất dưới chân bọn họ đều xuất hiện dấu vết lõm thật sâu xuống.
Đại địa trong phạm vi một trượng xung quanh đều bị cuộc chiến này làm run rẩy, đá vụn bắn tung ra!
Một màn này khiến Công Tôn trưởng lão vừa trải qua chiến đấu kịch liệt chưa kịp hồi phục và đám người Bạch Thiệu đang đứng xem từ phía xa xa có chút trợn mắt há hốc mồm.
"Hắn... Hắn là ai vậy? Trong Bạch Ngọc bang chúng ta còn có cao thủ trẻ tuổi bậc này?" Bạch Thiệu kinh ngạc.
Phải biết rằng, Bạch Ngọc bang bọn họ có gần một ngàn đệ tử.
Tuy Bạch Thiệu không thể nhớ rõ từng đệ tử trong Bạch Ngọc bang nhưng vẫn có thể nhận ra lứa tinh nhuệ nhất bên trong.
Chỉ là… hắn lại chẳng có một chút ấn tượng nào về vị đệ tử trẻ tuổi đang chiến đấu chính diện cùng Thạch Hàn Sơn ở phía xa xa kia.
"Thần Lực cảnh... Người trẻ tuổi này còn nhỏ như vậy đã đạt tới Thần Lực cảnh?" Công Tôn trưởng lão lau vết máu trên khóe miệng, cũng có chút khó mà tin nổi.
Nhưng hơn ai hết, lão lại biết rõ…
Người có thể liều mạng đánh ngang sức ngang tài cùng cao thủ như Thạch Hàn Sơn, tất nhiên phải là võ giả Thần Lực cảnh!
"Bang bang phanh!"
Mặc đám người xung quanh kinh ngạc tới mức nào, hai người trong sân vẫn đang điên cuồng chém giết.
Mái tóc đen của Thạch Hàn Sơn tung bay. Hắn am hiểu Quân Đạo Sát Quyền, loại võ công sinh ra vì thực chiến, càng chiến càng hăng, đằng đằng sát khí.
Mà Tô Trường Không lại am hiểu Ngũ Cầm Hí là dưỡng sinh quyền, bản chất thay đổi thất thường, khi thì như linh lộc nhẹ nhàng, khi thì như mãnh hổ hung hãn.
Hai người liên tục va chạm hơn mười lần, cũng khó mà phân ra thắng bại!
"Móa nó! Bên trong Bạch Ngọc bang còn có người như vậy? Phải nhanh làm thịt hắn!"
Thạch Hàn Sơn đánh thật lâu vẫn khó có thể bắt được Tô Trường Không, trong lòng bắt đầu nóng nảy.
Trước khi đến đây, hắn đã sớm đạt được tình báo, biết chắc loại cao thủ đẳng cấp như bang chủ Bạch Thiên Hào không ở trong trụ sở Bạch Ngọc bang, mới dám dẫn người nhân cơ hội này đánh bất ngờ, cho Bạch Ngọc bang một đòn hạ mã uy.
Nhưng kết quả là gì?
Là phe đối phương lại nhảy ra một cao thủ Thần Lực cảnh không hề được đề cập tới trong tình báo???