Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 595 - Ở Trước Mặt Bổn Tọa Còn Muốn Xuất Đao?




"Ha hả. . . tiểu tử ngươi, chỉ là một tên võ giả nho nhỏ, còn chưa bước vào Tiên Thiên, lại dám mạnh miệng ở trước mặt bổn tọa? Bổn tọa giết ngươi cũng như dí chết một con kiến!" Trịnh Phi Sa không thèm che giấu sát ý trong mắt.

Gã đã thông qua khí cơ cảm ứng từ Thiên Mạch, để quan sát Tô Trường Không, phát hiện thân thể hắn chưa từng trải qua linh khí rèn luyện, cũng không cảm nhận được Thiên Mạch trong cơ thể hắn, từ đó đưa ra kết luận, thanh niên trước mặt chỉ là một võ giả Khí Huyết cảnh mà thôi!

Phải biết rằng, giữa Khí Huyết cảnh và Tiên Thiên võ giả chân chính, có tồn tại một khoảng cách không thể vượt qua, dù là võ giả Khí Huyết cảnh đỉnh cao nhất, đối mặt với Tiên Thiên võ giả yếu nhất, dưới trạng thái liều mạng, cũng không nhất định có thể lật lên sóng gió gì.

"Vương Tân Kiếm, bảo vệ cửa hang! Phòng ngừa động tĩnh quá lớn truyền ra ngoài!" Trịnh Phi Sa dứt khoát nói.

Trên thực tế, căn bản là Trịnh Phi Sa không hề có dự tính sẽ buông tha cho Tô Trường Không, lúc trước gã mở miệng nói bình an vô sự chỉ là thử đối phương thôi, cũng vì thăm dò xem, bản thân có thể ép được Vương Tân Kiếm bên kia nhả ra càng nhiều chỗ tốt hay không.

Suy cho cùng, nếu gã để người thứ ba là Tô Trường Không này còn sống, lỡ đâu hắn lại đi nói việc này cho Linh Đạo tông, Linh Đạo tông biết được Trịnh Phi Sa đã giết Càn Duệ, còn đánh cắp thi thể một vị trưởng lão của tông môn bọn họ, Tiên Thiên võ giả của Linh Đạo tông kia tuyệt đối sẽ đích thân đi tìm vị trí của gã, đuổi giết gã. Cho nên đã làm nhất định phải làm cho sạch sẽ một chút, giết chết cả Tô Trường Không một lượt, vậy là xong hết mọi chuyện!

"Được!" Trong lòng Vương Tân Kiếm đầy vui sướng, gã biết Trịnh Phi Sa đã muốn giết chết cả người trẻ tuổi kia rồi.

Vương Tân Kiếm lập tức đi tới vị trí cửa hang, vận chuyển khí huyết. Khí huyết nồng hậu bốc lên, hóa thành một lớp vách ngăn thật dày, ngăn chặn gắt gao tại vị trí cửa hang, làm như thế có thể phòng ngừa động tĩnh giao chiến quá lớn, truyền ra bên ngoài. Hơn nữa, nơi này chính là một sơn động bị phong bế, dù Trịnh Phi Sa có đánh chết cả Tô Trường Không lẫn Càn Duệ cũng không kinh động bất cứ người nào!

"Ta vừa khôi phục lại đối chiến cùng Tiên Thiên võ giả!" Tô Trường Không cũng âm thầm bất đắc dĩ.

Lúc trước, khi Tô Trường Không đối mặt với Tiên Thiên võ giả Xích Cáp Đồ, hắn đã dẫn linh khí nhập thể, dùng hết toàn lực, liều mạng chịu kết cục tàn phế mới đánh chết được gã. Nhưng Trịnh Phi Sa trước mắt này, đã bước vào Tiên Thiên cảnh từ hơn hai mươi năm về trước, phỏng chừng thực lực của đối phương mạnh hơn Xích Cáp Đồ rất nhiều.

Chẳng qua Tô Trường Không của hiện giờ cũng không phải hắn của trước kia, kể cả khi với đối chiến Trịnh Phi Sa, hắn cũng không sợ hãi!

Càn Duệ nhìn hai người đang đối địch ở phía xa, trái tim bang bang đập loạn, khó có thể ức chế lo lắng trong lòng.

Tô Trường Không vô cùng thần bí, tựa như đã nắm giữ thủ đoạn vận dụng thiên địa linh khí, mà Trịnh Phi Sa lại thành tựu Tiên Thiên từ sớm. Nói gì thì nói, dẫu Tô Trường Không có yêu nghiệt đến đâu, hắn vẫn không phải Tiên Thiên cảnh, đối chiến Trịnh Phi Sa, một Tiên Thiên võ giả chân chính, có thể nắm chắc mấy phần đây?

Nhưng một khi Tô Trường Không bị Trịnh Phi Sa đánh bại, hai người bọn họ chắc chắn phải chết, cả thi thể của Kỳ Thạch lão nhân, sư phụ gã cũng bị đối phương mang đi, đã vậy tiểu nhân Vương Tân Kiếm này vẫn có thể tiêu dao khoái hoạt, thậm chí trong tương lai, đối phương còn có thể đạt được Tiên Thiên chi khí do tông môn ban cho.

Loại chuyện này quá mức bất công rồi?

Nhưng bất công thì đã làm sao chứ? Càn Duệ có thể thay đổi được gì đâu?

Điều gã có thể làm chỉ là ở một bên, liều mạng vận chuyển khí huyết, khôi phục tay chân cứng ngắc, trong lòng cầu nguyện Tô Trường Không có thể chống đỡ thêm một hồi, hoặc là bên trong tông môn có người nhận thấy được tình huống ở hậu sơn mà qua cứu viện!

"Cuồng Phong Thần Chưởng!"

Trịnh Phi Sa chẳng buồn nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp ra tay. Gã tiến về phía trước một bước, bóng dáng xuyên qua, thân tùy chưởng động (cùng với thân hình tiến lên, bàn tay cũng tới), chưởng phải đẩy tới, phun trào kình lực mênh mông mãnh liệt. Cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, thổi bay cát đá trên mặt đất, giống như một thanh lưỡi dao sắc bén, chỉ tính riêng luồng cương phong mênh mông này, cũng có thể xé rách thân thể máu thịt thành mảnh nhỏ.

Cự Kình công. Trường Kình Hấp Thủy!

Mà ngay khi Trịnh Phi Sa ra tay, Tô Trường Không cũng hít sâu một hơi, Cự Kình chân khí tạo thành một vòng lốc xoáy trong cơ thể, kéo theo thật nhiều dòng khí cùng lao đến. Khung xương cả người Tô Trường Không vang lên những tiếng đùng đùng giòn gĩa, thân thể cất cao nửa thước, từng khối cơ bắp trên người phình ra, quanh thân đều có một luồng khí tức hung hãn phun trào.

Tô Trường Không từng giao thủ cùng Tiên Thiên võ giả, biết được thân thể đám người bọn họ đã trải qua linh khí rèn luyện, chỉ dựa vào bộ thể phách dũng mãnh kia, cũng đủ để áp chế 99% võ giả Khí Huyết cảnh. Bởi vậy, khi đối chiến với loại tồn tại này, hắn không dám có sơ suất nào, trực tiếp vận dụng Trường Kình Hấp Thủy, cố gắng hết mức nhằm kéo gần lại chênh lệch giữa hai người.

Tô Trường Không cảm nhận được lực lượng sôi trào trong cơ thể, từ cổ họng bộc phát ra một tiếng gầm nhẹ đầy hưng phấn.

Đây là cảm giác thân thể hoàn chỉnh không chút sứt mẻ!

Nộ Hải Vô Lượng!

Thân hình cao lớn Tô Trường Không tiến lên một bước, quyền phải mang theo Cự Kình chân khí màu lam đậm đã hội tụ thành lốc xoáy, gặp mạnh càng mạnh, không né không tránh, trực tiếp đấm thẳng ra ngoài.

"Ầm vang!"

Quyền chưởng lăng không va chạm, kình lực giữa hai luồng công kích đè ép lẫn nhau, phát ra tiếng nổ tung đinh tai nhức óc, một vòng sóng khí vỡ ra, chấn cho mặt đất nham thạch chung quanh nổ tan, y như bị búa tạ gõ xuống, lõm vào, tạo thành một cái hố với đường kính vài trượng, vết rách dầy đặc!

"Đăng đăng đăng!"

Tô Trường Không liên tục lui lại ba bước, mỗi một bước đều đạp cho mặt đất lõm xuống, tạo thành dấu chân sâu nửa thước.

So sánh về cường độ thân thể, Tô Trường Không mới là Khí Huyết thập biến, còn Trịnh Phi Sa đã sớm bước vào Tiên Thiên, được thiên địa linh khí thối thể, đôi bên chênh lệch quá lớn. Hiển nhiên dù Tô Trường Không có vận dụng Trường Kình Hấp Thủy, khiến thân thể rơi vào trạng thái siêu phụ tải, lại nương theo đó, đánh ra một kích bùng nổ cũng khó sánh bằng.

"Hưu!"

Tô Trường Không đứng thẳng trở lại, đưa tay xuất ra một trảo, ngưng tụ thành từng sợi Thiên Tàm Ti, cuốn lấy Trảm Thiết đao đang đặt bên cạnh một khối nham thạch, sau đó kéo giật về phía mình!

"Ở trước mặt bổn tọa còn muốn xuất đao? Chết!" Một tiếng cười lạnh tiếng vang lên.

Trịnh Phi Sa có chút khinh thường nói, không đợi Trảm Thiết đao rơi vào tay Tô Trường Không, Trịnh Phi Sa đã đặt bàn tay lên chuôi đao bên hông, xuất đao trong nháy mắt!

Trịnh Phi Sa được người đời xưng là Cuồng Phong Đao, hiển nhiên thứ đao pháp mà gã am hiểu chính là mãnh liệt, mau lẹ tựa như mưa rền gió dữ. Dưới tình huống bình thường, khi gã xuất đao, cũng là lúc đối thủ bị chém giết trong nháy mắt, không có khả năng chống trả.