"Tô. . . Tô tiên sinh, nếu ngươi đã biết được chuyện sư phụ ta đi rồi, mong đừng truyền tin tức này ra bên ngoài! Mặt khác. . . Có thể buông ta xuống trước hay không, chúng ta hãy rời khỏi nơi này đi." âm thanh của Càn Duệ vang lên, gã đã thu liễm bi thương, suy nghĩ cẩn thận rồi nói với Tô Trường Không.
Tô Trường Không tìm đến Kỳ Thạch lão nhân là vì nối liền kinh mạch, hiện giờ đã biết Kỳ Thạch lão nhân tọa hóa rồi, tự nhiên không còn lý do gì để tiếp tục ở lại thêm nữa.
Hắn thất vọng đến tột cùng, ánh mắt cực kỳ không cam lòng, nhìn quét bên trong hang đá này một vòng, chuẩn bị thả Càn Duệ, lại lặng yên rời khỏi. Nhưng bỗng nhiên, hắn có điều phát hiện.
Ánh mắt nhìn xuống đáy ao nhỏ, bên dưới dược dịch màu xanh lá, tựa như phần đáy hồ nước có khắc một chút đồ án, hoa văn.
Tô Trường Không loáng thoáng có thể nhìn thấy, từng hình vẽ kia là từng cái kén tằm màu xám trắng, thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng lại bao hàm một loại ý cảnh huyền ảo.
Đúng là thứ hình vẽ này đã hấp dẫn ánh mắt Tô Trường Không, khiến cho hắn rơi vào xuất thần, giống như đã thấy được kén tằm đang mấp máy, thấy được con tằm mùa xuân vừa phá kén ra ngoài, hóa thành con bướm, bay múa khắp thinh không!
"Đây là. . . Thần Ý đồ?"
Với kiến thức của Tô Trường Không, rất nhanh hắn đã nhận ra hình vẽ dưới đáy hồ nước kia chính là một bức Thần Ý đồ!
Càn Duệ ở một bên nhìn Tô Trường Không đang suy nghĩ xuất thần, gã có chút do dự không biết mình có nên nhân cơ hội này ra tay hay không? Nhưng rất nhanh, gã đã đánh mất ý niệm này trong đầu. Bản thân Tô Trường Không không có sát ý, nếu gã ra tay tập kích, rất có khả năng sẽ không làm gì được Tô Trường Không, ngược lại còn chọc giận hắn.
Tô Trường Không phục hồi lại tinh thần, hắn quay đầu nhìn về phía Càn Duệ: "Bức vẽ phía dưới hồ nước này là Thần Ý đồ?"
Càn Duệ nghe vậy, cũng nhìn vào bên trong hồ nước, thấy được bức vẽ kén tằm kia. Gã do dự một chút, cuối cùng vẫn gật đầu: "Ừm. . . Là Thần Ý đồ, Thiên Tàm công Thần Ý đồ."
"Thiên Tàm công?" Tô Trường Không trong lòng vừa động.
Lúc trước, từ trong miệng Hoa Thiện y sư, hắn biết được Kỳ Thạch lão nhân có năng lực nối liền chân gãy, mạch đứt, nhưng hiển nhiên loại năng lực này vốn không thuộc phạm trù y thuật. Bởi vì dù y thuật có cao minh tới mức nào cũng không thể khiến tàn chi của người ta mọc lại, cho nên đây là một loại võ công, có năng lực khôi phục và chữa thương rất mạnh!
Chẳng lẽ Kỳ Thạch lão nhân luyện chính là môn Thiên Tàm công này?
"Phải chăng môn Thiên Tàm công này có thể giúp người ta nối liền mạch đứt?" Tô Trường Không lập tức dò hỏi Càn Duệ, ánh mắt hắn sáng quắc nhìn chằm chằm vào Càn Duệ.
Càn Duệ chính là đệ tử của Kỳ Thạch lão nhân, khẳng định là biết điểm thần dị của môn Thiên Tàm công này!
Càn Duệ do dự, nhưng bắt gặp ánh mắt nóng cháy của Tô Trường Không kia, rốt cuộc gã vẫn gật đầu nói: "Ừm. . . môn công pháp Thiên Tàm công này do tổ sư phái ta ngẫu nhiên đoạt được, cũng luyện đến cảnh giới cực kỳ cao thâm. Chính người đã khắc bức họa Thần Ý đồ kia vào trong Thiên Tàm động trước mắt này. Khi luyện Thiên Tàm công đến cảnh giới cao thâm, có thể tu ra Thiên Tàm chân khí, ngưng khí thành ti, có đủ loại huyền ảo. . . và nối liền kinh mạch đã đứt đoạn cũng không phải chuyện khó."
"Quả nhiên!"
Kỳ Thạch lão nhân có thể nối được kinh mạch đã đứt đoạn, vốn không phải dựa vào y thuật, mà vì lão tinh thông môn Thiên Tàm công này!
Nếu Kỳ Thạch lão nhân đã tọa hóa, không thể giúp hắn nối liền kinh mạch đã đứt, vì sao hắn không tự mình luyện nó? Chỉ cần luyện xong Thiên Tàm công, chính hắn cũng có thể tự nối kinh mạch cho mình?
Đương nhiên, Tô Trường Không cũng có lo lắng, hiện giờ kinh mạch hắn đã đứt đoạn, không luyện hóa được đan dược có dược lực quá mãnh liệt, cũng không luyện được võ công, hắn tu luyện Ngũ Cầm Hí đều dựa vào ý niệm tu hành.
Hắn có thể tu tập Thiên Tàm công dưới tình huống kinh mạch gãy lìa hay không, cũng là một vấn đề.
Nhưng vô luận như thế nào, cứ nếm thử một phen sẽ biết!
"Càn huynh, có khả năng ta cần tạm thời lưu lại ở trong này một phen." Tô Trường Không nhìn chằm chằm vào bức Thần Ý đồ được khắc dưới hồ nước, rồi mở miệng nói.
Trong lòng Càn Duệ cả kinh, gã lập tức hiểu được mục đích của Tô Trường Không. Đây là muốn tự mình tu thành Thiên Tàm công, sau đó tái tạo kinh mạch?
Nhưng không phải kinh mạch của hắn đã gãy lìa rồi sao? Kinh mạch gãy lìa, làm sao còn có thể tu ra Thiên Tàm chân khí?
Hơn nữa, trong Thiên Tàm động này chỉ có một bức Thần Ý đồ, không có nguyên bộ công pháp tương ứng để tu luyện, chỉ vẻn vẹn dựa vào một bức Thần Ý đồ, ngay cả nhập môn cũng khó, càng đừng nói tới tu luyện thành công!
Quan trọng nhất là, độ khó khi tu luyện môn Thiên Tàm công này vô cùng lớn, cũng có yêu cầu cực kỳ hà khắc với tu luyện giả.
Trong ngàn năm lịch sử của Linh Đạo tông, chỉ có ba người tu thành Thiên Tàm công, một là vị tổ sư Linh Đạo tông, người đã khắc nên bức Thần Ý đồ trước mắt, một là tông chủ Linh Đạo tông từ năm trăm năm trước, một chính là Kỳ Thạch lão nhân.
Thiên Tàm công vô vàn thần dị, và trong cả Linh Đạo tông, ngoại trừ Kỳ Thạch lão nhân, đám người tông chủ Hách Liên Nguyên, cũng như những trưởng lão, trước kia cũng từng thử đi tu luyện, nhưng tiến cảnh đều vô cùng chậm chạp, cuối cùng phải buông tha cho, chỉ một mình Kỳ Thạch lão nhân sở hữu thiên phú có chút bất phàm trên phương diện Thiên Tàm công, mới luyện ra thành quả.
Đừng nói không có nguyên bộ văn tự công pháp tu luyện, dù có ở đây và giao cho Tô Trường Không, cũng chưa chắc hắn đã có thể luyện thành. Hơn nữa dường như kinh mạch trên người Tô Trường Không đã gãy lìa…
Đủ các loại điều kiện gộp chung cùng một chỗ, khiến cho tình huống hắn muốn tu thành Thiên Tàm công đến trợ giúp chính mình tái tạo kinh mạch gần như là chuyện không có khả năng!
Càn Duệ cân nhắc ngôn từ một phen, khẽ ho khan rồi nói: "Tô tiên sinh, ta biết ngươi bức thiết muốn tái tạo, nối liền kinh mạch đã đứt, nhưng bên trong Thiên Tàm động này chỉ có một bức Thần Ý đồ, nếu không ngại chúng ta có thể đi gặp tông chủ trước? Ngươi bày tỏ hết thảy mọi chuyện, có lẽ tông chủ sẽ ngoại lệ cho ngươi phương pháp tu luyện Thiên Tàm công hoàn chỉnh. . ."
Càn Duệ này muốn Tô Trường Không chủ động đi gặp đám người Hách Liên Nguyên, như vậy phía gã có thể chiếm cứ thế chủ động, quyết định thế cục hiện giờ.
Tô Trường Không thoáng cân nhắc một chút, lập tức đánh mất ý niệm này trong đầu.
Suy cho cùng, hắn chỉ là một người ngoài, Thiên Tàm công kia lại chính là bí mật bất truyền của Linh Đạo tông, tuyệt đối không nhiều người có tư cách tu tập. Lại nói, các đại tông môn đều cực kỳ coi trọng võ công điển tịch nhà mình, đâu thể dễ dàng truyền cho một người ngoài như vậy?
Hơn nữa Tô Trường Không có tự mình hiểu mình, đúng là việc làm đêm nay của hắn không hợp quy củ, không tiện đưa ra ngoài ánh sáng. Hắn mạnh mẽ xâm nhập vào tông môn cấm địa của Linh Đạo tông, nếu như đi gặp Hách Liên Nguyên, dưới cơn giận dữ Hách Liên Nguyên kia trực tiếp ra tay, rút đao công kích cũng là điều cực kỳ bình thường, càng đừng nói tới chuyện đối phương đưa cho hắn Thiên Tàm công hoàn chỉnh!
Nhưng Tô Trường Không lại cực kỳ khát cầu đối với chuyện khôi phục kinh mạch. Trước mắt, đó mới là điều hắn cần làm nhất, còn những chuyện khác, cứ chờ khôi phục kinh mạch lại nói sau!