Từ lúc Hoa Thiện y sư vừa nhìn thấy Tô Trường Không, bằng vào kinh nghiệm nhiều năm y bệnh cứu người, lão đã phát hiện ra bước chân hắn phù phiếm, sắc mặt tái nhợt, là dấu hiệu có thương tổn bệnh tật trong người. Hôm nay Tô Trường Không đã ra tay chém giết từ trên xuống dưới Thiết Tâm môn, là thay trời hành đạo, cũng cứu mạng lão cùng với mười mấy nữ nhân mang thai khác.
Cho nên Hoa Thiện y sư muốn nhìn một chút xem bản thân có thể giúp được Tô Trường Không hay không.
Tô Trường Không biết Hoa Thiện y sư đã làm nghề y nhiều năm, y thuật bất phàm, nhưng cũng không cho rằng một y sư phàm tục có thể chũa trị được tổn thương kinh mạch đứt đoạn cho hắn. Bởi vì loại thương tổn này cũng không phải y thuật có thể trị xong.
Nó cũng như đứt tay, đứt chân vậy, dù y thuật có cao minh tới đâu cũng không có khả năng làm cho người ta đoạn chi trọng sinh, đoạn mạch trọng tố (mọc lại chân tay gã, nối lại kinh mạch đã đứt lìa)!
"Được rồi." Nhưng nghĩ là nghĩ như vậy, cuối cùng Tô Trường Không vẫn gật gật đầu, để cho Hoa Thiện y sư nhìn xem cũng không trì hoãn bao nhiêu thời gian.
Tô Trường Không vươn một bàn tay đến, Hoa Thiện y sư cũng vươn bàn tay phủ đầy nếp nhăn của mình ra, ngón tay đặt tại mạch môn (vị trí bắt mạch của đại phu, nằm dưới gốc ngón tay cái nửa tấc ~ 1,8 cm) trên tay Tô Trường Không.
"Ngươi. . . hơn phân nửa trong số mười hai chủ kinh mạch đều gãy lìa? Những kinh mạch khác cũng đứt đoạn vô số. Đây tuyệt đối đã biến thành phế nhân rồi! Vì sao ngươi lại chịu thương tổn khủng khiếp như thế?" Không quá lâu sau, vẻ kinh ngạc trên mặt Hoa Thiện y sư càng ngày càng đậm, lão không nhịn được cả kinh nói.
Hoa Thiện y sư thông qua bắt mạch, cảm thụ mạch đập cũng có thể dò xét ra khí tức Tô Trường Không vô cùng suy yếu, mà căn nguyên của nội tức hỗn loạn đó, chính là hơn phân nửa chủ yếu kinh mạch trên thân thể đều tổn hại gãy lìa. Thương tổn bậc này, nếu đổi làm một người bình thường, chắc chắn phải nằm trên giường hàng năm không dậy nổi, ăn cơm cũng cần có người bón!
Nhưng thanh niên mặc hắc y trước mắt này, chẳng những hành tẩu tự nhiên, còn giết sạch hơn một ngàn võ giả từ trên xuống dưới trong Thiết Tâm môn? Chuyện này có chút không thể tưởng tượng nổi, Hoa Thiện y sư nghĩ mãi mà không đoán ra, rút cuộc vì sao hắn lại chịu thương tổn kinh khủng tới mức này!
Tô Trường Không thu tay lại, lạnh nhạt nói: "Đúng là thương thế của ta không nhẹ, nhưng cũng không phải là phế nhân."
"Ta không có ý này. . ." Hoa Thiện y sư ân hận nói, vừa nãy bởi vì lão quá khiếp sợ mà có chút lỡ lời.
"Không có việc gì, tại hạ cáo từ trước." Tô Trường Không tự nhiên sẽ không qoán trách, ghi hận Hoa Thiện y sư chỉ vì một câu nói lỡ. Hắn lắc đầu, chuẩn bị rời đi.
"Chờ một chút. . . ta không chữa được tổn thương cho ngươi, nhưng ta biết một kỳ nhân, hắn có thể trị!"
Mà Hoa Thiện y sư lại lần nữa gọi Tô Trường Không quay lại. Những lời lão nói ra lập tức khiến Tô Trường Không vội vàng ngừng bước, đột nhiên xoay người nhìn về phía Hoa Thiện y sư, có chút khó mà tin nổi.
Tô Trường Không tiếp xúc cùng Hoa Thiện y sư không nhiều lắm, nhưng lại biết Hoa Thiện y sư tuyệt đối không phải loại người nói lời gian dối.
Nói như vậy, nghĩa là Hoa Thiện y sư thực sự quen biết người có thể trị liệu loại thương tích kinh mạch đứt đoạn này của hắn!
Không thể nghi ngờ, chuyện này đã khiến từ đáy lòng Tô Trường Không, người đã chịu đủ nỗi khổ do kinh mạch gãy lìa trong suốt một năm nay, dâng lên một luồng hi vọng!
Hi vọng khôi phục đến đỉnh phong.
"Xin hỏi người nọ là người phương nào?" Tô Trường Không lập tức nhìn về phía Hoa Thiện y sư, mở miệng dò hỏi.
Hoa Thiện y sư đã bắt mạch cho Tô Trường Không, cũng biết hắn bị thương nghiêm trọng tới mức dược thạch nan y, nhưng lão lại nói mình quen biết người có thể trị liệu cho hắn. Hơn phân nửa là có người này thật, lão không hề lừa gạt hắn!
Hoa Thiện y sư nhìn thấy ánh mắt lửa nóng của Tô Trường Không, cũng không thừa nước đục thả câu, nhanh chóng nói: "Khi lão phu còn trẻ, chừng năm sáu mươi năm về trước, có đi qua Trung châu một chuyến. Trong lúc dạo chơi học y tại Trung châu, ở một ngày nào đó khi ngang qua một mảnh núi sâu rừng già, đã gặp được một người đang luyện võ."
"Người này công lực thâm hậu. Dưới ánh trăng chiếu rọi, tựa như đã kết thành một cái kén tằm có sinh mệnh, nhưng hắn gặp phải nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma. Ta do dự một hồi, cuối cùng cũng ra tay giúp đỡ, cuối cùng đã giúp đối phương vượt qua cửa ải khó khăn." Trong mắt Hoa Thiện y sư tràn đầy hồi ức, vị kỳ nhân trong miệng lão vừa nãy, chính là người lão ngẫu nhiên gặp được thời còn trẻ.
"Vị kỳ nhân này chẳng những công lực thâm hậu, lại có học vấn uyên bác, cầm kỳ thư họa, y thuật võ đạo mọi thứ đều tinh thông. Hắn tự xưng là 'Kỳ Thạch lão nhân'. Ta cùng với hắn trò chuyện với nhau thật vui, tham thảo y thuật dược lý, được lợi rất nhiều."
"Lại nói, trên đường ta phát hiện vị Kỳ Thạch lão nhân này nắm giữ một loại năng lực vô cùng kỳ lạ. Hôm đó, có hai con sư tử hổ báo tranh đấu với nhau, một con sư tử trong đó bị con hổ cắn đứt một chân, nhưng Kỳ Thạch lão nhân đã nối lại cái chân cho con sư tử nọ. Chỉ dùng có mấy ngày thời gian, con sư tử đứt chân nọ lại có thể chạy nhảy tự nhiên. Thật là thần kỳ! Hiển nhiên, lấy năng lực của hắn, nhất định có thể giúp ngươi nối liền kinh mạch đã đứt!"
Hoa Thiện y sư nói, kể cho Tô Trường Không nghe sự tích về vị Kỳ Thạch lão nhân trong miệng lão kia.
"Có thể nối liền cẳng chân đã gãy cho động vật? Sau đó còn hoạt động tự nhiên?" Tô Trường Không nghe vậy, con mắt cũng sáng lên.
Một chân bị trực tiếp chặt đứt, lại muốn nối liền, thật không dễ dàng, nhất định phải nối liền toàn bộ kinh mạch bên trong. Vị Kỳ Thạch lão nhân kia có thể nối liền cái chân bị cắn đứt cho con sư tử nọ, còn khiến nó chạy nhảy tự nhiên, chuyện này cho thấy hơn phân nửa Kỳ Thạch lão nhân kia cũng có thể giúp hắn nối liền kinh mạch gãy lìa trong cơ thể!
Chỉ cần hắn tìm được Kỳ Thạch lão nhân này, lại có thể mời đối phương ra tay giúp đỡ, chắc hẳn Tô Trường Không có thể nối liền kinh mạch, trở về đỉnh phong!
Về phần có thể mời được Kỳ Thạch lão nhân hỗ trợ hay không, vẫn có tỷ lệ rất lớn, dù sao đối với Kỳ Thạch lão nhân, giúp hắn nối liền kinh mạch chỉ là chuyện phí chút tinh lực, trên thực tế bản thân lão không hề tổn thất cái gì.
Cùng lắm thì Tô Trường Không trả giá một chút, cho lão nhiều chỗ tốt hơn, không cần biết là tiền tài, hay bảo vật quý giá, thật chí là Yêu Ma Tinh Hạch trân quý dị thường, Tô Trường Không cũng nguyện ý bỏ ra. Hắn tin tưởng Kỳ Thạch lão nhân cũng sẽ không từ chối chỗ tốt đưa tới tận cửa!
Ngay lập tức, Tô Trường Không dò hỏi: "Xin hỏi người, vị Kỳ Thạch lão nhân này đang ở nơi nào? Ta phải đi tới đâu mới có thể tìm được hắn?"
"Lúc ấy khi chúng ta chia lìa, Kỳ Thạch lão nhân nói rằng hắn là người của Linh Đạo tông ở tại Chu Lăng sơn, Trung châu, còn dặn dò ta nếu có rảnh, có thể tới Linh Đạo tông tìm hắn." Hoa Thiện y sư báo vị trí của Kỳ Thạch lão nhân cho Tô Trường Không.
Ai có KP đẩy cho t nhoa...Chi tiết trên thông báo...