"Phốc!"
Ma Ảnh không hề né tránh, để mặc cho một đao này dễ dàng xẹt qua cổ, làm cái đầu của gã bay lên cao cao, nhưng nó cũng chỉ bay được chừng nửa thước, đã có một chuỗi yêu lực ngưng kết thành sợi tơ gắt gao túm chặt lấy nó, rồi một lần nữa dính hợp cùng phần cổ không đầu, không thương tổn dù chỉ một sợi tóc.
Ma Ảnh thừa nhận một đao này của Tô Trường Không, chỉ nhằm mục mô phỏng theo chiêu thức của hắn mà thôi.
Lại nói, yêu thuật của Ma Ảnh cũng có hạn chế, phải chờ cho người đối diện ra tay trước, gã mới có thể mô phỏng theo.
Yêu thuật phát động, chỉ trong nháy mắt Ma Ảnh đã mô phỏng ra Trảm Thiết Đao Pháp của Tô Trường Không, yêu khí ngưng tụ bên hông, hóa thành một thanh trường đao tối đen tương tự như vậy, bàn tay gã cũng nắm ở phía trên chuôi đao.
"Ta muốn cho ngươi. . . Tuyệt vọng!" Bóng mờ bao phủ gương mặt Ma Ảnh tràn đầy dữ tợn.
Gã thích nhất là nhìn thấy ngay lúc địch nhân dùng hết toàn lực, lại phát hiện không cần biết bản thân bọn họ sử dụng loại chiêu thức nào, gã đều có thể dễ dàng mô phỏng lại, cuối cùng tuyệt vọng mà chết trong tay gã!
"Xuy!"
Ma Ảnh chém ra một đao, một đao này giống chiêu thức mà Tô Trường Không vừa xuất ra như đúc, bất kể là lực lượng hay là tốc độ, đều chỉ có một không có hai, tựa như gã chính là một loại kính tượng của Tô Trường Không vậy.
Tô Trường Không đối mặt với một đao do Ma Ảnh chém tới, sắc mặt vẫn rất bình tĩnh, một cơn gió nhẹ thổi đến, bàn tay đang nắm chuôi đao của hắn, nhìn như tùy ý chém ra một đao, nghênh đón công kích của Ma Ảnh!
Nhưng một đao này chém ra lại mang theo một loại cảm giác thuận theo đại thế, không thể chống đỡ!
"Xuy!"
Hai thanh trường đao va chạm, gần như là bẻ gãy nghiền nát, yêu khí ngưng tụ thành trường đao trong tay Ma Ảnh, gãy vụn trong nháy mắt. Nhưng một đao này dư thế không kiệt, tựa như vừa cắt qua một lớp giấy mỏng manh, xẹt qua ngực Ma Ảnh, chém nát cơ thể gã.
“Làm. . . Làm sao có thể?"
Giờ khắc này, Ma Ảnh có chút mờ mịt. Gã cảm nhận được nỗi đau đớn khi bị chém nứt ra đang lan tràn trong cơ thể nhưng vẫn khó có thể tin nổi
Rõ ràng gã đã dùng yêu thuật mô phỏng theo đao pháp của Nhân tộc này, về tốc độ và lực lượng hẳn phải ngang bằng, không phân cao thấp với đối phương mới đúng, nhưng kết quả lại là sau một va chạm đã bị đối phương nghiền áp trong nháy mắt?
"Quả nhiên. . . Hắn khó có thể mô phỏng theo đao thế của ta!"
Tô Trường Không vừa dễ dàng xuất ra một đao chém phần ngực Ma Ảnh dùng để ngăn cản thành hai đoạn, hắn lập tức hiểu rõ tình huống vừa xảy ra.
Cũng như hắn đã đoán trước, yêu thuật của Ma Ảnh chỉ có thể mô phỏng theo năng lực trên phương diện thân thể nhưng đao thế lại thuộc về tinh thần, phương diện cảnh giới, Ma Ảnh không thể mô phỏng theo!
Liêu trảm!
Tô Trường Không vừa xuất một đao, ngay sau đó lại chém ra đao thứ hai.
Một đao từ dưới mà lên.
Một đao này vẫn bình tĩnh vô cùng, vẫn không hề dùng tới đao cương, thậm chí còn không động tới chân khí, chỉ là một đao vô cùng đơn giản, nhưng có hình thành đao thế.
Chỉ trong khoảng thời gian rất ngắn, thân hình Ma Ảnh bị trảm nứt ra đã nhanh chóng khép lại như cũ. Gã đối mặt với một đao này của Tô Trường Không, lại như kính tượng (ảnh trong gương), thi triển ra đao pháp y hệt như vậy, nhưng là từ trên cao bổ xuống, chèn ép về phía Trảm Thiết đao của Tô Trường Không!
"Xuy!"
Nhưng trong nháy mắt khi va chạm, trường đao yêu khí trong tay Ma Ảnh lại gãy lìa, lưỡi dao lướt qua bụng Ma Ảnh, lướt qua hàng chân mày của gã, một miệng vết thương thật lớn hiện lên, rách toang bụng của gã, thậm chí còn có thể thấy rõ ràng những cơ quan nội tạng đang hoạt động ở bên trong.
"Sao. . . Sao có thể như vậy?" Ma Ảnh tuyệt đối không thể nào tin nổi, rõ ràng đều là loại đao pháp đó, vì sao Tô Trường Không lại đánh ra chiêu thức mạnh hơn gã?
Đã vậy còn gần như là nghiền áp, nếu không có thân thể bất tử, gã đã mất mạng rồi!
"Xuy xuy xuy!"
Tô Trường Không vung Trảm Thiết đao, chém ngang, liêu trảm, tích trảm, từng chiêu từng thức chỉ đơn giản là bổ chém, cũng không có chút biến hóa thần kỳ nào, càng không vận dụng đao cương, nhưng uy lực lại mạnh đễ đáng sợ.
Ma Ảnh đối diện liên tục vung đao đón đánh, nhưng lại bị dễ dàng nghiền áp, thân thể bị chém nứt ra rồi không ngừng khép lại.
Một đao lại một đao, mỗi một đao đều có thể chặn ngang chặt đứt thân hình Ma Ảnh, đều có thể chém đối phương thành hai nửa từ khoảng giữa, tuy ngay sau đó, thân hình Ma Ảnh sẽ khép lại ngay lập tức, nhưng Tô Trường Không lại biết thân thể bất tử của yêu ma là có cực hạn. Mỗi một lần bị thương đều sẽ hao tổn năng lượng bản thân, một khi đạt đến cực hạn, chúng vẫn chết như thường!
Mà đối với Tô Trường Không, áp lực khi xuất đao không dùng tới chân khí, đao cương như vậy là cực nhỏ nhưng lại có thể ẩn giấu, không cho Ma Ảnh mô phỏng và vận dụng theo đao cương của hắn.
Yếu, quá yếu!
Ma Ảnh này dùng yêu thuật mô phỏng theo đao pháp của hắn, nhưng Tô Trường Không có đao thế, hoàn toàn là đơn phương nghiền áp, không chút áp lực đã dễ dàng chém đứt thân thể đối phương, cũng dễ dàng tới mức chẳng làm Tô Trường Không cảm nhận được một chút lạc thú khi chiến đấu nào.
Tựa như một người trưởng thành bắt nạt một hài đồng mới được vài tuổi vậy.
"Ngươi yếu quá! Một năm đi qua, chẳng lẽ ngươi vẫn luôn nhàn rỗi, rong chơi, không có một chút tiến bộ nào sao?" Tô Trường Không vừa dễ dàng xuất ra một đao chém xuống đầu Ma Ảnh, không nhịn được mở miệng hỏi.
Lời này vừa nói ra, con mắt Ma Ảnh cũng trở nên đỏ ửng. Ngày trước, thanh niên trước mắt này vẫn bị gã coi là con kiến.
Trong suy nghĩ của gã, bản thân đã dung hợp hoàn toàn với Yêu Ma Tinh Hạch, cũng tương đương với thoát thai hoán cốt, giỏi hơn cái gọi là thiên tài võ đạo của Nhân tộc rất nhiều, tốc độ tiến bộ cực nhanh, không võ giả nào có thể sánh bằng.
Bởi vậy gã căn bản không đặt Nhân tộc nhỏ yếu hơn bản thân này vào trong mắt. Đã nhỏ yếu hơn gã, cũng có nghĩa là không có khả năng mạnh hơn gã, tốc độ tiến bộ của hai bên không cùng một cấp bậc.
Nhưng chỉ gần một năm mà thôi, thanh niên mặc hắc y này lại có thể nhẹ nhàng hời hợt lại giết cho gã thất bại nặng nề, không có chút lực đánh trả nào.
Tại khoảnh khắc này, yêu thuật mà gã vốn lấy làm kiêu ngạo, lại như đã mất đi hiệu lực, chẳng mang tới một chút tác dụng nào.
Chẳng lẽ một trận chiến lần trước Tô Trường Không vẫn cố ý giấu giếm?
"Ta làm thịt ngươi! Hóa Ý Ma Hình Công!" Ma Ảnh điên cuồng gầm lên, trái tim gã đập kịch liệt, một luồng lực lượng thuộc loại yêu ma bùng nổ lan tràn.
Vốn dĩ toàn thân gã đều được một tầng bóng mờ bao phủ, tương xứng với thân hình, lúc này, nó lại đang nhanh chóng bành trướng lên, thân thể bắt đầu vặn vẹo kịch liệt, bề ngoài biến dạng cực lớn.
Chỉ trong thời gian ngắn, trên đầu Ma Ảnh bỗng mọc ra hai cái sừng, thân cao gần trượng, triệt để biến thành một tiểu cự nhân với đầu trâu, móng trâu, cơ bắp nổi cuồn cuộn!