Một phương là Hồng Chấn Tượng, đệ nhất cao thủ của Đại Phong châu thành, một phương là yêu võ giả đã dung hợp hoàn toàn Yêu Ma Tinh Hạch, hai phương đại chiến khó mà tách rời, đánh cho cây cối hoa cỏ phụ cận đổ rạp, gãy nát.
Nhưng những người đang có mặt, dù là Bùi Dương cũng có thể nhìn ra, tình trạng này càng kéo dài thì Hồng Chấn Tượng càng bất lợi.
Dưới tình huống chiến lực ngang nhau, Nhân tộc võ giả tuyệt đối không thể bằng yêu ma có thân thể bất tử!
"Đùng!"
Cả Hồng Chấn Tượng lẫn Bùi Dương, trong lòng đều lo lắng, nặng nề. Mà vào lúc này, một âm thanh nổ tung ra tựa như lôi đình. âm thanh nhanh, mà tiễn còn nhanh hơn!
Cùng lúc âm thanh ấy truyền đến tai mọi người, một mũi tên giống hệt sao băng, mang theo phong lôi chi thế vượt qua khoảng cách thật xa, hung hăng cắm thẳng vào ngực Ma Ảnh
"Ầm vang!"
Mũi tên được luyện chế từ Tinh Văn Kim, chịu tải được đao cương, phát ra một tiếng nổ tung đinh tai nhức óc, cả người Ma Ảnh tựa như vừa bị đại pháo đánh trúng, lồng ngực nổ tung, xuất hiện một lỗ hổng có kích cỡ bằng cái chậu rửa mặt, thân hình bay ngược về phía sau, đập thật mạnh xuống mặt đất!
“Hả?"
Biến cố bất ngờ này khiến tất cả mọi người ở đây đều rơi vào sửng sốt.
"Tô lão đệ?" Tiễn thuật kinh người này, khiến Hồng Chấn Tượng lập tức hiểu được người tới là ai. Và suy đoán này làm gã có chút kinh ngạc!
"Hồng thống lĩnh, có yêu ma muốn săn giết. Vì sao có loại chuyện tốt này lại không gọi ta? Huynh có chút vô tâm quá mức nha! Chẳng lẽ huynh muốn độc chiếm tất cả tinh hạch của yêu ma sao?" Cách đó không xa, vang lên một âm thanh, Tô Trường Không cầm Tinh Văn Kim cường cung trong tay chậm rãi đi tới, hắn nhìn về phía Hồng Chấn Tượng, mở miệng cười nói.
"Này. . ." Tâm trạng Hồng Chấn Tượng có chút phức tạp.
Trước đó, gã đã biết một trận chiến này vô cùng hung hiểm, bởi vậy mới không muốn liên lụy tới Tô Trường Không. Nhưng không biết Tô Trường Không lại biết được tin tức này từ nơi nào rồi trực tiếp đến đây?
Lần trước Tô Trường Không từng giao thủ với Ma Ảnh này, khẳng định là hắn biết đối mặt với hai tên yêu ma ấy sẽ cực kỳ nguy hiểm. Nhưng hắn vẫn quyết định đến đây. Chuyện này không khỏi khiến Hồng Chấn Tượng vô cùng cảm động, gã biết bản thân không có nhìn lầm người!
"Tô Thái Lai, là Tô Thái Lai! Hắn lại đến đây?" Mà trước mắt Bùi Dương cũng trở nên sáng ngời.
Lại nói, chỉ có hai người ở Đại Phong châu thành biết Tô Trường Không này chính là một vị cao thủ thần bí sâu không lường được, một người là gã, còn một người khác là Hồng Chấn Tượng.
Bùi Dương đã trả giá không ít vì Tô Trường Không, nhằm bồi dưỡng hắn, thỏa mãn nhu cầu của hắn.
"Nhưng thêm một Tô Thái Lai. . . Có thể thay đổi cục diện sao?" Bùi Dương không khỏi lo lắng nghĩ thầm.
Dù Tô Trường Không có mạnh hơn nữa cũng không có khả năng mạnh hơn Hồng Chấn Tượng được. Đã vậy, bên đối phương vẫn còn một tồn tại sâu không lường được là Hồng âm kia!
Trong lòng Hồng Chấn Tượng đầy cảm động, nhưng gã cũng biết hiện giờ không phải thời điểm nhiều lời, lập tức mở miệng nói: "Tô lão đệ, đệ tới đối phó Ma Ảnh này, ta đến đối phó Hồng m!"
Hiện giờ Trường Không đã đến đây, quả thật đã giải quyết được tình trạng khẩn cấp trước mắt, khiến cho Tô Trường Không bám trụ Ma Ảnh, còn gã dùng toàn lực giải quyết Hồng m, sau đó lại cùng Tô Trường Không liên thủ đối phó Ma Ảnh.
Đây là cơ hội để chiến thắng.
"Được." Tô Trường Không trả lời ngắn gọn một câu.
"Ngươi muốn chết. . . Ngươi muốn chết!" Ma Ảnh bò dậy từ dưới mặt đất, lỗ hổng trước ngực đã nhanh chóng khép lại, hoàn hảo không tổn hao gì, chỉ là lúc này gã đang giận tím mặt, trong ánh mắt lóe ra huyết quang chói mắt, sát ý sôi trào, cất giọng khàn khàn gầm lên.
Đối với Tô Trường Không, kẻ vừa nhúng tay tập kích chính mình, không thể nghi ngờ rằng Ma Ảnh đã giận tới đỉnh điểm rồi.
Từ khi Tô Trường Không bắn ra một mũi tên kia, Ma Ảnh cũng nhận ra đối phương chính là kẻ mặc giáp màu bạc đã từng giao thủ với gã trước kia.
Ma Ảnh căn bản không có đặt Tô Trường Không vào trong lòng. Lúc trước hắn đã yếu ớt hơn gã, hiện giờ lại càng không có khả năng sẽ mạnh hơn gã, nhưng con kiến không biết sống chết này lại vẫn dám xuất hiện ở trước mặt gã?
“Rất thú vị, vậy ta cũng nên hoạt động gân cốt một chút. Bùi châu chủ, ngươi tránh xa một chút." Khóe miệng nam tử Hồng âm mặc hồng y yêu dị kia, khẽ cong lên, sau đó đứng lên khỏi tảng đá.
Một con kiến cũng dám đến nơi đây? Vậy cứ để Ma Ảnh giải quyết hắn đi!
Bùi Dương cắn răng, sau đó lắc mình lùi về phía sau. Gã biết đối phương không hề sợ hãi, chỉ không định giết gã vì cân nhắc tới thân phận của gã mà thôi.
"Ầm vang long!" Theo Hồng âm đứng dậy, tầng nham thạch cao bằng nửa người ở dưới chân gã bỗng rung chuyển dữ dội, sau đó biến thành phấn vụn.
Một luồng yêu khí kinh khủng đến mức tận cùng từ thân hình Hồng âm bay thẳng lên, khiến cho mái tóc đen trên đầu gã bay múa, đôi con ngươi trong mắt cũng dựng thẳng lên, biến thành màu đỏ nhạt!
"Mạnh… Mạnh vô cùng!" Ánh mắt Hồng Chấn Tượng trở nên ngưng trọng trước nay chưa từng có.
Hồng âm này quá mạnh, chỉ mạnh chứ không hề kém hơn Ma Ảnh, là kình địch chân chính với gã, nhưng hiện giờ, gã chỉ có liều mạng dốc hết toàn lực chiến một trận mà thôi!
"Oanh!"
Khí huyết trong cơ thể Hồng Chấn Tượng như núi lửa bùng nổ, một chiếc Hồng Lô khổng lồ ngưng thực lơ lửng trên đỉnh đầu, hỏa diễm nóng cháy sôi trào, đó là biểu hiện của khí huyết đã được luyện đến mức tận cùng!
Hai đại cường giả đại chiến trong Hắc Chiểu lâm.
Tình thế hết sức căng thẳng, chạm vào là bùng nổ!
"Hưu!"
Mà bên kia, Ma Ảnh bỏ qua Hồng Chấn Tượng, điên cuồng xông về phía Tô Trường Không, đồng thời hai tay nắm chặt, yêu khí màu đen ở trong tay gã ngưng tụ thành một cây đại cung. Gã lập tức giương cung cài tên, một mũi tên được hình thành từ yêu khí tối đen nổ bắn ra ngoài, đúng là Phong Lôi Tiễn Thuật!
Ma Ảnh có thể dễ dàng mô phỏng theo Phong Lôi Tiễn Thuật của Tô Trường Không, lại dùng chính công kích này để đáp trả.
"Nhân tộc! Ta muốn cho ngươi hiểu được ngươi này chỉ con kiến nhỏ bé!" Ma Ảnh phát ra tiếng gầm đầy điên cuồng.
Hưu hưu hưu!
Tô Trường Không không chút do dự, cũng giương cung cài tên, từng mũi tên bắn xẹt qua bàn tay hắn. Dưới dây cung thúc đẩy, cảnh giới Phong Lôi Liên Châu gia trì, từng mũi tên mang theo phong lôi chi thế, xẹt qua như sao băng.
"Oanh oanh oanh!"
Ngay lập tức, từng mũi tên bành trướng trong không khí, phát ra âm thanh lôi đình nổ tung, cùng với kình phong vỡ nát, thổi quét bát phương, làm cây cối chung quanh tung tóe gãy lìa.
Không phân cao thấp sàn sàn như nhau!
"Dùng tiễn pháp không đối phó được hắn." Tình huống này cũng nằm trong dự đoán của Tô Trường Không.
Hắn dứt khoát thu hồi Tinh Văn cung, cõng ở trên lưng, nhìn chăm chú về phía Ma Ảnh đang nhanh chóng tiếp cận, thế địch nhân xông tới vô cùng hung mãnh. Trong con ngươi Tô Trường Không hiện lên một mảnh lạnh như băng.
"Xuy!"
Hắn đặt bàn tay lên chuôi Trảm Thiết đao bên hông, tiến lên một bước, Trảm Thiết đao thoát khỏi vỏ đao trói buộc, mang theo một luồng hàn mang màu bạc, chém về phía cổ Ma Ảnh.
Một đao này hắn không hề dùng tới đao cương, chính là một đao vô cùng đơn giản.