"Đông đông đông!" Ngoài phòng vang lên tiếng đập cửa.
"Là Hồng Chấn Tượng." Rõ ràng Tô Trường Không đang ở cách rất xa nhưng hắn lại có thể căn cứ theo tiếng đập cửa mạnh mẽ hữu lực ấy để phán đoán người bên ngoài chính là Hồng Chấn Tượng.
Quả nhiên, khi Tô Trường Không mở cửa lớn ra, đã thấy Hồng Chấn Tượng ăn mặc cực kỳ khiêm tốn đang đứng bên ngoài.
"Huynh tiến vào ngồi đi." Tô Trường Không mời Hồng Chấn Tượng tiến vào trong phòng.
Trong phòng, Hồng Chấn Tượng lộ vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tô Trường Không từ trên xuống dưới: "Ta có cảm giác khí chất của đệ đã thay đổi rất nhiều so với lần trước chúng ta gặp mặt. . . Chẳng lẽ đệ vừa đột phá?"
"Ừm, khí huyết của ta đã lột xác." Nếu Hồng Chấn Tượng đã nhìn ra, Tô Trường Không cũng không giấu giếm gã. Tâm trạng hiện giờ của hắn rất thoải mái, hơi hơi gật đầu.
Lại nói, loại đột phá lớn nhất của Tô Trường Không, cũng không phải là bước vào cảnh giới Khí Huyết Hồng Lô, mà là phương diện tiềm năng lột xác!
"Thật tốt quá! Đệ bước vào cảnh giới Khí Huyết Hồng Lô, đã là cao thủ đỉnh cao nhất của Đại Phong châu thành rồi, tuyệt đối có thể tung hoành ngang dọc! Chúc mừng chúc mừng!" Nghe vậy, Hồng Chấn Tượng cũng cảm thấy vui vẻ thay Tô Trường Không.
Tuy gã khiếp sợ vì loại tốc độ đột phá của Tô Trường Không nhưng cũng hiểu lấy thiên phú của hắn, bước vào cảnh giới Khí Huyết Hồng Lô vốn là chuyện lý sở ứng đương (chuyện chưa xảy ra nhưng đã biết được kết quả rồi), chẳng qua chỉ là thời gian vấn đề thôi.
Phải biết rằng, có rất nhiều người đều bị kẹt lại ở cửa ải trước mặt, liên tục đột phá lại liên tục thất bại, mãi cho đến khi bản thân cũng đánh mất tin tưởng, cuối cùng suy sụp mà buông xuôi.
Tô Trường Không mời Hồng Chấn Tượng tiến vào phòng khách ngồi. Hắn rót cho Hồng Chấn Tượng một ly trà, sau đó không nhịn được tò mò hỏi: "Hồng thống lĩnh, chẳng lẽ tồn tại mạnh nhất ở Đại Phong châu thành chúng ta, chính là võ giả Khí Huyết cảnh sao?"
Tô Trường Không rất tò mò về tầng phía trên Khí Huyết cảnh.
Hiện giờ hắn đã đạt tới Khí Huyết thập biến, tuy vẫn còn một khoảng cách không nhỏ mới đến Khí Huyết thập nhị biến đỉnh phong, nhưng với hắn, khoảng cách kia chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Hắn chắc chắn rằng Khí Huyết cảnh vốn không phải điểm cuối của võ giả, phía trên Khí Huyết cảnh vẫn còn cảnh giới còn cao hơn nữa!
"Đúng là ở Đại Phong châu thành chúng ta. . . vốn là như thế, vẫn chưa có người nào mở ra Thiên Mạch chính thức trở thành Tiên Thiên võ giả." Hồng Chấn Tượng gật đầu, khẳng định suy đoán của Tô Trường Không.
"Mở ra Thiên Mạch? Tiên Thiên võ giả?" Tô Trường Không cũng nghe được hai từ quan trọng trong lời Hồng Chấn Tượng nói!
"Cái gọi là Thiên Mạch, tức là chủ kinh mạch trong thân thể con người lột xác! Thân thể con người có mười hai nhánh chủ kinh mạch, chúng kết nối tất cả các kinh mạch khác bên trong cơ thể con người, cũng là điểm ảo diệu của nhân thể! Nếu có thể làm một chủ kinh mạch lột xác thành Thiên Mạch, cũng có thể cảm ứng được thiên địa linh khí, sau đó luyện tinh hóa khí, đạt đến cảnh giới kỳ diệu ngưng tụ nên Thiên Địa Nhân tam hoa!" Hồng Chấn Tượng có chút hướng tới nói.
Phía trên Khí Huyết cảnh chính là Tiên Thiên cảnh!
Sau khi Tiên Thiên võ giả mở ra Thiên Mạch, có thể cảm ứng được thiên địa linh khí tồn tại, gia tăng thêm một loại tài nguyên luyện hóa, làm bản thân trở nên mạnh mẽ! Không phải Khí Huyết cảnh có thể sánh bằng!
Ở giữa thiên địa, có linh khí tồn tại. Linh khí làm dịu vạn vật, thai nghén ra cỏ cây sinh linh, nhưng linh khí này lại không phải thứ mà người bình thường có thể cảm nhận được. Điểm khác biệt lớn nhất của Tiên Thiên võ giả xuất hiện ngay tại thời khắc bọn họ mở ra Thiên Mạch. Từ đó, những người này có thể cảm ứng, luyện hóa thiên địa linh khí, ngưng tụ Thiên Địa Nhân tam hoa, đạt được thoát thai hoán cốt!
Tô Trường Không cũng không khỏi kinh hãi.
Đoán Thể cảnh, Khí Huyết cảnh, đều phải dựa vào ngoại vật làm mạnh mẽ bản thân, mà Tiên Thiên võ giả lại có thể tiếp xúc với thiên địa linh khí.
Giữa ba tầng thứ này có sự khác biệt hẳn về bản chất.
Nhưng hắn lại không nhịn được hỏi: "Hồng thống lĩnh, nhiều năm trước kia, huynh đã đạt đến Khí Huyết thập nhị biến, chẳng lẽ lấy thiên phú cảu huynh vẫn không đột phá được để tiến vào Tiên Thiên cảnh sao?"
Khẳng định là đạt tới Tiên Thiên cảnh vô cùng khó khăn, nhưng Hồng Chấn Tượng này tuyệt đối là một thiên tài võ đạo. Nhưng ngay cả thiên tài như gã cũng không thể bước vào Tiên Thiên cảnh, thì trên thế gian này có bao nhiêu người đủ khả năng bước vào cảnh giới ấy đây?
Nghe vậy, Hồng Chấn Tượng có chút bất đắc dĩ nói: "Chuyện này không liên quan gì tới thiên phú cả. . . Cái gọi là tiên thiên, là một loại thể chất. Ví dụ như lúc con người còn ở trong bụng mẹ, cơ thể sẽ ẩn chứa một chút Tiên Thiên chi khí, nhằm thai nghén ra trí tuệ và sinh mệnh, nhưng vừa sinh ra, tiếp xúc với những tạp chất không thuần khiết, không sạch sẽ trên thế gian, sẽ khiến Tiên Thiên chi khí này biến mất. Bởi vậy, muốn đạt tới Tiên Thiên cảnh, cần phải luyện hóa Tiên Thiên chi khí, làm thân thể trở về Tiên Thiên chi thể! Như thế mới có thể mở ra Thiên Mạch, cảm ứng được thiên địa linh khí!"
"Mà Tiên Thiên chi khí quá mức thưa thớt. Ta nghe nói ở một vài nơi sơn linh thủy tú, sẽ có Tiên Thiên chi khí sinh ra, nhưng chúng đều bị các thế gia, tông môn lánh đời chiếm cứ cả rồi. Mỗi khi Tiên Thiên chi khí xuất hiện, đều sẽ bị bọn họ thu lại, làm sao còn đến lượt người ngoài? Bên trong Đại Viêm hoàng thất cũng nắm giữ động thiên phúc địa cùng loại với sơn linh thủy tú, có Tiên Thiên chi khí, nhưng chỉ ưu tiên cho tộc nhân của mình sử dụng. . . Trừ phi. . . Ai. . ."
Hồng Chấn Tượng thở dài, lại giảng cho Tô Trường Không nghe những điều mà hắn không biết.
Nói như vậy, Hồng Chấn Tượng không thể mở ra Thiên Mạch vốn không phải do thiên phú của gã không đủ, mà bởi vì thân thể của gã không phải là tiên thiên chi thể.
Tiên Thiên chi khí, đây là bảo vật do thiên địa đản sinh ra, quá mức thưa thớt, vừa xuất hiện đã bị thế gia, hoàng tộc, tông môn lánh đời thu vào trong túi. Bản thân bọn họ cũng không đủ dùng, sao có thể tới lượt loại võ giả xuất thân từ gia đình bình thường như Hồng Chấn Tượng?
Trừ phi Hồng Chấn Tượng lập được công lao to lớn cho Hoàng thất, hoặc là thề vĩnh viễn trung thành với bọn họ, mới có thể được Đại Viêm Hoàng thất ban cho một luồng Tiên Thiên chi khí, nhưng còn phải xem gã có đủ tư cách hay không.
Nói cách khác, muốn có được Tiên Thiên chi khí cũng chỉ có thể hành tẩu trong thiên hạ, đến những nơi sơn linh thủy tú thử thời vận, nhìn xem có thể tìm được Tiên Thiên chi khí hay không, nhưng Hồng Chấn Tượng cần phải trấn thủ Đại Phong châu thành, làm sao có thời gian mà hành tẩu thiên hạ?
"Nghe nói một vài tồn tại là con nối dòng của Tiên Thiên võ giả, trời sinh đã có tiên thiên chi thể, thậm chí còn một ít đệ tử thế gia, mang trong mình huyết mạch đặc thù nồng hậu, cũng không cần lo lắng về phương diện này. Đúng là chênh lệch giữa người với người quá lớn. Vừa sinh ra đã không có và có lẽ cả đời này cũng không thể có được!" Hồng Chấn Tượng nói ra một chút suy nghĩ trong lòng mình.