Trên thực tế, thứ gọi là Thổ Chân đan này, chính là một loại mê dược, sau khi phục dụng đại não sẽ hôn mê đi, sẽ trả lời bất cứ câu hỏi gì mà người khác đưa ra, đương nhiên, chỉ có thể trả lời những câu hỏi đơn giản là có hoặc không, mà không thể kỹ càng tỉ mỉ phun ra mấy loại công pháp bí tịch nào đó.
Lúc trước khi Mộc Tấn tìm tới những võ giả am hiểu đao pháp khác, kẻ này cũng lấy ra loại thủ đoạn đó để phán đoán xem đối phương có giết yêu ma kia hay không.
"Nếu ta không phối hợp thì sao?" Tô Trường Không nói.
Cơn tức giận trong lòng hắn đã sắp đạt tới đỉnh điểm, tính cách của Mộc Tấn này quá mức cuồng vọng!
Mộc Tấn cười khẽ: "Lúc trước khi ta tìm tới các võ giả khác trong Mặc Lâm phủ thành, phần lớn trong số bọn họ cũng không phối hợp, nhưng tới cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn phối hợp với ta thôi, còn được nếm rất nhiều đau khổ vô ích. Ta khuyên Tư Không bang chủ hãy ngoan ngoãn phối hợp là hơn!"
"Được lắm." Tô Trường Không cười cười, nhưng hàn ý trong mắt đã đạt tới cực hạn.
Mộc Tấn này đã tuyên bố rõ đối phương sẽ không bỏ qua, Tô Trường Không làm sao có thể mặc người tùy ý xâm lược? Một khi đã như vậy. . .
"Ngươi muốn biết có phải ta giết yêu ma kia hay không, chi bằng ngươi tự mình đi xuống hỏi lão đi!"
Đột nhiên Tô Trường Không lại ra tay, hắn đứng dậy từ chỗ ngồi, quyền phải ngang nhiên đập ra, kèm theo tiếng gió rít điên cuồng!
Nếu hắn thực sự chém giết yêu ma kia cũng là vì dân trừ hại, nhưng Mộc Tấn này lại tới dò hỏi bằng thái độ thẩm vấn phạm nhân, hùng hổ dọa người, một khi đã như vậy, cứ trực tiếp ra tay thì hơn!
"Bành!"
Dường như Mộc Tấn còn không phản ứng lại, khiến cho một quyền này vững chắc oanh kích lên mặt đối phương.
Chiếc ghế dựa Mộc Tấn đang ngồi lập tức bị một luồng lực lượng thật lớn nghiền dập nát, thân mình Mộc Tấn bị ném về phía sau, nhưng kỳ dị chính là tốc độ người này bị ném đi càng ngày càng chậm, lúc tới gần vách tường, đối phương lại như một mảnh lá cây nhẹ nhàng dừng lại trên mặt đất.
"Ca ca ca!"
Mà mặt đất nơi Mộc Tấn dừng chân lại phát ra âm thanh “ca ca” vỡ vụn, trong không khí bốn phía, vang lên từng đợt rít gào!
Mộc Tấn không hề thương tổn dù chỉ một sợi tóc, giống như đối phương đã dùng một loại thủ đoạn nào đó để hóa giải kình lực của một quyền này!
"Mộc Tấn này. . . Cực kỳ đáng sợ!" Tư Không Hoàng, Tư Không Chiến đều kinh hãi không thôi.
Vừa nãy, Mộc Tấn đã ngạnh kháng trọn một quyền của Tô Trường Không nhưng không hề thương tổn dù chỉ một sợi tóc, thân pháp, vũ kỹ bậc này, khó có thể tìm ra người thứ hai tại Mặc Lâm phủ thành.
Mộc Tấn rơi trên mặt đất, miệng nhếch lên đầy kiêu ngạo: "Được lắm! Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Vậy ta sẽ cho ngươi hiểu được thế nào là ếch ngồi đáy giếng, không thể so sánh được với cường giả chân chính!"
Trước khi Mộc Tấn đến đây, hắn đã biết từ trước đến nay vị bang chủ Cự Kình bang này luôn có tác phong làm việc bá đạo, không có khả năng sẽ ngoan ngoãn phối hợp với hắn, nhưng không sao cả, kẻ yếu trên thế giới này chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh của người có nắm đấm lớn!
"Thần Mộc Chưởng. Vạn Mộc Khô Vinh!"
Mộc Tấn chợt động, thân hình hắn giống như một con u linh màu trắng, dùng mắt thường khó có thể nhìn rõ, lập tức hiện ra trước mặt Tô Trường Không, lập tức xuất chưởng phải, khí mang màu lục sẫm kèm theo một luồng khí tức héo úa tuôn ra khỏi lòng bàn tay.
Cự Kình công. Nộ Hải Vô Lượng!
Tô Trường Không vận chuyển khí huyết, ngưng tụ quyền kình, thân hình cao lớn bước ra một bước, quyền phải ngang nhiên đánh tới. Dường như nắm tay hắn đã biến thành một cơn lốc xoáy thật lớn, đầy giận dữ trên biển cả, gặp mạnh càng mạnh!
"Ầm vang!"
Quyền chưởng chạm vào nhau, một loại khí kình cuồng bạo điên cuồng khuếch tán ra ngoài, xé nát toàn bộ bàn ghế bên trong phòng khách đẹp đẽ quý giá này. Tư Không Hoàng, Tư Không Chiến đều không tự chủ được, phải tránh né bốn phía. Dư chấn từ hai công kích kia làm cả phòng khách kịch liệt rung chuyển, muốn đổ sập tựa như phát sinh động đất.
"Hử?" Tô Trường Không có chút giật mình.
Bởi vì khí kình từ phía trên bàn tay Mộc Tấn kia đã hóa thành trăm luồng, ngàn luồng nhiều không đếm xuể, nhưng mỗi một luồng lại như châm tuyến, tràn đầy tính ăn mòn, muốn theo bàn tay hắn, đi dọc theo kinh mạch xông vào ăn mòn thân thể hắn.
Quy Tức Công. Quy Tức khí giáp!
Tô Trường Không không chút do dự, lập tức thúc giục Quy Tức chân khí từ trong đan điền. Quy Tức công đã đạt tới cửu cảnh, chân khí hùng hậu vô biên lập tức phun trào, tựa như một qủa bom nổ tung, cứng rắn trừ khử luồng chưởng kình âm độc kia hầu như không còn.
Ngay cả bản thân Mộc Tấn cũng bị dư chấn từ quá trình bùng nổ của luồng chân khí này đẩy cho bay ngược về phía sau!
Mái tóc đen trên đầu Tô Trường Không không gió tự động, chân khí hùng hậu ngưng tụ thành khí giáp dày ba tấc, trong đôi mắt hắn tràn ngập hàn ý lạnh như băng: "Mộc Tấn, xem ra ngươi đã cuồng vọng thành quen rồi. Nhưng nơi này lại không phải địa phương để ngươi giương oai!"