Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 387 - Tồn Tại Độc Nhất Vô Nhị!!!




Có thể nói, một lần hành động này đã làm hạn mức công kích cao nhất của hắn tăng lên không chỉ một cấp bậc!

Vốn dĩ chiến lực của Tô Trường Không chỉ tương đương với Cung Phách, Tư Không Dũng, là võ giả có thể đếm được trên đầu ngón tay, xếp vào mười hạng đầu bên trong Mặc Lâm phủ thành.

Nhưng hiện giờ, Tô Trường Không đã tu thành đao khí, tuyệt đối xứng đáng là người mạnh nhất độc nhất vô nhị bên trong Mặc Lâm phủ thành!

Ở nơi này, không một người nào có thể thách thức hắn!

Dù hiện giờ phải đối mặt với loại tồn tại cương cân thiết cốt như Phong Mạc, Tô Trường Không cũng tự tin bản thân có thể chém lão thành tám khối.

Tô Trường Không tin tưởng, thân thể của Phong Mạc kia tuyệt đối không phải bất tử chân chính, và một lần giết không chết lão thì giết năm lần, mười lần, chém lão thành tám khối, nghiền xương thành tro! Tới cuối cùng, vẫn sẽ giết được lão thôi!

"Trở về đi."

Tô Trường Không đã thực nghiệm xong uy lực của đao khí trong cơ thể, đáy lòng đã thoải mái hơn không ít, hắn lập tức quay về bên trong Cự Kình bang.

Vừa hết buổi sáng, bỗng nhiên Tư Không Chiến, Tư Không Hoàng lại tới tìm Tô Trường Không.

Trong đôi mắt Tư Không Hoàng tràn đầy lo lắng, nói: "Tam đệ, đêm qua Mặc Lâm phủ thành đã xảy ra một chuyện lớn, thống lĩnh Mặc Lâm quân bị một lão giả đầu bạc chém giết tại chỗ ở nha môn tri phủ. . . Chỉ sợ hung thủ giết hắn chính là yêu ma chúng ta đã gặp đêm hôm đó."

"Cung Phách đã chết? Bị Phong Mạc giết rồi?" Tô Trường Không nghe vậy, cũng lộ vẻ mặt ngưng trọng.

Ban đêm một tháng trước, Tô Trường Không, Cung Phách từng giao thủ ngắn ngủi cùng Phong Mạc, Phong Mạc vừa chiếm cứ ưu thế, đã lựa chọn rút đi, nhưng trước khi lão rời đi, đã ném lại một câu sau này sẽ tới tìm bọn họ. Hóa ra đó vốn không phải lời uy hiếp, đe dọa, mà lão thật sự nói được thì làm được.

Mà người Phong Mạc tìm tới trước chính là Cung Phách, trải qua một phen chiến đấu kịch liệt, Cung Phách đạt tới cấp bậc Khí Huyết Trường Long lại chết dưới tay Phong Mạc, ngay cả thi thể cũng bị mang đi, trở thành đồ ăn của lão!

Có thể đoán ra, chỉ sợ mục tiêu kế tiếp của Phong Mạc chính là hắn.

Tư Không Chiến đứng lên cạnh, lộ ra vẻ mặt sát ý nói: "Tam đệ, ta đã triệu tập tất cả cao thủ Cự Kình bang, nếu yêu ma này thật sự dám tới cửa, đến lúc đó chúng ta nhất định sẽ bầm thây lão thành vạn đoạn! Ta không tin lão mạnh đến mức có thể lấy một địch vạn!"

Tư Không Dũng đã chết dưới tay Phong Mạc, cho nên kể cả Tư Không Chiến lẫn Tư Không Hoàng đều ôm sát ý và quyết tâm mãnh liệt, nếu Phong Mạc thật sự tìm tới cửa, bọn họ sẽ không tiếc hết thảy, cũng muốn chiến đấu đến chết mới thôi với lão.

Tô Trường Không lại lắc lắc đầu, Phong Mạc này không phải võ giả bình thường, nếu là võ giả, dựa vào hàng ngàn hàng vạn người, hoàn toàn có thể tươi sống tiêu hao đến chết.

Nhưng thân thể yêu ma cương cân thiết cốt của Phong Mạc lại vượt quá xa loại cao thủ khổ luyện như Thiết Kim Cương, võ giả bình thường căn bản không thể phá vỡ được tầng phòng ngự của lão, dù lão đứng bất động cho bọn họ đánh cũng không mang tới tác dụng gì, lớp da cũng không phá hủy được.

Có thể nói, có nhiều người hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì với Phong Mạc, đó là chưa kể tới Phong Mạc còn mang theo đặc tính thân thể bất tử chỉ yêu ma mới có, thương tích bình thường chỉ như gãi ngứa cho lão.

Tồn tại duy nhất có thể tạo thành một chút thương tổn cho Phong Mạc chính là những võ giả đường chủ, phó đường chủ cấp bậc Khí Huyết cảnh kia.

Nhưng ngay cả cường giả cấp bậc Khí Huyết Trường Long như Cung Phách cũng chết dưới tay Phong Mạc, thì đám võ giả Khí Huyết cảnh bình thường khác cũng chỉ là một đám pháo hôi cao cấp mà thôi!

"Phong Mạc kia tới vì ta, buổi chiều hôm nay ta sẽ ra ngoài xem xét." Tô Trường Không mở miệng nói, hắn không định ra tay với Phong Mạc ở trong Cự Kình bang.

Hai người bọn họ giao chiến, võ giả bình thường cũng không giúp được gì, ngược lại còn có thể làm vướng chân vướng tay.

Phong Mạc kia không phải một con dã thú bình thường, mà là yêu ma có trí tuệ không thua kém nhân loại, lỡ như Phong Mạc thấy tình huống không đúng, lại lấy một võ giả Cự Kình bang nào đó làm con tin thì sao?

Đây là tình huống hoàn toàn có thể xảy ra.

Tô Trường Không muốn một mình chiến một trận cùng Phong Mạc, xem có phải thân thể yêu ma của lão thật sự không thể giết chết hay không?

"Tam đệ. . . Đệ. . ." Tư Không Chiến còn muốn nói gì đó.

Tô Trường Không lại cười ngắt lời: "Yên tâm đi, ta rất yêu quý tánh mạng của mình. Ta chuẩn bị ra ngoài tị nạn một hồi, tránh nơi đầu sóng ngọn gió. Phỏng chừng khi Phong Mạc kia không tìm thấy ta, lão cũng phải từ bỏ thôi."

"Này. . ." Tư Không Hoàng, Tư Không Chiến liếc nhau, nhưng bọn họ cũng biết đây là một lời từ chối, và Tô Trường Không đang chuẩn bị một mình đối mặt với Phong Mạc kia!

Tuy Tô Trường Không cất giọng thật bình thản, nhưng thái độ cũng rất kiên quyết, Tư Không huynh muội không có cách nào khuyên can được hắn, chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Tô Trường Không.