"Cung Phách này là võ giả cảnh giới Khí Huyết Trường Long, năng lượng trong người sẽ phong phú hơn một trăm võ giả Đoán Thể đại thành, nếu ăn sạch hắn, trạng thái của ta có thể khôi phục được tám chín phần!" Phong Mạc mang theo thi thể Cung Phách đi tới ngoài thành, trong lòng thầm nghĩ.
"Ta không thể ở lại Mặc Lâm phủ thành này quá lâu, tránh bị người khác nhìn chằm chằm vào. . . Chờ giết xong người từng gặp ngày ấy, cắn nuốt hắn, trạng thái của ta có thể hoàn toàn đạt tới đỉnh phong, sau đó lại thay đổi một khu vực khác, hi vọng có thể nhanh chóng đạt đến giai đoạn lột xác. . ." Trong đôi mắt Phong Mạc có một chút suy tư nhè nhẹ.
Phong Mạc vốn là yêu ma, trời sinh rất mạnh mẽ, nhưng lão cũng hiểu ở bên trong Nhân tộc có rất nhiều võ giả đủ lực lượng uy hiếp đến mình.
Phong Mạc tính toán thời gian một chút, trong lòng cảm thấy, nếu muốn bảo đảm an toàn cho chính mình, cũng đến lúc lão nên rời khỏi Mặc Lâm phủ thành này. Nhưng trước đó, lão còn muốn làm một chuyện…
Tại buổi tối hôm đó, vẫn còn một gia hỏa dùng trọng quyền đánh lão
Và đồ ăn mỹ vị, phải giữ lại đến cuối cùng!
Tại một trạch viện yên tĩnh bên trong Cự Kình bang.
Ong ong ong!
Tô Trường Không đang khoanh chân ngồi. Thân hình hắn ngồi ở đằng kia lại phát ra âm thanh ong ong như một thanh đao chưa ra khỏi vỏ. Rõ ràng là hắn không hề nhúc nhích nhưng xung quanh thân thể lại như có một tầng khí kình vô hình vờn quanh, cắt qua không khí phát ra âm thanh vỡ vụn!
"Xuy xuy xuy!"
Bỗng nhiên, khí tức trên người Tô Trường Không dao động từng đợt, giây tiếp theo bên trong phòng, một cái chén làm từ gỗ bỗng vô thanh vô tức gãy lìa thành hai đoạn, tựa như bị lưỡi dao sắc bén cắt.
Không chỉ như thế, ở phía trên vách tường, cũng xuất hiện từng đường rạn nứt, tựa như vừa có vô số lưỡi dao bay múa loạn xạ trong phòng, và một khi có người tới gần, chắc chắn sẽ bị xé nát thành mảnh nhỏ chỉ trong nháy mắt.
Tô Trường Không vội vàng ngưng thần tĩnh khí, mới khiến đao khí vừa tràn lan ra ngoài đều bị phong tỏa hết xuống trong cơ thể, không còn một chút nào tiết ra ngoài nữa.
【 Dưỡng Đao Thuật (8 cảnh Xuất Thần Nhập Hóa 1%) 】
Lấy thân dưỡng đao. Dường như Tô Trường Không đã tìm được một con đường chính xác rồi, cộng thêm cơ sở hùng hậu cùng với tiềm năng của hắn, có thể nói trong khoảng thời gian này, Dưỡng Đao Thuật đã tiến triển cực nhanh, và chỉ một tháng thời gian ngắn ngủi, kỹ năng ấy đã trực tiếp từ thất cảnh bước vào trình độ bát cảnh!
Và cũng vì nguyên nhân này, mới khiến vừa nãy Tô Trường Không chưa thể khống chế hoàn hảo đao khí trong cơ thể, để một chút lan tràn ra ngoài.
Ngay sau khi Dưỡng Đao Thuật đạt tới bát cảnh, nó cũng sinh ra một chút biến hóa khiến Tô Trường Không không thể ngờ nổi!
"Này. . ."
Hắn kinh ngạc khi vừa nội thị tình huống trong cơ thể chính mình.
Lúc này, ở trong cơ thể Tô Trường Không, đao khí vốn tán loạn khắp nơi, hóa thành trăm luồng, ngàn luồng nhiều tới mức không đếm xuể, vô hình vô chất, lại xuất hiện biến hóa cực lớn.
Chỉ thấy từng luồng đao khí ngưng tụ cùng nhau, biến thành một luồng khí kình có hình thanh đao, cả vật thể màu lam nhạt, bên trên lại có chút huyết quang màu đỏ sậm quanh quẩn. Khi hắn dùng ý thức hơi chút tiếp xúc với nó, lại nhận được một loại cảm giác sắc bén vô kiên bất tồi từ trên luồng khí kình có hình thanh đao này.
"Đao khí. . .Đây mới là đao khí chân chính! Cô đọng làm một, nhập vào cơ thể đả thương người! Chém ngang hết thảy!" Tô Trường Không hít thật sâu một hơi khí lạnh, trong mắt cũng hiện ra một mảnh rung động.
Dưỡng đao khí, tụ đao thế, ngưng đao ý, đây là cảnh giới mà những người luyện đao đều tha thiết ước mơ.
Nhưng chỉ cần là một bước dưỡng đao khí này thôi, cũng là điều mà những đao khách bình thường khác không tìm ra được manh mối.
Kể cả Tô Trường Không, võ giả đã tu luyện Trảm Thiết Đao Pháp đạt tới bát cảnh, căn bản cũng chưa đi đến giai đoạn nhập dưỡng (nhập vào nuôi dưỡng) đao khí.
Muốn đạt tới một bước này, chẳng những cần cơ sở đao pháp hùng hậu, càng phải căn cứ vào thiên phú, tư chất, nếu không, dù luyện như thế nào, cũng khó có thể luyện ra đao khí.
Nhưng lúc này, Tô Trường Không dùng bản thân làm vật dẫn, để tu luyện Dưỡng Đao Thuật, khiến cho Dưỡng Đao Thuật đột phá đến bát cảnh, từ lượng biến sinh ra chất biến, bỗng cô đọng ra đao khí trong cơ thể, tạo nên đao khí chân chính!
Biểu hiện cụ thể của quá trình này chính là những luồng đao khí vốn phân tán tự do, đãcô đọng thành một chỉnh thể, đó là một luồng khí kình có hình thanh đao!
So sánh với trước kia, chênh lệch giữa hai trạng thái này không phải là 7 so với 8, cũng không phải là 0 so với 1, mà chính là hư vô và thực thể, là không và có.
Cũng tương tự như biến hóa của một cao thủ đao pháp khi bước vào đao đạo vậy.
Chính là khác nhau một trời một vực!