Ít nhất hắn đã biết, ở bên ngoài có loại uy hiếp khủng bố này tồn tại, không đến mức chẳng hay biết một chút gì, nếu cứ một mực mơ hồ, chờ đến lúc nguy hiểm tới gần mới có phản ứng, chỉ sợ đã chậm rồi!
"Ta giúp đệ lau qua một chút." Tư Không Hoàng cầm khăn tay sạch sẽ, cẩn thận giúp Tô Trường Không lau rửa mồ hôi, vết máu trên người.
Tô Trường Không cũng cảm thấy hơi mỏi mệt, tùy ý cho nàng làm.
"Dáng người của tam đệ. . . Tốt như vậy? Còn hoàn hảo, đẹp đẽ hơn đại ca!" Tư Không Hoàng giúp Tô Trường Không lau rửa nửa người trên, con mắt cũng không tự chủ được, lập tức dừng hình ở trên ngực hắn, hình dáng cơ ngực được tinh luyện nổi lên rõ ràng, đường cong tuyệt đẹp, khiến cho nàng cũng không khỏi sợ hãi than thở.
"Cứng. . . Cứng quá!" Ma xui quỷ khiến thế nào bỗng dưng Tư Không Hoàng lại vươn bàn tay mềm mại trắng nõn như tuyết lên vuốt ve ngực trái Tô Trường Không.
Nàng lập tức cảm nhận được phần cơ bắp cứng rắn, mạnh mẽ hữu lực kia, thậm chí còn không nhịn được dùng sức nhéo nhéo một cái.
"Ta đang làm gì đây?" Nhưng rất nhanh Tư Không Hoàng đã phản ứng lại, cũng cảm thấy đỏ mặt vì hành động vô lễ của mình.
Nàng vội vàng ngẩng đầu, lại phát hiện Tô Trường Không đã có chút mỏi mệt dựa vào lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần, tựa như không để ý tới hành động đường đột hồi nãy của mình.
Lúc này, nàng mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, âm thầm trách mắng chính mình.
"Tam đệ, sớm nghỉ ngơi đi." Tư Không Hoàng xử lý xong, nhẹ giọng nói với Tô Trường Không.
"Ừm." Tô Trường Không gật gật đầu.
Tư Không Hoàng rời đi, trong phòng lại một lần nữa trở nên im lặng, trong lòng Tô Trường Không cũng quay về với tâm sự nặng nề.
"Nếu Phong Mạc kia thật sự tìm tới tận cửa, thì bằng vào thực lực hiện giờ của ta, chỉ sợ còn chưa phải đối thủ của lão!" Tô Trường Không cảm giác được một luồng áp lực, một luồng uy hiếp đến từ tử vong!
Căn cứ vào tình huống giao thủ đêm nay, tuy rằng hắn cùng với Cung Phách chỉ liên thủ trong khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi nhưng đều ăn chút thiệt thòi.
Nói như vậy, nếu đơn đả độc đấu, tình hình sẽ càng thêm nguy hiểm!
Hơn nữa sở dĩ sau khi Phong Mạc kia chiếm được ưu thế, lão lại vội vã rời đi, có khả năng rất lớn là trạng thái của lão không tốt, chưa đạt tới thời kỳ đỉnh phong của mình. Và lão rời đi chỉ vì chuẩn bị chờ đến lúc quay lại trạng thái đỉnh phong, sẽ ra tay, như thế mới vạn vô nhất thất.
Càng đáng chết hơn chính là, hơn phân nửa Phong Mạc này có năng lực truy tung địch nhân. Và dù Tô Trường Không có chạy trốn tới núi sâu rừng già, vẫn có tỷ lệ rất lớn bị lão tìm ra.
Đến tận bây giờ hắn vẫn còn nhớ chuyện lúc trước mình bị người của Mạnh Tang dùng thủ đoạn truy tung tìm tới tận cửa.
Hơn nữa. . .
"Ta nhất định phải làm thịt lão!" Đang mải suy nghĩ, Tô Trường Không lại cảm nhận được từng cơn đau đớn truyền đến từ miệng vết thương trên ngực, khiến trong lòng hắn âm thầm nảy sinh ý ác độc.
Nếu không phải lực phòng ngự của tầng Quy Tức khí giáp trên người hắn đủ mạnh, thì ngay lúc ấy, hơn phân nửa hắn đã bị Phong Mạc chộp một trảo xuyên tim rồi.
Tô Trường Không ăn phải thiệt thòi lớn như thế, tuyệt đối không thể bỏ qua dễ dàng như vậy!
Hắn muốn chém chết con yêu ma chết tiệt kia!
Có ân báo ân, có cừu báo cừu! Mới có thể khiến ý niệm trong đầu sáng tỏ!
Đương nhiên, nghĩ là nghĩ như thế, nhưng muốn thực hiện suy nghĩ này cũng không dễ dàng như vậy.
Kỳ thực, nếu Phong Mạc không có khả năng, thủ đoạn truy tung tỏa định kia, khẳng định Tô Trường Không sẽ tránh né một khoảng thời gian, chờ tu luyện đến khi đủ thực lực, hắn sẽ trở lại làm một trận, giống như lúc đối mặt với Mạnh Tang vậy.
Nhưng hiện giờ lại khác, có khả năng rất lớn là Phong Mạc sẽ chủ động tìm tới cửa trước khi hắn kịp đạt tới loại trình độ kia.
Càng cân nhắc, Tô Trường Không càng cảm giác được một loại áp lực trước nay chưa từng có.
"Hiện giờ, dù ta có đủ tài nguyên, đủ để trùng kích cảnh giới Khí Huyết Trường Long, phỏng chừng tính toán một cách bảo thủ nhất cũng phải hao phí từ ba tháng đến bốn tháng thời gian. Khi đạt tới Khí Huyết thất biến, chắc chắn thực lực của ta có thể tăng lên một mảng lớn, nhưng chưa chắc đã có thể thắng được Phong Mạc..." Tô Trường Không ngồi dựa vào ghế, chau mày, bắt đầu kiểm tra điều kiện của bản thân.
Về cảnh giới võ đạo, trước đó không lâu hắn vừa đột phá đến Khí Huyết lục biến, nếu tiến thêm một bước, đã bước vào cấp bậc Khí Huyết Trường Long!
Nhưng dù hắn đạt tới Khí Huyết Trường Long, hơn phân nửa cũng chưa thể mạnh hơn Phong Mạc kia được.
Còn lại là Ngũ Cầm Hí, Quy Tức Công, Trảm Thiết Đao Pháp, Cự Kình công, Dưỡng Đao Thuật. . .
Tô Trường Không đang tự hỏi, trong số những võ công mà bản thân mình nắm giữ, loại nào có thể tạo thành uy hiếp cho Phong Mạc?
"Dưỡng Đao Thuật. . . Dưỡng Đao Thuật tích tụ đao khí, có thể bộc phát ra sát thương vượt qua cực hạn của bản thân!"
Mà cuối cùng Tô Trường Không đã tập trung vào Dưỡng Đao Thuật!