Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 375 - Chẳng Lẽ Các Ngươi Không Biết. . . Yêu Ma Chân Chính Là Thân Thể Bất Tử Nha!!!




"Rầm rầm oanh!"

Phong Mạc bay ngược ra xa năm sáu trượng, va chạm vào bốn năm cây đại thụ ven đường làm chúng gãy lìa.

"Tư Không Dũng này. . . Thật mạnh!" Cung Phách thấy một màn này, cũng không khỏi kinh hãi.

Hắn hiểu bản thân không thể đạt tới trình độ hùng hậu như luồng chân khí kia được, lại thêm đòn công kích trọng quyền liên tiếp kia, đối phương đột nhiên bùng nổ y chang một con hung thú hình người, không động thì thôi, vừa động tất ra sát chiêu!

"Bách Chiến Đao Pháp. Huyết Nhiễm Sa Trường!"

Tuy Cung Phách có hơi kinh hãi nhưng lại không muốn bỏ qua cơ hội tốt này, chỉ thấy bóng dáng hắn chợt lóe, đã xuất hiện trước mặt Phong Mạc bị đánh ngã trên mặt đất, giơ Ô Kim chiến đao trong tay lên cao cao, khí huyết toàn thân sôi trào, nhuộm đẫm khiến cả thanh Ô Kim chiến đao nổi lên huyết quang nồng đậm, một đao không hề giữ lại chém thẳng xuống cổ Phong Mạc.

Trong mắt Phong Mạc có chút hoảng sợ, bối rối, lão chỉ có thể nâng cánh tay phải lên, bảo vệ trước cổ, kỳ vọng có thể ngăn cản một đao kinh người này.

"Xuy!" Cả đại địa cũng rung lên, mặt đất vỡ ra một cái khe dài chừng ba bốn trượng.

Cường giả cấp bậc Khí Huyết Trường Long dốc hết toàn lực xuất ra một đao, tuyệt đối kinh người, khiến cho một cánh tay dính với phần cổ và đầu lâu của Phong Mạc bị cứng rắn chém xuống, ngã nhào xuống mặt đất, huyết dịch màu đỏ sậm nhuộm đẫm một vùng.

Hai mắt trên đầu Phong Mạc trợn lên, tựa như tràn ngập không cam lòng!

"Giải quyết xong rồi sao?"

Nhóm binh sĩ Mặc Lâm quân xung quanh thấy một màn này, đều đồng loạt thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Phong Mạc này cực kỳ khủng bố, nhưng dưới sự liên thủ của hai đại cao thủ đứng đầu Mặc Lâm phủ thành là 'Tư Không Dũng' và Cung Phách, cũng chỉ có thể nuốt hận, bị chém đầu tại chỗ!

"Hả? Cẩn thận!" Nhưng không đợi trên mặt đám đông lộ ra vẻ vui sướng, đã có người trông thấy một màn vô cùng quỷ dị!

Chỉ thấy lúc này, cái đầu với hai mắt trợn trừng trừng bị chém rơi xuống mặt đất, dáng vẻ chết không nhắm mắt kia, bỗng chớp chớp đôi mắt, nhếch miệng cười, phát ra âm thanh quái dị: "Lừa các ngươi thôi!"

Hô xích!

Sau đó, cái đầu bị chia lìa khỏi thân thể kia bỗng nhảy dựng lên từ dưới mặt đất, sau đó nhanh như thiểm điện, mở ra cái mồm to như chậu máu, lộ ra một miệng đầy răng nanh, hung hăng cắn xuống cổ họng của Cung Phách.

"Cút ngay!"

Cung Phách gặp chuyện kinh hãi nhưng không loạn, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp vung đao bổ thẳng về phía cái đầu đang nhảy dựng lên kia.

Hưu!

Nhưng khiến người ta kinh hãi chính là cái đầu này lại có thể chuyển hướng ngay giữa không trung, tránh được một đao này, sau đó lại tiếp tục há mồm hung hăng cắn xuống cánh tay nắm đao của Cung Phách.

"Xuy!"

Răng nanh sắc nhọn kiacứng rắn cắn xuống phần giáp trụ bảo vệ tay Cung Phách, đâm vào trong cơ bắp của hắn, tiếp theo dùng sức xé rách một cái.

Cùng với một tiếng kêu lên đầy đau đớn và thống khổ của Cung Phách, cái đầu kia đã cắn xé mất một khối da thịt trên cánh tay hắn.

Mà không chỉ một mình Cung Phách gặp phải phản kích, cùng lúc đó, Tô Trường Không bên này cũng đối mặt với tập kích!

Cánh tay bị chặt đứt tới khuỷu của Phong Mạc kia, cũng nổ bắn ra, giống như một luồng tia chớp huyễn ảnh, chụp vào mặt Tô Trường Không, nhanh đến khoa trương!

Tô Trường Không phản ứng cũng mau, lập tức vung quyền phải đập bay nó, nhưng cánh tay đứt kia cực kỳ linh hoạt xoay quanh một cái, cải biến phương hướng, tránh được trọng quyền của Tô Trường Không, để rồi hung hăng đâm vào ngực phải của hắn.

"Xuy!"

Hơn nữa năm móng tay bén nhọn kia đột ngột nhô lên, biến thành dạng đao nhọn, lưỡi dao sắc bén, vô kiên bất tồi, trực tiếp cứng rắn đâm vào bên trong Quy Tức khí giáp của Tô Trường Không, xuyên thấu qua, sau đó xuống dùng sức sục sạo xuống phía dưới!

Tô Trường Không cảm thấy trước ngực đau xót, cả người lảo đảo lui về phía sau, tại ngực phải đã có thêm năm vết cào sâu có thể nhìn thấy tận xương, dài tới một thước, máu tươi nhỏ giọt!

Gần như cùng lúc, hai đại cao thủ Tô Trường Không, Cung Phách đều phải đối mặt với một loại công kích quỷ dị đến vượt qua lẽ thường, rồi đồng loạt bị thương khi tác chiến.

Mà ở bên kia, cánh tay xuất ra một kích gặt hái được công lao nọ, cũng không tiếp tục truy kích, ngược lại nhanh chóng lui trở về, bay về phía thân thể Phong Mạc bị chặt đứt đầu và cánh tay.

"Hô!"

Đầu, cánh tay gắn cùng một chỗ với thân thể Phong Mạc, máu thịt trên miệng vết thương bị đứt lìa mấp máy từng đợt, nhanh chóng sinh trưởng ra. Không bao lâu sau, ngay cả miệng vết thương cũng biến mất không thấy, chỉ để lại một đường sẹo nhợt nhạt, toàn thân đã trở lại trạng thái hoàn hảo, không chút hao tổn!

"Chẳng lẽ các ngươi không biết. . . Yêu ma chân chính là thân thể bất tử nha!" Tiếng cười khàn khàn, đầy đắc ý vang lên.

Phong Mạc nhẹ nhàng đứng lên từ dưới mặt đất, hoạt động cổ, cánh tay, phát ra âm thanh 'Tạp tạp'.

Cung Phách không tự chủ được lập tức lui về phía sau, ánh mắt đầy kinh hãi: "Quái vật. . . Quái vật chân chính!"