Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 365 - Nếu Nhị Vị Đã Đến Đây, Sao Không Hiện Thân Gặp Mặt?




Với người bình thường, khoảng cách trăm dặm là rất xa, nhưng với cao thủ đã đạt tới Khí Huyết tứ biến trở lên như mấy người Tô Trường Không, chỉ cần toàn lực chạy đi, hoàn toàn có thể vượt qua trong thời gian một nén nhang.

Lúc này đã là buổi tối, trăng sáng treo cao, chung quanh Phong Diệp lâm đều là hoa cỏ cây cối, ở dưới ánh trăng chiếu rọi, cảnh vật có vẻ yên tĩnh.

Ngay khi ba người Tô Trường Không đến Phong Diệp lâm, bọn họ đều cố ý ẩn tàng khí tức, tra xét tình huống xung quanh Phong Diệp lâm.

"Đây. . . thật sự là Mặc Lâm quân!" Vẻ mặt Tư Không Hoàng đầy ngưng trọng nhìn chằm chằm về phía xa.

Tô Trường Không cũng trông thấy, ở xung quanh Phong Diệp lâm, có những binh sĩ mặc áo giáp màu đen như mực đang yên lặng bố trí một thứ gì đó.

Những binh lính này đều là thanh niên trai tráng khôi ngô hữu lực, mặc giáp trụ phẩm chất thượng giai, bên hông đeo binh khí, trên lưng cõng cung tiễn, võ trang hạng nặng!

"Hả? Bọn họ cũng xuất động cả Thần Tí nỗ?" Tư Không Chiến có chút khiếp sợ, thốt lên.

Hắn vừa thấy ở bên ngoài Phong Diệp lâm, có binh sĩ mặc giáp đen đang thúc đẩy từng chiếc xe nỏ, thể tích thật lớn. Đó đúng là Thần Tí nỗ!

"Có chút không giống như bọn họ muốn ra tay với đường khẩu của Cự Kình bang..." Tô Trường Không âm thầm nói.

Dựa theo tình huống trước mắt hắn, ở nơi này có hơn trăm binh sĩ, trong trường hợp cả Phong Diệp lâm đều bị vây quanh, thì ít nhất trong một lần này, Cung gia đã xuất động hơn một ngàn Mặc Lâm quân, thậm chí còn mang theo lợi khí thủ thành là Thần Tí nỗ. Bọn họ đại động can qua (tiến hành chiến tranh quy mô lớn) như vậy, không có khả năng chỉ vì đối phó với một cái đường khẩu của Cự Kình bang.

Đạo lý tương tự như chẳng có ai mang pháo cao xạ ra bắn muỗi bao giờ!

"Rốt cuộc bọn họ đang làm gì? Sao dáng vẻ như lâm đại địch vậy?” Tư Không Hoàng kinh ngạc khẽ nói.

Nàng thấy rất rõ, từng binh sĩ mặc giáp đen đều lộ ra sắc mặt ác liệt, không phát ra bất cứ âm thanh gì, nhưng ai nấy đều thường xuyên chú ý tới động tĩnh bên trong Phong Diệp lâm tựa như ở trong đó có một con hồng hoang mãnh thú nào đó vậy.

"Nếu nhị vị đã đến đây, sao không hiện thân gặp mặt?"

Mà lúc này ở bên dưới một gốc cây đại thụ xa xa, bỗng vang lên một giọng nói hùng hậu. Giọng nói này không lớn, nhưng lại truyền đi rất xa.

Thực rõ ràng, đối phương đã phát hiện ra đám người Tô Trường Không đang ẩn thân rồi.

Người lên tiếng là một nam nhân khôi ngô, hùng tráng vô biên, khác với đám binh sĩ mặc giáp đen, người này mặc một bộ chiến giáp màu hắc kim, toàn thân cao lớn, cao ngạo tựa như thiên thần, bốn phía xung quanh tản ra một luồng khí tức khiến người ta không thở nổi!

Chỉ tính riêng bộ giáp đang được đối phương mặc trên người kia cũng là thứ quý hiếm, chính là bảo giáp khó có thể tìm ra bộ thứ hai trong Mặc Lâm phủ thành!

"Rõ ràng chúng ta không phát ra âm thanh nào, vậy mà vẫn bị người nọ phát hiện?" Vẻ mặt Tư Không Chiến, Tư Không Hoàng không khỏi khẽ biến.

"Người nào?" Một đám Mặc Lâm quân còn lại nghe được âm thanh của nam nhân khôi ngô kia, cũng lộ vẻ mặt cảnh giác nhìn qua chỗ đám người Tô Trường Không đang ẩn thân.

"Đi thôi, ra xem sao." Tô Trường Không trầm giọng nói.

Hẳn là đối phương không hướng về phía đường khẩu của Cự Kình bang, so với ở trong này đoán mò, còn không bằng đi ra ngoài chạm mặt hỏi một chút.

Ba người Tô Trường Không, lắc mình rời khỏi nơi ẩn thân, hướng về phía nam nhân khôi ngô cách đó không xa kia.

“Hử? Ba người?" Nam nhân khôi ngô lại có chút kinh ngạc, bởi vì ở trong cảm nhận của hắn, chỉ có khí tức của hai người nhưng lúc bọn họ đi ra lại có tới ba người!

Còn nam nhân mặc hắc bào dung mạo thô lỗ uy nghiêm đang đi ở giữa kia, rõ ràng con mắt có thể nhìn thấy, nhưng khí tức toàn thân đối phương ẩn sâu bên trong, tựa như một khúc gỗ khô, khó có thể cảm nhận rõ sự tồn tại của người này!

"Tư Không Dũng. . ." Trong lòng nam nhân khôi ngô đã hiểu rõ.

Tại Mặc Lâm phủ thành này, chỉ có một vài võ giả có thể ẩn giấu khí tức, tránh khỏi cảm nhận của hắn, mà người có thể xuất hiện vào lúc này và ở tại nơi đây, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đối phương chính là bang chủ Tư Không Dũng của Cự Kình bang, người nổi bật nhất phủ thành trong khoảng thời gian gần đây!

Nam nhân khôi ngô phất tay ngăn nhóm binh sĩ mặc giáp đen với vẻ mặt cảnh giác ở chung quanh đang muốn xúm lại gần, rồi cười nói: "Tư Không bang chủ, khuya như vậy rồi, ngươi còn có lòng thanh thản tới nơi này đi dạo sao?"

Tô Trường Không không trả lời, Tư Không Chiến đứng một bên lại mở miệng nói: "Nơi này có cứ điểm của Cự Kình bang chúng ta, còn có người phát ra tín hiệu cầu cứu, đương nhiên chúng ta phải đến xem, không biết tục danh của các hạ là gì?"

"Ta tên Cung Phách." Nam nhân khôi ngô khí thế kinh người, không giận tự uy kia báo ra tên của mình.

"Cung Phách! Đại thống lĩnh Cung Phách của Mặc Lâm quân?” Cái tên này khiến cho Tư Không Hoàng và Tư Không Chiến đều rơi vào kinh hãi, ngay cả Tô Trường Không cũng có chút giật mình.

Cung Phách, đây là cái tên khiến cho người sống tại Mặc Lâm phủ thành nghe như sấm bên tai.