Phải biết rằng, giai đoạn Khí Huyết bao gồm bốn bậc chia làm mười hai biến, mỗi ba biến là một cửa ải lớn, chính là cửa ải chắn giữa Khí Huyết lục biến và Khí Huyết thất biến, tương đương với đường ranh giới giữa Khí Huyết Lang Yên và Khí Huyết Trường Long. Đương nhiên, muốn trùng kích, xông qua cửa ải lớn này cũng không dễ dàng như vậy.
Đám cao thủ Mạnh Tang, Thiết Kim Cương cũng bị kẹt tại cảnh giới này nhiều năm. Cho nên dõi mắt nhìn khắp vùng Mặc Lâm phủ thành này, cao thủ cấp bậc Khí Huyết Trường Long đương nhiên sẽ thuộc dạng tồn tại có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Tô Trường Không đã vượt qua được nửa năm tĩnh tu, nhưng lúc này đây, sợ yên ổn đã bị đánh vỡ!
"Tô đại sư, nhị tiểu thư mời ngươi qua gặp mặt." Buổi tối hôm ấy, lại có một đệ tử Cự Kình bang tới tìm Tô Trường Không, vô cùng cung kính nói.
"Nhị tỷ muốn tìm ta?" Nghe vậy, Tô Trường Không thoáng cảm thấy kinh ngạc.
Tư Không Hoàng tìm hắn, hơn phân nửa là có chuyện gì rồi!
"Ừm, ta đã biết." Tô Trường Không gật gật đầu, lập tức nhận lời.
Sau đó, hắn cũng không chậm trễ, nhanh chóng đi đến nơi ở của Tư Không Hoàng, muốn gặp nàng, xem rút cuộc là chuyện gì đã xảy ra.
Không lâu sau đó, Tô Trường Không gặp được Tư Không Hoàng trong một tòa đại sảnh, nhưng không chỉ có một mình Tư Không Hoàng, cả Tư Không Chiến cũng ở đây, sắc mặt hai người bọn họ đều có chút nghiêm túc.
"Đại ca, nhị tỷ, đã trễ thế này rồi, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì khẩn yếu (nguy cấp, quan trọng) sao?" Tô Trường Không không nhịn được hỏi.
Tư Không Chiến, Tư Không Hoàng đều gật đầu, Tư Không Hoàng có chút ngưng trọng nói: "Có khả năng. . . Cung gia đang chuẩn bị ra tay với Cự Kình bang chúng ta."
"Cung gia muốn ra tay với Cự Kình bang?" Điều này khiến Tô Trường Không cũng phải giật mình, chẳng lẽ bởi vì chuyện Thần Tí nỗ?
Nhưng bọn họ làm như vậy lại có chút chuyện bé xé ra to?
Tuy lúc ấy Tô Trường Không không trả lại Thần Tí nỗ cho Cung gia, nhưng những ngày qua, Cự Kình bang cũng không lấy chuyện Thần Tí nỗ ra rêu rao. Theo lý thuyết Cung gia sẽ không bởi vậy mà xé rách da mặt cùng Cự Kình bang, dù sao hiện giờ sĩ khí của Cự Kình bang cực kỳ vang dội, danh vọng thật lớn. Nếu Cung gia muốn động thủ, hẳn là bọn họ đã sớm ra tay vào lúc tình huống bên trong Cự Kình bang bất ổn từ trước kia cơ.
Nói nữa, Cung gia vốn cắm rễ kinh doanh tại Mặc Lâm phủ thành, điều bọn họ cần phải là an ổn mà giàu có, không cần thiết phát sinh xung đột cùng Cự Kình bang, tránh dẫn tới tình trạng lưỡng bại câu thương mới đúng!
"Vừa rồi một đường khẩu của Cự Kình bang chúng ta đóng quân ở vùng Phong Diệp lâm đã phát ra tín hiệu cầu cứu. Đệ tử Cự Kình bang ở gần đó vội vàng chạy qua, nhưng lại thấy được đám đông binh sĩ, ai nấy đều chăm chỉ tuân theo chế độ huấn luyện nghiêm khắc, là Mặc Lâm quân của Mặc Lâm phủ thành ở ngay trong Phong Diệp lâm. Vì thế, bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ, lập tức trở về bẩm báo!" Tư Không Chiến ngồi một bên kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Phong Diệp lâm nằm cách tổng bộ Cự Kình bang chừng trăm dặm, có một cứ điểm, đường khẩu của Cự Kình bang đóng tại nơi này.
"Mặc Lâm quân đều xuất động? Nhưng bọn họ xuống tay với một cứ điểm của Cự Kình bang thì có ích lợi gì?" Tô Trường Không cũng kinh ngạc, đặt câu hỏi.
Mặc Lâm quân này chính là quân đội tinh nhuệ nhất Mặc Lâm phủ thành, đều được tạo thành từ võ giả tinh nhuệ, lúc bình thường luôn tuân theo chế độ huấn luyện nghiêm khắc, là quân đội quan trọng nhất bảo vệ trật tự, an toàn cho Mặc Lâm phủ thành, cũng là đội ngũ không dễ dàng xuất động!
Nhưng dựa theo đệ tử Cự Kình bang bẩm báo, đường khẩu Phong Diệp lâm đã phát ra tín hiệu cầu cứu, đây là loại tín hiệu chỉ phát ra trong tình huống cực kỳ khẩn cấp, mà sau đó khi đệ tử Cự Kình bang đuổi tới, lại phát hiện đội ngũ Mặc Lâm quân đông đúc ở nơi này.
Căn cứ theo biểu hiện bên ngoài, dường như Cung gia đã sử dụng Mặc Lâm quân để tấn công đường khẩu của Cự Kình bang, nhưng trong này vẫn tồn tại vài điểm rất đáng ngờ.
Nếu Cung gia thật sự muốn ra tay với Cự Kình bang, chắc hẳn bọn họ sẽ trực tiếp xuất động trọng binh, đánh thẳng tới tổng bộ Cự Kình bang, đánh cho Cự Kình bang một cái trở tay không kịp, mà không phải chỉ công kích một đường khẩu nho nhỏ, dẫn tới rút dây động rừng kiểu này.
"Chuyện này có chút đáng ngờ, nói không chừng Cung gia đang muốn thị uy với Cự Kình bang, cho nên chúng ta quyết định tự mình đi nhìn xem. . . Nếu có chuyện, phỏng chừng cũng cần phụ thân ra mặt đàm phán cùng bọn họ." Tư Không Hoàng nói.
"Được, vậy ta cũng đi nhìn xem." Tô Trường Không gật đầu đồng ý.
Chuyện này rất có thể xuất phát từ nguyên nhân là Thần Tí nỗ, cũng coi như có liên quan nhất định với Tô Trường Không, cho nên hắn quyết định cũng đi tới hiện trường nhìn xem rốt cuộc là tình huống gì đây.
Tô Trường Không không chút do dự, nhanh chóng ngựa quen đường cũ thay đổi khung xương, lại dịch dung một phen, hóa trang thành dáng vẻ Tư Không Dũng.
Hết thảy đều chuẩn bị xong, ba người Tô Trường Không trực tiếp đi thẳng về phía Phong Diệp lâm, cũng không gióng trống khua chiêng, cần phải hiểu được tình huống cụ thể trước, mới có thể làm ra phản ứng thích hợp!