Nhưng Tô Trường Không lại phát hiện ra một điều, mỗi khi nhàn hạ Lưu Canh này đều sẽ lôi kéo làm quen với hắn, còn hỏi tới hỏi lui về những gì hắn từng trải qua.
Tô Trường Không suy đoán, có lẽ đối phương đang muốn thăm dò gốc gác của hắn.
Bởi vậy, hắn cũng dùng bộ lí do lúc trước kia để thoái thác, nói rằng quê hương của mình ở Ngọa Ngưu thôn cách nơi này mấy ngàn dặm, phụ mẫu đều mất cả, bản thân hắn lại bước chân vào giang hồ nhiều năm rồi chưa về.
Ở thời đại này, tin tức không được thông suốt, muốn chứng thực thông tin ấy cũng cần khá nhiều thời gian và công sức.
Mà kể cả khi bọn họ có đi tra tìm thật rồi không tìm được một người như hắn tại cái sơn thôn kia, Tô Trường Không cũng hoàn toàn có thể nói rằng hắn đã rời khỏi Ngọa Ngưu thôn từ khi còn nhỏ, không ai còn nhớ hắn cũng rất bình thường.
Mặt khác Tô Trường Không lại phát hiện thêm một điều nữa, Lưu Canh này cũng có cơ sở nhất định về mặt luyện đan. Đối phương có thể thoải mái nhận ra các loại dược liệu, cũng như nắm chắc quá trình điểu chỉnh hỏa hậu, thao tác cực kỳ chính xác.
Vì thế, có lần Tô Trường Không đã cố ý mà làm như vô tình dò hỏi: "Ngươi cũng biết Luyện Đan Thuật?"
Lưu Canh nghe vậy, trên mặt thoáng có chút mất tự nhiên, nhưng vẫn ngại ngùng cười: "Ta có biết một chút. Lúc trước ở thời điểm Cung đại sư còn là luyện đan sư, khi rảnh rỗi ta sẽ qua làm trợ thủ cho lão."
Tô Trường Không có chút đăm chiêu khi nghe được thông tin này.
"Một lò bảy viên Tăng Khí đan!"
Đột nhiên trước mắt Tô Trường Không trở nên sáng ngời, mùi dược hương từ trong đan lô chui thẳng vào mũi.
Lúc này, hắn đã tự tay phá vỡ ghi chép của chính mình, đạt được thành tựu một lò luyện ra bảy viên thành đan!
Trong giọng nói của Lưu Canh bên cạnh ngầm có ý hâm mộ nói: "Thiên phú luyện đan của Tô đại sư thật bất phàm ... Chẳng trách Cung đại sư lại lựa chọn ngươi."
Tô Trường Không không đi tiếp lời này, hắn lấy bảy viên Tăng Khí đan từ trong đan lô ra ngoài, cất năm viên vào một cái bình ngọc, cất một viên vào một cái bình nhỏ, đây là hắn giữ lại cho mình, còn một viên khác...
"Hôm nay ngươi đã giúp ta không ít việc, ngươi nhận lấy viên Tăng Khí đan này đi."
Một viên còn lại được Tô Trường Không giao cho Lưu Canh.
Người gặp thì có phần.
Hơn nữa, Tô Trường Không cảm thấy cần phải làm thân với Lưu Canh này một chút, không thể ăn mảnh một mình, ngẫu nhiên hắn cũng nên cho Lưu Canh đi theo uống một ngụm canh
"Đa tạ Tô đại sư!” Lưu Canh không từ chối, hắn biết nếu mình từ chối nhận lấy ngược lại sẽ khiến Tô Trường Không nghĩ nhiều, bởi vậy lập tức nói câu tạ ơn, và thu lại
Mỗi lần Tô Trường Không luyện đan, nếu một lò vượt qua năm viên thành đan, hắn sẽ lấy một chút, dùng cho bản thân tu luyện!
Dù sao Tô Trường Không cũng là luyện đan sư, Cự Kình bang cho hắn lương bổng một tháng là 300 lượng bạc trắng, còn phúc lợi khác chính là có thể làm ‘trung gian thương’ (người trung gian giữa nhà sản xuất và khách hàng, đảm nhận trách nhiệm thúc đẩy tiêu thụ).
Tô Trường Không dận rộn một ngày, chờ đến khi đệ tử Cự Kình bang chuyên môn kiểm tra, nghiệm thu đan dược tới cửa, hắn lập tức để đối phương mang đi những viên đan dược đã được luyện chế xong, và bản thân hắn cũng rời khỏi Luyện Đan phòng, đi ăn cơm, nghỉ ngơi.
Cuộc sống trong Cự Kình bang này cũng không tồi, hắn được luyện đan, lại có đan dược để mang về, tài nguyên đầy đủ khiến cho Quy Tức Công, Ngũ Cầm Hí của Tô Trường Không đều vững bước tiến lên.
Hắn cảm thấy nếu bản thân có thể vượt qua được vài năm yên bình ở nơi này, chắc chắn có thể sinh ra lần lột xác tiếp theo, khiến hắn được lợi không nhỏ!
"Đáng tiếc... Vẫn không có một chút tin tức gì về cái chết của Cung Chính."
Một điều duy nhất khiến Tô Trường Không hơi thấp thỏm chính là Cung Chính đã chết.
Cung Chính vừa rời khỏi Cự Kình bang chưa được bao xa đã bị tàn nhẫn giết chết.
Chuyện này khiến tất cả mọi người trong Cự Kình bang tức giận, bọn họ đã toàn lực truy xét hung thủ giết người nhưng qua một đoạn thời gian dài như vậy, vẫn chẳng có một chút tin tức nào.
Tô Trường Không biết phỏng chừng việc này không giải quyết được gì đâu!
"Không nghĩ nhiều như vậy nữa. Ta chỉ là một luyện đan sư, cứ chăm chỉ luyện đan, làm mạnh mẽ bản thân mới là căn bản." Tô Trường Không lắc đầu, ngay cả trên dưới toàn Cự Kình bang đều không tra ra thân phận hung thủ đã giết chết Cung Chính, càng đừng nói tới hắn.
Đó là chưa kể tới, hắn cùng chẳng có chút manh mối nào về chuyện này.
Tô Trường Không tới công trù, cơm nước xong xuôi lại quay về trạch viện u tĩnh mà hắn đang ở lại, luyện tập Ngũ Cầm Hí, dưỡng đao nửa canh giờ.
Chờ đến khi sắc trời u ám, hắn lại nuốt một viên Tăng Khí đan, bắt đầu tu luyện Quy Tức Công.