Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 217 - Ai Gặp Thì Có Phần!!!




Tam cảnh Dung Hội Quán Thông 12%

"Chỉ trong một ngày, độ thuần thục Luyện Đan Thuật của ta đã tăng thêm 5%?" Tô Trường Không cũng cực kỳ hưng phấn, đơn giản là vì tốc độ tiến bộ của Luyện Đan Thuật quá nhanh. Dưới sự chỉ đạo của Cung Chính, một ngày qua đi, chỉ số này đã tăng trưởng gần 5% rồi!

"Chiếu theo tình hình này, chỉ cần có đủ tài liệu để luyện tập, nhiều nhất là một hai tháng, Luyện Đan Thuật của ta có thể đạt tới tứ cảnh Lô Hỏa Thuần Thanh!" Tô Trường Không vô cùng hưng phấn nghĩ thầm.

Đây là chỗ tốt khi được thế lực lớn bồi dưỡng, chẳng những có luyện đan sư lão luyện chỉ điểm, còn được tạo điều kiện cung ứng vô hạn lượng (không giới hạn số lượng) những loại dược liệu trân quý để trực tiếp luyện tập!

"Cung đại sư, đa tạ sự chỉ điểm của người." Tô Trường Không cảm kích nói lời cảm tạ với Cung Chính.

Cung Chính đang dốc lòng truyền thụ kinh nghiệm luyện đan tới vài chục năm của lão cho hắn.

"Không có gì. Đây là ước định giữa ta và Cự Kình bang. Trước khi ta về hưu, cần phải bồi dưỡng ra một luyện đan sư có thể đảm nhận công việc này, mặt khác... Ta cũng muốn ngươi mau mau trở thành luyện đan sư chính thức, như vậy ta có thể nhanh chóng về hưu. Về sau, ngươi cũng sẽ như thế thôi." Cung Chính ha ha cười.

Một trong những điều kiện để Cự Kình bang đồng ý cho Cung Chính rời khỏi cương vị này, chính là truyền thụ Luyện Đan Thuật của lão để bồi dưỡng và phát triển nên một luyện đan sư mới.

Nếu về sau Tô Trường Không muốn rời đi, hắn cũng phải như thế.

Tô Trường Không cảm thấy chuyện này rất công bằng.

Cự Kình bang lấy ra nhiều tài nguyên như vậy để bồi dưỡng ra một luyện đan sư, chờ sau khi Luyện Đan Thuật thành công, ngươi muốn không phải báo đáp gì mà rời đi ư? Lấy đâu ra loại chuyện tốt như vậy?

Cung Chính nhét một viên Tăng Khí đan vào trong tay Tô Trường Không, sau đó nháy mắt ra hiệu nói: "Còn nữa, ngươi hãy thu một viên Tăng Khí đan này đi. Đây là chỗ tốt của luyện đan sư, ngẫu nhiên lấy mấy viên đan dược, cũng không vấn đề."

Nói xong, Cung Chính cũng cho một viên Tăng Khí đan vào trong ngực, có thể nói là người gặp thì có phần!

Tô Trường Không hiểu ý gật đầu cười.

Ở Cự Kình bang, tuy Cung Chính là luyện đan sư nhưng lương bổng của lão không quá cao, một tháng chỉ được chừng ba tới năm trăm lượng bạc trắng mà thôi.

Có điều luyện đan sư là người đầu tiên tiếp xúc với đan dược ra lò, bởi vậy, có rất nhiều nơi dễ động tay động chân!

Và dù bọn họ ra tay lấy đi một hai viên đan dược cũng chẳng xảy ra vấn đề gì.

Trên phương diện này, Cự Kình bang cũng coi như mở một mắt nhắm một mắt. Và đương nhiên, nếu luyện đan sư làm quá đáng, thậm chí còn không thỏa mãn được lượng đan dược cần thiết để cung cấp cho Cự Kình bang, thì chắc chắn người này sẽ bị điều tra, khiển trách.

Cứ như vậy, cuộc sống của Tô Trường Không dần dần trôi vào yên tĩnh, hắn lại bắt đầu những ngày tháng y chang như đã từng trải qua ở Hắc Thiết sơn trang, mỗi ngày đều quẩn quanh với luyện võ và công tác.

Chỉ khác duy nhất một điều, công tác ngày xưa vốn là rèn thì nay đã được đổi thành luyện đan.

Hiện giờ, kỹ năng chú tạo của Tô Trường Không đã đạt tới trình độ Thần Hồ Kỳ Kỹ, trong khoảng thời gian ngắn rất khó có thể tiến thêm một bước, tạm thời ngừng lại một chút cũng không vấn đề.

"Công tác này... không tệ."

Ban đêm đã đến, Tô Trường Không có chút thỏa mãn nhìn một viên Tăng Khí đan trong tay, sau đó hắn trực tiếp nuốt nó vào trong bụng và bắt đầu tu luyện Quy Tức Công.

Ở Cự Kình bang, đan dược cũng là một loại vật phẩm cực kỳ trân quý, không phải thứ mà thành viên bình thường có thể hưởng thụ được. Trừ phi là đệ tử tinh anh có địa vị nhất định trong bang, mỗi tháng mới có thể đạt được lượng đan dược nhất định nhưng muốn đạt được nhiều hơn, cần phải dựa vào cống hiến đi đổi lấy!

Đối với luyện đan sư như Tô Trường Không, ngẫu nhiên lấy đi vài viên căn bản sẽ không ai khiển trách, dù bị Cự Kình bang biết được cũng mở một mắt nhắm một mắt cho qua!

Bọn họ hiểu được đạo lý, phải làm cho luyện đan sư vừa lòng, luyện đan sư mới có thể toàn tâm toàn ý luyện đan, nếu không, đám luyện đan sư kia chỉ cần cố ý thất bại thêm vài lần thì khoản tiền tổn thất dược liệu kia sẽ nhiều hơn giá trị của mấy viên đan dược nọ.

Và đó cũng là điểm mà luyện đan sư luôn được người ta hâm mộ.

"Hiệu quả của loại Tăng Khí đan này còn cao hơn Ích Khí tán ta từng dùng trước kia không chỉ mấy lần! Đáng tiếc hiện giờ xác suất thành công khi luyện chế Tăng Khí đan của ta vẫn chưa cao, bằng không có thể lấy nhiều hơn vài viên ..."

Tô Trường Không cảm thụ dược lực trong viên Tăng Khí đan nọ, từ đáy lòng thầm tán thưởng.

Trước kia, loại Ích Khí tán mà Tô Trường Không thường dùng chính là dược tán, mà Tăng Khí đan này lại thuộc phạm trù đan dược, phí tổn và hiệu quả không cùng một cấp bậc!