Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 215 - Dùng Tài Nguyên Của Người Khác Để Nâng Cao Bản Lĩnh Cho Mình




Vừa lúc Tô Trường Không đã hoàn tất quá trình luyện tập Ngũ Cầm Hí lúc sáng sớm. Khi nghe được tiếng đập cửa, hắn hơi có chút kinh ngạc, nhưng người tới thăm nơi hắn ở lại hình như chỉ có một mình Thôi Hạ mà thôi.

Tô Trường Không đi ra bên ngoài mở cửa.

Quả nhiên, là Thôi Hạ đứng ở bên ngoài!

Thôi Hạ với sắc mặt vui mừng nói: "Tô công tử, ngươi đủ tư cách rồi! Cung đại sư rất tán thành tiềm lực của ngươi, sẽ tự mình chỉ điểm Luyện Đan Thuật cho ngươi. Nếu Luyện Đan Thuật của ngươi đạt tới yêu cầu, có thể tiếp nhận vị trí của lão, trở thành luyện đan sư chính thức trong Cự Kình bang chúng ta!"

Thôi Hạ mang tới cho Tô Trường Không một tin tức tốt. Dù Tô Trường Không đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng vẫn không khỏi cảm thấy hơi hơi vui sướng, có thể trở thành luyện đan sư tại Cự Kình bang, tương đương với nắm trong tay cơ hội luyện đan ùn ùn không dứt, chẳng khác nào dùng tài nguyên của người khác để nâng cao bản lĩnh cho mình!

"Ừm, vậy đa tạ Cung đại sư đã coi trọng." Tô Trường Không gật gật đầu

Thôi Hạ quan sát vẻ mặt Tô Trường Không, không thấy hắn lộ ra biểu cảm mừng rỡ như điên, hay dáng vẻ thất thố, lại âm thầm gật đầu. Thiếu niên trước mắt này rất bình thản, gặp biến cố không sợ hãi, thấy niềm vui không phô trương, chỉ dựa vào phần tâm tính này, đã rất không tầm thường

"Tô công tử có tiện không? Hiện giờ hãy theo ta tới Cự Kình bang trước." Sau đó Thôi Hạ nói.

"Có thể, chờ ta thu thập hành lý một chút." Từ trước đến nay, tính cách Tô Trường Không vẫn là nhanh nhẹn quyết đoán, hắn chỉ nói với Thôi Hạ một câu rồi mau chóng đi vào thu thập hành lý của mình.

Tô Trường Không cũng không có nhiều hành lý, hai thanh Trảm Thiết đao, tụ nỗ, một xấp ngân phiếu, cùng vài bộ y phục để tắm rửa, ngoại trừ những thứ này ra không còn cái gì khác.

"Tô công tử cũng luyện võ sao?" Thôi Hạ thấy hình dáng Trảm Thiết đao được Tô Trường Không dùng vải bọc lấy, không nhịn được mở miệng hỏi.

"Người lưu lạc bên ngoài, dù sao cũng phải có chút bản lĩnh phòng thân. Những lúc rảnh rỗi, ta sẽ luyện một chút cho vui." Tô Trường Không trả lời một câu, không hề giấu giếm chuyện bản thân mình cũng biết võ công.

"Ừm, chúng ta đi thôi." Thôi Hạ không tiếp tục truy vấn.

Với Thôi Hạ, thậm chí là cả Cự Kình bang, chuyện Tô Trường Không có biết võ công hay không, cũng không quan trọng, quan trọng là ... Luyện Đan Thuật!

Lấy nội tình Cự Kình bang, đừng nói là võ giả Đoán Thể, kể cả võ giả Khí Huyết cảnh cũng có số lượng khá nhiều, kể cả bang chủ Tư Không Dũng hay là một nữ nhi, một nhi tử của bang chủ, đều là cao thủ có tiếng tại Mặc Lâm phủ thành!

Tô Trường Không thu thập xong hành lý, nhanh chóng cùng Thôi Hạ lên đường, đi tới trụ sở Cự Kình bang.

Bọn họ xuất phát từ buổi sáng tới buổi chiều hai người đã đến Cự Kình bang.

Bên trong trụ sở Cự Kình bang, các loại kiến trúc mọc lên san sát, nơi này chiếm diện tích cực lớn, thoạt nhìn như một tòa thành cỡ nhỏ.

Mà thứ hấp dẫn ánh mắt Tô Trường Không nhất lại là trung tâm Cự Kình bang, nơi đó có đặt một tòa kiến trúc cực kỳ to lớn, to lớn đến khoa trương!

Đó là một tòa kiến trúc có vẻ ngoài tương tự như một con thuyền thừa phong phá lãng (đạp sóng cưỡi gió), chiều dài chừng bốn năm trăm mét, diện tích chỉnh thể còn lớn hơn vài cái sân bóng rổ gộp lại.

Ở trên đỉnh tòa kiến trúc này là một cánh buồm đón gió bay phấp phới, bên trên có có thêu hoa văn hình sóng biển, và hình vẽ một con cá voi (cá voi là kình ngư) ẩn mình dưới lớp hoa văn này, cùng với ba chữ ‘Cự Kình bang’ thật to, thật rõ ràng.

"Mặc dù có chút quái quái... Nhưng đúng là rất khí thế!" Tô Trường Không cũng không khỏi sợ hãi than.

Tô Trường Không đã từng quan sát rất nhiều tòa kiến trúc hùng vĩ trên Lam tinh, nhưng khi hắn được tận mắt chứng kiến loại kiến trúc thuyền lớn này vẫn khiến trong lòng vô cùng rung động.

"Đây là tòa kiến trúc được thiết kế dựa trên nguyên mẫu của Cự Kình hào, là dấu hiệu của Cự Kình bang chúng ta, cũng là nơi bế quan của bang chủ." Trong giọng nói của Thôi Hạ đầy vẻ tự hào.

Ở vùng Mặc Lâm phủ thành này, uy danh của Cự Kình bang là điều không thể nghi ngờ, trong bang có rất đông cường giả, bọn họ lại nắm quyền điều khiển tuyến đường an toàn quan trọng đi qua Lam Vũ hải, nội tình vô cùng thâm hậu!

"Ta mang ngươi đi gặp Cung đại sư." Sau đó Thôi Hạ mang theo Tô Trường Không tiến vào Cự Kình bang.

Ven đường, Tô Trường Không thấy được rất nhiều võ giả mặc chế phục Cự Kình bang, gần như mỗi người trong đó đều là võ giả Luyện Lực cảnh trở lên, đặt trong vài tiểu bang phái trung đều có thể đảm đương vị trí hạch tâm tinh nhuệ.

Có Thôi Hạ dẫn dắt, hai người Tô Trường Không một đường thông suốt đi tới một tòa Dược lư cực kỳ u tĩnh.