Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 211 - Cự Kình Bang Muốn Mời Chào Luyện Đan Sư…




Trung niên áo lam nhìn dáng vẻ trẻ trung của Tô Trường Không, hai mắt không khỏi tỏa sáng, lập tức chắp tay với Tô Trường Không, tự giới thiệu bản thân.

"Ta họ Tô, tên là Tô Trường Không, mời tiến vào ngồi đi." Tô Trường Không tự báo tên tuổi rồi mời trung niên áo lam Thôi Hạ đi vào bên trong ngồi.

Thôi Hạ gật gật đầu, theo sau bước vào trong trang viên, ánh mắt đánh giá chung quanh: "Trong trang viên này chỉ có một mình Tô công tử ở lại sao?"

"Ừm, ngày thường Tô mỗ hay luyện đan, thích hoàn cảnh im lặng." Tô Trường Không gật gật đầu, thuận miệng ứng đối một câu.

Thôi Hạ này là khách nhân đầu tiên tới cửa, Tô Trường Không đưa đối phương tới phòng khách, rót cho một ly trà.

Thôi Hạ lễ phép bưng chén trà lên, làm như vô tình dò hỏi: "Dường như Tô công tử không phải người địa phương Mặc Lâm phủ thành?"

Đối với chuyện này, Tô Trường Không gật gật đầu: "Nhà của ta ở Ngọa Ngưu thôn thuộc Hán Phong huyện nhưng mấy năm qua nay ta đều ra ngoài du lịch, không có nơi ở cố định. Mấy tháng trước mới đến Mặc Lâm phủ thành."

Đương nhiên Tô Trường Không không thể nói ra lai lịch thực sự của mình.

Ngọa Ngưu thôn cũng cách nơi này chừng mấy ngàn dặm nhưng ở đó và Thanh Thủy thành lại là hai địa phương trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, chẳng có chút liên quan gì tới nhau.

Đương nhiên, dù Tô Trường Không nói hắn đến từ Thanh Thủy thành, thì ngoại trừ người của Hắc Thiết sơn trang biết hắn, những người còn lại căn bản là chưa từng nghe nói tới tên của hắn, cũng không ai có thể đi chứng thực. Thêm nữa, lúc trước khi hắn hành tẩu giang hồ đều dùng là thân phận "Văn Thái".

"Thì ra là thế..." Thôi Hạ gật gật đầu, cũng không tiếp tục truy vấn, ngược lại mở miệng nói: "Ta nghe Vạn Tầm nói Tô công tử tinh thông Luyện Đan Thuật?"

"Có hiểu một hai." Tô Trường Không khiêm tốn nói, không nên khẳng định quá vẹn toàn.

Thôi Hạ buông chén trà rồi ngẩng đầu nhìn Tô Trường Không, nói: "Thật không dám giấu giếm... Luyện đan sư trong bang hội chúng ta đã già. Đoạn thời gian trước, lão vừa sinh bệnh nặng một hồi, lúc khỏi lại có nói, lão nhiều nhất chỉ tiếp tục làm được hai ba năm là phải về hưu , bởi vậy bang hội chúng ta cần một vị luyện đan sư mới. Từ Vạn Tầm, ta biết được Tô công tử là luyện đan sư nhàn tản không có gia tộc, không biết có đúng thế không?"

Lời này vừa nói ra, đã khiến Tô Trường Không hiểu được đại khái mục đích tới đây của Thôi Hạ này. Đối phương muốn kéo hắn tiến vào bang hội của bọn họ!

Mà bang hội có thể bồi dưỡng được luyện đan sư, tuyệt đối không phải tiểu bang hội bình thường!

"Đúng là ta rất ham thích luyện đan, lại chỉ có một thân một mình." Tô Trường Không thừa nhận điểm này, sau đó hắn thử thăm dò: "Xin hỏi bang hội của Thôi tiên sinh là?"

Thôi Hạ sang sảng cười, cũng không giấu giếm nói ra thân phận lai lịch của mình: "Chắc Tô công tử đã từng nghe nói qua, ta chính là người của Cự Kình bang."

"Cự Kình bang?" Nghe vậy, Tô Trường Không lập tức ngẩn ngơ.

Đúng là Tô Trường Không từng nghe thấy cái tên Cự Kình bang này.

Cự Kình bang này vốn là một đại bang hội nổi danh như sấm bên tai tại Mặc Lâm phủ thành, nghiệp vụ của bọn họ chủ yếu là thúc đẩy kinh doanh trên Lam Vũ hải, chiếm lĩnh con đường giao thông chủ yếu trên Lam Vũ hải.

Thương thuyền muốn lui tới buôn bán trên Lam Vũ hải, đều phải hiến lễ vật cho Cự Kình bang!

Cự Kình bang có cao thủ nhiều như mây, bang chủ Tư Không Dũng lại là cường giả đứng đầu được cả Mặc Lâm phủ thành biết đến. Người này thành danh từ khi còn trẻ, những chuyện từng trải qua có mang chút sắc thái truyền kỳ.

Có thể nói ở Mặc Lâm phủ thành này, Cự Kình bang là một trong những thế lực bang hội khổng lồ nhất, hoàn toàn không phải là loại bang hội ở tiểu huyện thành như Bạch Ngọc bang, Hắc Kỵ bang ở Thanh Thủy thành có thể so sánh được!

Nói như vậy, Thôi Hạ trước mắt là người đến từ Cự Kình bang, hơn nữa còn đang chuẩn bị mời chào luyện đan sư tiến vào Cự Kình bang.

Ai cũng biết rằng, chẳng những số lượng luyện đan sư rất thưa thớt, mà bình thường bọn họ đều lệ thuộc vào các đại gia tộc, kể cả Tôn Diệc Niên cũng là luyện đan sư có gia tộc truyền thừa, chứ không phải dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng.

Muốn bồi dưỡng ra một luyện đan sư ngay từ con số không, tuyệt đối là công việc vừa hao thời gian lại tốn nguồn lực, cho nên tìm một luyện đan sư có trình độ nhất định rồi hấp thu vào bang hội chính là phương pháp dùng ít sức lại tiết kiệm nguồn lực nhất!

Lúc trước khi Tô Trường Không tìm tới Vạn Tầm muốn bán Hoạt Khí đan, Vạn Tầm đã đoán ra Tô Trường Không hoặc là sau lưng Tô Trường Không có một vị luyện đan sư nhưng hơn phân nửa là luyện đan sư không gia tộc, nếu không đối phương đâu cần phải mang bán Hoạt Khí đan để kiếm tiền, cứ để cho bên trong gia tộc dùng có phải hơn không? Cũng vì vậy, đối phương mới đề cử hắn cho Thôi Hạ.

"Nếu... Lấy thân phận luyện đan sư gia nhập vào Cự Kình bang, quả thật là lựa chọn không tồi!" Tâm niệm trong lòng Tô Trường Không thay đổi thật nhanh.