Lúc hắn quay trở lại Mặc Lâm phủ thành, đã là chuyện của buổi sáng ngày hôm sau, mặt trời vẫn mọc lên theo lẽ thường, một ngày mới lại đến.
Trong trang viên, Tô Trường Không đã sớm rời giường và luyện xong Ngũ Cầm Hí như lệ thường. Lúc này hắn thầm suy tính: "Ngày hôm qua thu hoạch được 15 ngàn lượng bạc trắng, xem như tạm thời giải quyết được vấn đề tiền bạc như lửa xém lông mày trước mắt. Ta có thể dùng khoản tiền này tới Vạn Lâm các mua dược liệu, tiếp tục dùng nó để luyện đan. Chờ đến khi Luyện Đan Thuật cao minh hơn một chút, nói không chừng ta có thể làm được cân bằng thu chi, cũng có lực lượng giúp người ta luyện đan kiếm tiền."
Nếu cứ tiếp tục ngồi không tiêu tiền khẳng định là không được, Tô Trường Không cảm thấy Luyện Đan Thuật là con đường kiếm tiền rất ổn định. Nếu Luyện Đan Thuật của hắn đạt tới cảnh giới cao hơn, có danh tiếng nhất định, chắc chắn cũng có thể kinh doanh như Bảo Đan cư của Tôn Diệc Niên, có khách hàng chủ động tìm tới cửa!
Bởi vậy, Tô Trường Không đã quyết định đầu tư khoản tiền thu hoạch được sau một chuyến hành trình đi tới Quỷ thị này vào Luyện Đan Thuật, chỉ mong cảnh giới tăng nhanh, về sau nó sẽ trở thành thủ đoạn kiếm tiền đắc lực của hắn.
Tô Trường Không nhìn nhìn sắc trời, lập tức thay đổi cách ăn mặc một phen, lấy thân phận ‘Lý tiên sinh’ lại lần nữa đi tới Vạn Lâm các.
Tại Vạn Lâm các, Tô Trường Không gặp được Vạn Tầm.
"Lý tiên sinh, nói không chừng ngươi sắp có chuyện tốt." Trong phòng bao trên lầu hai Vạn Lâm các, Vạn Tầm vừa thấy Tô Trường Không đến, đã lộ ra vẻ mặt tươi cười, nói.
"Chuyện tốt? Chuyện tốt gì cơ?" Tô Trường Không nghi hoặc.
"Lúc trước Lý tiên sinh bán đan dược là do Lý tiên sinh tự mình luyện chế sao?" Vạn Tầm không đáp, lại hỏi một câu.
Tô Trường Không thoáng trầm ngâm, hắn mua nhiều dược liệu ở Vạn Lâm các như vậy, còn cầm Hoạt Khí đan qua đây bán, chắc chắn Vạn Tầm đã biết những dược liệu này được dùng để luyện đan .
Nghĩ vậy, nhưng Tô Trường Không vẫn lắc đầu: "Những đan dược kia đều do một bằng hữu của ta luyện chế trong khoảng thời gian trước, ta chỉ thay người ấy bán ra thôi. Vạn chủ quản ngươi nói chuyện tốt là chuyện gì?"
Tô Trường Không không nói rõ đan dược là do hắn luyện chế, nhưng hắn vẫn tò mò chuyện tốt mà Vạn Tầm nói là điều gì.
Vạn Tầm lộ ra vẻ mặt thần bí nói: "Lúc trước có một vị khách quý đến Vạn Lâm các, hắn muốn ta hỗ trợ giới thiệu luyện đan sư. Hơn phân nửa là muốn mời luyện đan sư luyện đan, ta đã nghĩ tới Lý tiên sinh, vì thế nói với hắn, ta có biết một vị luyện đan sư... Lý tiên sinh, vị bằng hữu biết Luyện Đan Thuật của ngươi có muốn gặp vị khách quý này hay không? Nói không chừng đây là một cơ hội tốt đó!"
Nghe vậy, Tô Trường Không cũng có chút kinh ngạc, có người tìm Vạn Tầm hỗ trợ giới thiệu luyện đan sư, Vạn Tầm đã nghĩ tới đống đan dược lúc trước của Tô Trường Không, vì thế liền đề cử hắn.
Chuyện này khiến Tô Trường Không nhíu mày nghi hoặc nói: "Ngươi cũng biết rằng Luyện Đan Thuật của vị bằng hữu kia kém luyện đan sư uy tín lâu năm một chút, vì sao hắn lại muốn tìm bằng hữu của ta?"
Đây là điểm khiến Tô Trường Không nghi hoặc, nếu vị khách quý trong miệng Vạn Tầm kia muốn tìm người luyện đan, đương nhiên sẽ tìm luyện đan sư kinh nghiệm phong phú, mà không phải tìm một luyện đan sư tay mơ có xác suất thành công không bảo đảm.
Vạn Tầm lắc đầu: "Vị khách quý kia cảm thấy rất hứng thú với bằng hữu của Lý tiên sinh, cụ thể như thế nào ta cũng không rõ, muốn ta bố trí cho song phương gặp mặt nói chuyện hay không?"
Tô Trường Không suy tư một lúc lâu, nếu thực sự có người ủy thác hắn luyện đan, tuyệt đối là chuyện vô cùng tốt!
Không nói đến kiếm tiền, chỉ tính tới chuyện giúp người ta luyện đan, cũng có thể tích lũy kinh nghiệm, đề cao Luyện Đan Thuật của mình, đã thấy hắn được lợi rồi, nói nữa không cần biết có được hay không, cứ gặp mặt nói chuyện hiểu biết một chút cũng tốt.
Vì thế Tô Trường Không gật đầu: "Bằng hữu của ta ở tại Thúy Thanh trang viên phía Tây thành, nếu vị khách quý trong miệng Vạn chủ quản kia có rảnh, cứ tới thăm."
"Ta sẽ nhờ người truyền lời cho hắn, hiện giờ hắn đang nghỉ ngơi tại Mặc Lâm phủ thành, chắc chắn có thời gian." Vạn Tầm trả lời.
Hai bên đều là khách quý của Vạn Lâm các, hắn hỗ trợ giới thiệu, cũng có thể tạo mối quan hệ thân thiết.
Vì thế Tô Trường Không lập tức thay đổi kế hoạch, quay lại trang viên, yên tĩnh chờ đợi.
"Đông đông đông!" Khoảng buổi trưa cùng ngày, bên ngoài trang viên vang lên tiếng đập cửa.
"Là vị khách quý của Vạn Lâm các đến đây?" Tô Trường Không nghe được âm thanh, rất bình tĩnh đứng dậy đi ra bên ngoài.
Lúc này Tô Trường Không đã cố ý thay đổi cách ăn mặc một phen, để phù hợp với thân phận luyện đan sư của mình, hắn đã thay một bộ áo trắng rộng thùng thình, phối hợp với khuôn mặt anh tuấn, nhìn từ ngoài đã có thêm một tia khí chất nho nhã.
Tô Trường Không mở cửa lớn của trang viên, có một nam tử áo lam đứng ngoài cửa.
Nam tử này chừng bốn năm mươi tuổi, mái tóc có chút bạc, dung mạo không tính là anh tuấn, nhưng có một luồng khí chất không giận tự uy, tựa như bản thân ở địa vị cao lâu ngày tạo nên, trên lưng còn cõng theo một cái túi.
Không chỉ như vậy, huyệt Thái Dương của trung niên áo lam này hơi hơi gồ lên, hai mắt hữu thần, đặc điểm này cho thấy hơn phân nửa đối phương cũng là người tập võ, công lực cao thâm!
"Ta là người được lão Vạn giới thiệu tới, tên là Thôi Hạ, xin hỏi công tử xưng hô như thế nào?"