Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 161: Đại Ca... Muốn Làm Thật Rồi!!!




Rất nhanh Tô Trường Không đã phát hiện ra chuyện không giống như hắn tưởng tượng.

Trên mặt, trên thân hình của Thạch Tử Kiên đều có huyết quang nhàn nhạt lóng lánh nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ dung nhập vào cơ thể rồi tản ra bên ngoài.

Loại tình huống này khiến Tô Trường Không hơi nghi hoặc, không quá rõ ràng.

Nhưng đúng là Thạch Tử Kiên mạnh hơn Đoán Thể đại thành bình thường không chỉ một bậc!

Thạch Tử Kiên dùng một quyền đẩy lui Tô Trường Không, khóe miệng hơi cong lên một mảnh vòng cung dữ tợn: "Từ mấy năm trước, bản thân lão tử bị trọng thương, khí huyết suy bại. Qua mấy năm nay đã dùng lượng lớn vật ích khí bổ huyết, cuối cùng cũng thấy được chút manh mối khôi phục!"

Lai lịch của Thạch Tử Kiên vô cùng thần bí.

Từ ba bốn năm trước, người này đã đi vào Thanh Thủy thành, dựa vào chiến lực vũ dũng hơn người, nhanh chóng thành lập Hắc Kỵ bang, rồi phát triển nó trở nên lớn mạnh.

Trên thực tế, đúng là lai lịch của Thạch Tử Kiên này cực kỳ không tầm thường.

Hắn từng là một thành viên vương bài thuộc một sư đoàn quân đội nào đó, đã từng đạt đến cảnh giới khí huyết lột xác trở thành võ giả Khí Huyết cảnh nhưng lại từng chịu thương tổn nghiêm trọng khó có thể khép lại trong một trận chiến lớn trên Đại Phong châu, từ đó đành phải ảm đạm rời đi, tới Thanh Thủy thành này, thành lập Hắc Kỵ bang, đoạt lấy tài nguyên.

Mục đích chính của một loạt những hành động đó cũng là cố gắng cuối cùng của hắn, mong bản thân mình có thể trở lại thời kỳ đỉnh phong.

Lúc trước, cơ thể Thạch Tử Kiên đã chịu tổn thương quá mức nghiêm trọng, cho tới hôm nay vẫn chưa thể trở lại thời kỳ toàn thịnh.

Nhưng Thạch Tử Kiên tự tin khẳng định, không một võ giả dưới Khí Huyết cảnh nào có thể ngăn cản nổi hắn!

Ở trong mắt Thạch Tử Kiên, bản thân hắn chính là rồng sa chỗ cạn, còn vùng Thanh Thủy thành này chỉ là chốn nông thôn quê mùa, không một ai có thể khiến hắn để vào trong mắt!

"Đùng!"

Thạch Tử Kiên thúc giục chân khí, lộ ra tư thế điên cuồng.

Thân hình lần thứ hai bành trướng thêm một vòng lớn, từng khối cơ bắp phồng căng, rắn chắc tựa như nham thạch, lớp y phục rộng thùng thình bên ngoài đều bị thân hình hắn làm căng nứt ra, để lộ phần thân trên hình tam giác ngược, cùng với những vết thương do đao kiếm chém qua để lại trên cơ thể…

Tất cả tạo nên một loại lực lượng nổ mạnh có thể nhìn thấy bằng mắt thường!

Nhìn kỹ hơn một chút, có thể thấy những vết thương trên người Thạch Tử Kiên có đầy những điểm trí mạng, nhất là một vết thương do đao ở ngay ngực, gần như đã cắt ngang qua thân hình hắn, chia phần thân trên thành hai đoạn.

Thông qua những vết thương này, có thể tưởng tượng ra Thạch Tử Kiên đã từng đối mặt với rất nhiều lần nguy cơ sinh tử.

"Đại ca... Muốn làm thật rồi!"

Trên mặt Trần Tráng tràn đầy hưng phấn, hắn hiểu sự mạnh mẽ của Thạch Tử Kiên hơn xa kẻ tự xưng là Thiết Thú này.

Đối phương không thể chống lại đại ca của hắn.

Ở thời kỳ đỉnh phong Thạch Tử Kiên là võ giả Khí Huyết cảnh, thân kinh bách chiến, tuy bản thân bị trọng thương, cảnh giới ngã xuống, nhưng võ công mà hắn tu luyện vẫn có cấp bậc Khí Huyết cảnh.

Thêm nữa, môn công phu mà Thạch Tử Kiên am hiểu chính là khổ luyện ngạnh công, có thể xung phong liều chết giữa thiên quân vạn mã.

Võ giả bình thường cầm lưỡi dao sắc bén trong tay, cũng không thể gây ra một chút tổn thương nào trên cơ thể của hắn!

Kể cả Bạch Ngọc bang chủ Bạch Thiên Hào lúc trước, dùng hết toàn lực, cũng chỉ có thể lưu lại một vài vết thương da thịt trên người Thạch Tử Kiên mà thôi.

"Quân Đạo Sát Quyền. Cuồng Tương Hãm Trận!"

Sau khi Thạch Tử Kiên đánh một kích bức lui Tô Trường Không, khí tức càng tăng lên, bàn chân to lớn của hắn đạp một bước thật mạnh xuống mặt đất, giống như một con bạo hùng dẫm đạp đại địa, khiến mặt đất xuất hiện hố sâu, địa hình vỡ vụn, đá vụn bắn tung ra bốn phía tựa như viên đạn.

Nương theo lực lượng này, chỉ trong nháy mắt, thân hình Thạch Tử Kiên đã vượt qua khoảng cách gần trượng, quyền phải mang theo một luồng sát khí thiết huyết, chưa từng có từ trước đến nay… đánh tới!

Tô Trường Không cảm nhận được lực áp bách vừa ập thẳng vào mặt, trái tim không tự chủ được bắt đầu đập thình thịch, giống như có một luồng hỏa diễm đang thiêu đốt, đây là phản ứng bản năng khi võ giả gặp được kình địch.

Hô lạp lạp!

Quy Tức chân khí tuôn trào tại đan điền trong cơ thể Tô Trường Không, sau đó lan ra toàn thân, bộc phát một tiếng rít gào tựa như sóng biển.

Mỗi một sợi kinh mạch đều bị trùng kích, mở rộng, chuyển vận một loại chân khí hùng hậu, dồi dào!

Tô Trường Không không chỉ có thân thể đã đạt tới Đoán Thể đại thành, Quy Tức Công của hắn cũng đạt tới tiêu chuẩn của người bình thường trải qua khổ tu vài chục năm, chân khí hùng hồn.

Ngũ Cầm Hí. Tầm Thực Hổ!

Tô Trường Không ngưng tụ chân khí, hợp nhất cùng thân thể, khiến cho tốc độ, lực lượng của hắn đều tăng vọt lên một bậc, động như ác hổ.

Gai nhọn bằng kim loại đã nứt toác. Quyền phải ma sát cùng không khí tạo nên tiếng rít gió, dũng mãnh không lùi, xông thẳng tới nghênh đón trọng quyền của Thạch Tử Kiên kia!