"Hắn... Là ai?"
Ở bên cạnh Thạch Tử Kiên, còn có tam đương gia Trần Tráng đi theo.
Ngay khi hai người bọn họ bước tới, Trần Tráng đã chú ý đến Tô Trường Không vẫn đang sừng sững đứng ngay giữa đám võ giả Hắc Kỵ Bang, trong lòng cũng dâng lên từng đợt kinh hãi kèm theo nghi hoặc khó hiểu.
Hắn khó hiểu cũng đúng thôi, hóa ra đối tượng tạo thành rối loạn thật lớn như thế, khiến cho trên dưới Hắc Kỵ bang như lâm đại địch, hóa ra kẻ thù từ bên ngoài giết thẳng tới trụ sở Hắc Kỵ bang bọn họ…
Lại chỉ có một người???
Thạch Tử Kiên chau mày nhìn người mặc khôi giáp hùng vĩ trước mắt, sau đó mở miệng nói: "Các hạ là thần thánh phương nào? Thạch mỗ và ngươi có cừu oán sao? Vì cớ gì lại đêm khuya đến thăm, đại khai sát giới?"
Tô Trường Không đối mặt với câu hỏi của Thạch Tử Kiên, lại đè thấp giọng, phát ra âm thanh khàn khàn: "Ta chính là Thiết Thú của Hắc Liên giáo, Hắc Kỵ bang các ngươi dung túng cho Quỷ Diện kia tùy ý giết chóc đệ tử giáo ta, chẳng lẽ không nên cho ta một lời giải thích sao?"
Thật hiển nhiên, Tô Trường Không nói như thế, để che giấu tung tích của mình.
Hắn muốn hỗn hào thị thính (dùng biểu hiện giả dối hoặc nối dối khiến người bên ngoài không phân rõ đúng sai- tung thông tin giả), chế tạo hỗn loạn, giả mạo đệ tử Hắc Liên giáo.
Nếu có thể nương theo điều này làm cho Hắc Liên giáo và Hắc Kỵ bang chó cắn chó, cá chết lưới rách… Tất nhiên là không thể tốt hơn!
"Hắc Liên giáo?" Lời này vừa nói ra, khiến cho Thạch Tử Kiên và Trần Tráng đều nheo mắt lại.
Bọn họ đều biết Hắc Liên giáo là một đám gia hỏa điên cuồng, không dễ trêu chọc, mà từ trước đến nay, ở trên địa giới vùng Thanh Thủy thành này, Hắc Kỵ bang và Hắc Liên giáo vẫn là nước giếng không phạm nước sông.
Vậy mà hiện giờ lại có cao thủ Hắc Liên giáo đi tới Hắc Kỵ bang, dùng lý do tìm kiếm Quỷ Diện báo thù???
Lúc trước Tô Trường Không từng dùng thân phận Quỷ Diện săn bắn đệ tử Hắc Liên giáo, còn tự xưng là tứ đương gia Hắc Kỵ bang, mục đích chính là làm ghê tởm Hắc Kỵ bang.
Thì hiện giờ hắn lại dùng nó làm cái cớ, gây khó dễ cho Hắc Kỵ bang.
Thạch Tử Kiên cố nén cơn tức giận nói: "Các hạ đã hiểu lầm rồi? Quỷ Diện kia vốn không phải là người Hắc Kỵ bang. Hắn còn giết nhị đương gia Tào Hoằng của bang chúng ta. Nếu Quỷ Diện ở Hắc Kỵ bang, ta sẽ là người đầu tiên vặn đầu của hắn xuống..."
"Hừ! Còn dám nói sạo? Các ngươi là một lũ dám làm không dám nhận! Nghe đồn đại đương gia Hắc Kỵ bang anh hùng hơn người, hiện giờ vừa thấy mới biết, chỉ là một kẻ nhu nhược thôi!" Tô Trường Không quát mắng một tiếng, cắt ngang lời Thạch Tử Kiên nói.
"Làm càn!" Không đợi Thạch Tử Kiên phản ứng, Trần Tráng đã là người đầu tiên không nhịn được, lập tức cuồng nộ quát lớn.
Trước đây, Quỷ Diện chém giết đệ tử Hắc Liên giáo, lại tuyên bố với bên ngoài rằng mình chính là tứ đương gia Hắc Kỵ bang.
Chuyện đó đã gây cho Hắc Kỵ bang một chút phiền toái nhỏ.
Mà không chỉ như thế, đoạn thời gian trước Quỷ Diện kia lại chém giết Tào Hoằng.
Mấy lần liên tiếp bị ám hại như thế, Hắc Kỵ bang bọn họ còn chưa đủ bực bội sao?
Vậy mà hiện giờ lại có cao thủ Hắc Liên giáo tìm tới cửa, nói rằng Quỷ Diện là người của bọn họ, cần bọn họ giải thích.
Đến nước này, còn bảo bọn họ tiếp tục nhịn, không giận điên lên được sao?
"Được rồi!" Thạch Tử Kiên lại phất tay ngăn cản Trần Tráng.
Thạch Tử Kiên lộ ra khuôn mặt lạnh như băng, đôi như dã thú hung ác nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không, quát lớn: "Ta mặc kệ ngươi có thân phận gì, và tới đây để làm gì. Ta chỉ biết ngươi đã giết nhiều huynh đệ của bang chúng ta như vậy, hôm nay ngươi đừng mong còn sống mà rời đi!"
Thạch Tử Kiên hắn rất kiêng kị Hắc Liên giáo, nhưng hắn không cần biết đối phương có phải người của Hắc Liên giáo hay không, hắn chỉ biết rằng kẻ mặc khôi giáp tự xưng là Thiết Thú trước mắt này đã giết thẳng vào Hắc Kỵ bang, còn sát hại nhiều thuộc hạ của hắn như vậy…
Thạch Tử Kiên không thể dễ dàng tha thứ cho đối phương, tất nhiên phải tự tay đâm chết người này, mới có thể bảo vệ được uy nghiêm của mình!
"Đại ca... Cứ cho các huynh đệ lên trước đi." Trần Tráng đè thấp âm thanh nói với Thạch Tử Kiên.
Một mình Thiết Thú này giết thẳng vào Hắc Kỵ bang, lại tạo thành hỗn loạn thật lớn như thế, tuyệt đối không phải kẻ yếu ớt.
Dựa theo ý tưởng của Trần Tráng, cứ trực tiếp cho thuộc hạ đi lên vây giết đối phương.
Tới lúc đó, mặc kệ thực lực của Thiết Thú này như thế nào, kể cả đối phương có là võ giả Khí Huyết cảnh, thì đối mặt với cả ngàn người vây công, cũng phải tươi sống bị hao hết thể lực, chống đỡ hết nổi rồi nuốt hận tại chỗ.
Nhưng khóe miệng Thạch Tử Kiên lại cong lên một mảnh vòng cung dữ tợn: "Kẻ này đã tới đạp lên đầu ta rồi, ta phải tự tay vặn đầu hắn xuống!"