Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 1327: Tái Hiện Thế Giới Khổng Lồ!




“Có lẽ... mảnh núi non sơn mạch liên miên kia từng bị những con Chân Thú chiếm cứ, và vùng biển rộng bao lao vô bờ nọ, từng nằm dưới quyền thống trị của đám Chân Thú vương giả năm xưa? Tô Trường Không đưa mắt quan sát dãy núi liên miên chập chùng trước mặt, cùng với hải dương mênh công vô bờ, rồi âm thầm nói. Phiến đại lục này từng có tài nguyên vô cùng phong phú, nhưng tới hiện giờ tất cả đã triệt để biến thành một mảnh tử địa.

Mà hết thảy mọi tội nghiệt này đều do đám yêu ma thực hiện.

Nếu trong đại động loạn lần này, Cổ Thánh quốc không thể vượt qua được, thì kết cục của Cổ Thánh quốc, cũng như cả Nhân tộc cũng sẽ như phiến đại lục tĩnh mịch này!

Tô Trường Không thu lại tâm tình, lấy bản đồ Hoa Thiện cho hắn ra. Chỉ thấy trên bản đồ, hiện lên một ký hiệu, chỉ về hướng đông, nơi đó chính là vị trí của Vạn Thú trung.

Tô Trường Không không chút do dự, đã đi về phía phương hướng được chỉ dẫn.

Nửa tháng sau, Tô Trường Không đã xâm nhập sâu vào mảnh đại lục tĩnh mịch này.

“Ở gần đây... Vách ngăn không gian ở nơi này đặc biệt dày nặng, đó chính là vị trí của Vạn Thú trủng” Tô Trường Không có thể cảm nhận được, bên trong phiến hư không này có ẩn giấu một bí cảnh.

Nói đó tương tự như động thiên, cũng từng là pháo đài cuối cùng của Chân Thú nhất tộc, nhưng tới hiện tại đã trở thành nghĩa trang rồi.

“Xé mở một vết nứt!” Tô Trường Không hít sâu một hơi, ý niệm của hắn khẽ động, trực tiếp thúc giục Nguyên Thần từ trong thức hải bắn ra, nhanh chóng hóa thành một thanh trường đao màu vàng, bản nguyên chi khí tràn ngập cả vẻ ngoài lẫn hình thể, tựa như một ngọn hỏa diễm màu vàng hừng hực thiêu đốt.

“Xuy!"

Trường đao màu vàng cắt qua hư không, cứng rắn xé rách vách ngăn nặng nề trước mặt, tạo thành một khe nứt thật lớn, mơ hồ hiển lộ ra một mảnh đại địa khắp nơi là xương khô.

Nơi đó chính là diện mạo chân thực của Vạn Thú trủng.

“Đi!” Tô Trường Không không chút do dự, ngay khi cảm nhận được vách ngăn hư không đang nhanh chóng tựđộng chữa trị, Nguyên Thần của hắn lập tức trở về, sau đó thân thể phóng lên trời, bay qua khe nứt đang hé mở nọ.

“Linh khí bên trong Vạn Thú trủng... cực kỳ sung túc! Xem ra không chỉ có một nhánh siêu cấp linh mạch!” Vừa tiến vào bên trong Vạn Thú trủng, trước mắt Tô Trường Không liền sáng ngời.

Hắn có thể cảm nhận được thiên địa linh khí sung túc bên trong này.

Dựa theo lời Hoa Thiện nói lúc trước, bên trong Vạn Thú trủng là một mảnh tĩnh mịch, nhưng hiện giờ, nó đã trở thành linh khí sung túc, thánh địa tu luyện rồi!

Nhưng tình huống này cũng thực bình thường, phỏng chừng lần trước đám người Hoa Thiện tới Vạn Thú trung này là thời kỳ Cổ Thánh quốc còn chưa có thành lập.

Khi đó Vạn Thú trủng bị yêu ma tàn sát, biến thành một nơi tĩnh mịch, nhưng theo năm tháng trôi qua, linh mạch trong đó lại một lần nữa khôi phục, mới khiến cho linh khí bên trong Vạn Thú trủng này sung túc đến vậy. Tô Trường Không đưa mắt quan sát xung quanh, bên trong Vạn Thú trủng này có không ít tàn tích đổ nát thê lương, mặt đất lõm sâu như hố trời, từng ngọn núi sụp đổ đứt gãy, như thể nơi này đã từng trải qua một trận đại chiến hủy thiên diệt địa.

Trên mặt đất còn sót lại những vết máu đỏ sậm mà ngàn năm vẫn chưa thể tiêu tan.

Dưới quá trình nuôi dưỡng của thiên địa linh khí nồng đậm, cả Vạn Thú trủng đều bị đại thụ che kín, linh thảo linh hoa bao trùm, tựa như một mảnh rừng rậm nguyên thủy khổng lồ.

Nhưng ngoại trừ những thực vật này, lại không còn bất cứ sinh vật nào khác còn sống sót, ngược lại khắp nơi đều lộ ra vẻ hoang vắng đến lạ kỳ.

Tô Trường Không nhìn thấy một vật thể nào đó bị hoa cỏ bao trùm, mọc đầy dây leo và rêu xanh ở bên trong rừng rậm. Hắn trực tiếp vung tay lên, gạt đám hoa cỏ trên đó bay ra ngoài, để lộ ra vật thể bên trong.

Đó là một bộ hài cốt. Bộ hài cốt này vô cùng to lớn, trên những mảnh xương còn lại đều hiện ra màu bạch kim. Từ bề ngoài nhìn vào, có thể nhận ra đây là hài cốt của một con Chân Thú loại rắn, thân thể dài hơn bốn năm dặm.

Dựa vào bộ xương này cũng đủ để biết khi nó còn sống sẽ to lớn đến cỡ nào, tuyệt đối là sáng ngang với một dãy núi trùng điệp!

Không chỉ một mình nó, Tô Trường Không còn phát hiện thêm rất nhiều hài cốt ở bên trong Vạn Thú trủng này. Có hài cốt của Chân Thú loại heo hình dáng khổng lồ như núi, có hài cốt của Chân Thú loại phi cầm hai cánh mở ra che kín mặt trời.

Chúng từng là cường giả trong Chân Thú nhất tộc, từng suất lĩnh đại quân triển khai quyết chiến với yêu ma ở trong một phương Niết Bàn cuối cùng này, nhưng tới cuối cùng toàn bộ đều đã chết trận ở nơi đây. Trận chiến ấy gần như đã phá hủy toàn bộ Vạn Thú trủng, cũng để lại hàng đống thi hài rải rác khắp nơi. Tô Trường Không bay một vòng trong Vạn Thú trủng, còn dùng dao động do Nguyên Thần tản ra dò xét. Rất nhanh hắn đã phát hiện được, ngoại trừ thực vật và các loại dấu vết, hài cốt do đại chiến lưu lại, ở nơi này không còn bất cứ vật gì khác nữa.

Đúng như lời Hoa Thiện từng nói, nơi này là nghĩa trang chôn cất Chân Thú!

“Kỳ quái, hình như vừa rồi ta cảm nhận được có một ánh mắt mới nhìn chăm chú vào ta. Nhưng bỗng nhiên Tô Trường Không khẽ nhíu mày, bởi vì hắn vừa loáng thoáng cảm nhận được có tồn tại nào đó mới nhìn trộm mình. Đáng tiếc, kể cả khi Tô Trường Không vận dụng Nguyên Thần toàn lực dò xét, cũng không phát hiện được bất cứ điều gì dị thường.

Bên trong Vạn Thú trủng này căn bản không có vật sống.

Tô Trường Không cũng chỉ có thể âm thầm trở nên một tia cảnh giác, để có thể ứng phó với hết thảy mọi biến cố có thể phát sinh.

“Không biết Kính Thiên Địa Đại Thần Chủng có thể dựa vào dấu vết lưu lại nơi này mà phản chiếu ra những con Chân Thú từng sinh sống ở Vạn Thú trủng hay không!” Trong mắt Tô Trường Không lập tức ánh lên một tia chờ mong.

Kính Thiên Địa Đại Thần Chủng có thể chiếu rọi muôn đời, và bất kể là người hay vật, nó đều có thể tiến hành phản chiếu. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn cần phải gặp qua, sau đó tiến hành ghi chép lại.

Mà khắp nơi bên trong Vạn Thú trủng đều có dấu vết do Chân Thú lưu lại, khẳng định là Kính Thiên Địa Đại Thần Chủng có thể phản chiếu ra Vạn Thú trủng trước kia!

“Tới đây! Hy vọng có thể... Đạt được ý muốn!” Tô Trường Không hít sâu một hơi, không do dự thêm nữa, hắn lập tức thúc giục Kính Thiên Địa Đại Thần Chủng trong cơ thể.

Ong ong ong!

Kính Thiên Địa Đại Thần Chủng nhanh chóng xoay tròn, tựa như trên bầu trời Vạn Thú trủng vừa có thêm một mặt gương khổng lồ, nó bao phủ toàn bộ khung cảnh phía dưới, sau đó tiến hành phản chiếu.

Giờ khắc này, Tô Trường Không đã thấy được một màn tương đối rung động.

Toàn bộ Vạn Thú trủng đều phát sinh biến hóa, tựa như thời gian vừa quay ngược trở lại, để Vạn Thú trủng này quay về dáng vẻ trước khi bị yêu ma tiến công.

Linh thảo, thánh dược lan tràn khắp nơi, núi non mọc lên nhanh chóng.

Ở thế giới này, gần như toàn bộ vạn vật đều được phóng đại lên vô số lần.

Tô Trường Không đặt mình ở trong đó, đột nhiên lại có cảm giác bản thân vừa đi tới quốc gia của người khổng lồ.

1520 chữ